Chương 23: Lưu gia hộ vệ

Cửu Thế Thần Quân

Chương 23: Lưu gia hộ vệ

Mọi người ăn điểm tâm xong, Lưu Hạo mang theo Lưu Nhược Hy đi tới nội viện Lưu gia.

Nội viện Lưu gia nằm ở phía nam thành, diện tích vạn mẫu, phong cách cổ xưa thương mang, phảng phất như đã trải qua vô số năm tháng, hiện tại vẫn sừng sững bao la giữa đất trời.

Lưu gia đã trải qua mười tám thời đại, truyền thừa gần hai ngàn năm, ở tại Thanh Dương trấn duy trì địa vị đệ nhất gia tộc, nội tình đương Nhiên là người ngoài không thể tưởng tượng.

Lưu Nhược Hy cùng Lưu Hạo đi tới trước cổng lớn, trước cổng có hai đầu sư tử đá uy vũ mở ra của mình đại khẩu hướng ra ngoài, đại môn dùng vàng đúc thành, bên trên còn điêu khắc long phượng đồ án, có vẻ dị thường tôn quý.

Đây là khí thế của đệ nhất gia tộc Thanh Dương trấn.

---------
Lưu gia, đệ nhất gia tộc Thanh Dương trấn cùng Hoàng gia và Long gia cùng tề danh, đa số võ giả chủ tu kim thuộc tính, sở hữu tam phẩm vũ kỹ Sơn Loan Thương Pháp.
---------

Trước cổng hai tên võ giả cao giai cầm trường thương trong tay ưỡn ngực uy vũ bất phàm đứng gác trước cửa.

Lưu Hạo mang theo Lưu Nhược Hy muốn đi vào cổng lớn, không ngờ hai võ giả lại ra tay ngăn trở, hai trường thương bắt chéo cản đường.

" Đương "

" To gan các ngươi đây là muốn làm gì "

Lưu Hạo trầm giọng nói.

" Ngũ trưởng lão có lệnh, Lưu Nhược Hy thiếu gia nếu muốn vào nội viện Lưu gia nhất định phải qua cửa ải của chúng ta "

Một võ giả cao giai nói.

" Hừ ngu xuẩn, gia chủ có lênh, triệu kiến Lưu Nhược Hy kẻ cản trở phế bỏ tu vi bất luận tội"

Lưu Hạo nổi nóng, bị ngăn cản ngay cửa nhà mình làm hắn giận dữ.

" Cái, cái này…"

Hai tên hộ vệ nhưng là một mặt khó xử dáng vẻ. Trong lòng oán thầm: " Ta mẹ nó a, chúng ta đây là gây ai trêu ai a, đại trưởng lão cùng ngũ trưởng lão là không đắc tội được nhưng là tộc trưởng có thể dễ dàng đắc tội sao? Mẹ nó đây là thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn a. "

" Hừ còn không mau tránh ra

Lưu Hạo hừ lạnh, một bộ muốn rút trường thương trên lưng dáng vẻ, bất quá hắn cũng không muốn ra tay dù sao người ta cũng là theo lệnh mà làm, cũng không phải chủ ý khó dễ hắn nếu không hắn đã thật sự ra tay rồi cần gì nói nhiều như vậy.

" Tam thúc không nên nổi giận, nếu hai vị hộ vệ đã muốn thử cháu thực lực vậy hãy để cháu chỉ điểm bọn họ một phen"

Lưu Nhược Hy vội vàng cười nói.

Lưu Nhược Hy vừa dứt lời, hai võ giả cao giai gác cửa lập tức như được đại xá quăng cho hắn ánh mắt cảm kích.

Lưu Hạo nhìn Lưu Nhược Hy, chợt nói:

" Được, nếu Hy nhi ngươi có lòng vậy ta cũng không làm khó chúng"

" Hừ chỉ dạy xem ngươi có hay không bản lĩnh này"

Lúc này cháu trai Lưu Sơn của ngũ trưởng lão vừa lúc xuất hiện trước cửa lớn, phía sau còn đi theo Mậu Sơn cùng Hà Tức Minh, vẻ mặt diễn ngược nhìn Lưu Nhược Hy.

Hôm qua hắn nhận được tin tức đã chứng minh Lưu Nhược Hy có thể trùng tu nội lực, làm cho hắn phiền muộn không dứt, nhưng không bao lâu nghe được tin Lưu Nhược Hy bị ám sát, bản thân bị trọng thương, vì vậy lại cao hứng, không ngờ hôm nay Lưu Nhược Hy lại được tộc trưởng triệu kiến, trong lòng bất mãn. Nhưng khi hắn biết được gia gia của hắn muốn giáo huấn Lưu Nhược Hy, từ sáng sớm hắn đã tới nơi này chờ xem cuộc vui.

Lưu Nhược Hy liếc mắt nhìn Lưu Sơn, chỉ thấy người kia mặc thanh sam trường bào hoa lệ, tướng mạo tuấn tú nho nhã, đôi mắt hữu thần cũng là một kẻ tương đối bất phàm. Nhìn qua lập tức sẽ cho người ta một loại văn nhã công tử ca cảm giác, chỉ là cái này gia hỏa nhưng đã từng nhiều lần muốn dồn Lưu Nhược Hy vào chỗ chết.

" Chó ở đâu tới, nhiều sủa bậy như vậy"

Lưu Nhược Hy khinh thường nói.

" Ngươi…miệng lưỡi thật bén nhọn, hừ, để bản thiếu xem ngươi hôm nay làm sao thắng hai người bọn họ "

Lưu Sơn trên mặt thoáng hiện lên vẻ tức giận bất quá rất nhanh hắn cũng lấy lại bình tĩnh nói

Hôm kia Lưu Nhược Hy đánh bại Long gia Long Nguyệt Nhi, chuyện này đã truyền khắp Thanh Dương trấn, cho nên hiện tại hắn cũng không có như trước khinh thị Lưu Nhược Hy mà xem hắn nhưng một đối thủ ngang tầm đối đãi.

" Hy nhi bắt đầu đi gia gia còn chờ chúng ta"

Lưu Hạo thì cũng không quá để ý hai người nói chuyện, vỗ vai Lưu Nhược Hy nói.

Hắn mặt dù không thích cái kia đại trưởng lão cùng ngũ trưởng lão nhưng cũng sẽ không đối với hậu bối như Lưu Sơn có gì quá lớn khúc mắt, bất quá nói tới đối đãi như cháu ruột là không thể.

Lưu Hạo nói xong, chân của Lưu Nhược Hy liền động, thi triển vô ảnh bộ, thân pháp quỷ dị, vô tung vô ảnh tiếp cận Lưu Sơn đánh ra tàng thiên chưởng về phía đối phương.

" Ầm! "

" Phanh! "

Lưu Nhược Hy chưởng vừa vỗ tới lập tức bị Lưu Sơn dùng quyền đón đỡ hai bên va chạm, Lưu Nhược Hy cùng Lưu Sơn bị chấn khai lui về sau mấy bước

Lưu Sơn thu về vừa rồi một quyền thản nhiên nhìn Lưu Nhược Hy dùng ngữ khí cao cao tại thượng nói.

" không tệ, bất quá ngươi tạm thời vẫn không có trước đây thực lực muốn thắng ta còn có thể nhưng muốn trong gia tộc đại hội dành hạng nhất nhưng là không thể, nếu ngươi không mau đột phá võ sư, trong ngày tộc hội muốn cùng ta ca ca đấu là không có khả năng, vẫn là ngoan ngoãn làm của ngươi tiếp phế vật đi"

" Hừ chờ xem, ta nhất định phải đem những gì trước đây trả lại cho ngươi"

Lưu Nhược Hy trên mặt lộ nụ cười thản nhiên nói.

Lưu Sơn nghe Lưu Nhược Hy nói sau thì xoay người hận hận rời đi.

Trên mặt hắn thần sắc biến đổi, trong lòng xông lên một cỗ không ổn dự cảm.

Phải biết hắn tu vi bây giờ tuy nó là Võ Sư đê giai nhưng khi nãy cùng Lưu Nhược Hy đối quyền thời điểm nhưng là một chút chỗ tốt cũng không có.

Bề ngoài hắn cùng Lưu Nhược Hy đấu tuy nói là ở thế thượng phong, nhưng suy cho cùng Lưu Nhược Hy chẳng qua là bát cấp võ đồ, còn hắn là võ sư đê giai đối chiêu vậy mà chỉ có thể làm cho Lưu Nhược hy lui vài bước.

" Hừ chân khí như vậy hỗn tạp, tu vi tuy cao cũng là nhờ ngoại vật mà lên làm được gì"

Lưu Nhược Hy khinh thường nói.

" Ha ha, tốt, hảo tiểu tử"

Lưu Hạo vỗ mạnh lên vai Lưu Nhược Hy vô cùng hài lòng, ánh mắt nhìn Lưu Nhược Hy phảng phất như mới lần đầu tiên quen biết cháu của mình, phải biết tuy nói Lưu Sơn cái kia gia hỏa tu vi trong đám trẻ của Lưu gia có thể nói là khá cao nhưng bất quá chân chính chiến lực nhưng là cũng không cao lắm, có một số cao giai hay trung giai võ giả vẫn là có thể đánh bại hắn.

Có thể nói hắn là võ sư sơ giai yếu nhất trong lịch sử Thanh Dương trấn vẫn là rất bình thường.

Nhưng Lưu Nhược Hy có thể dùng võ đồ bát cấp tu vi vượt hai đại cảnh giới đối chiêu với Lưu Sơn nhưng là quá bất khả tư nghị.

" Được rồi, tam thúc chờ một chút cháu đánh bại hai người bọn họ rồi cùng vào "

Lưu Nhược Hy nhìn qua hai người hậu vệ đối với hắn Lưu Hạo cười nói

" Hy Nhi không thể khinh thường, hai người bọn hắn có tu vi võ giả đỉnh, chỉ cần ngưng kết nguyên lực đạt tới cảnh giới nội lực ngoại phóng là đột phá Võ Sư, vả lại chiến lực chân chính của bọ họ tuy nói không bằng Lưu Sơn nhưng nếu hai người liên thủ Lưu Sơn nhưng cũng không phải là họ đối thủ "

Lưu Hạo khuyên nhủ.

" Yên tâm đi tam thúc, vừa nãy đối chiến với cái kia cắn thuốc gia hỏa cháu vẫn chưa xuất toàn lực"

Vẻ mặt Lưu Nhược Hy khẳng định nói.

Nếu đổi lại lúc trước, hắn không dám tùy tiện, nhưng hiện tại hắn đã đột phá kinh mạch mười một, đạt tới cảnh giới võ đồ cửu cấp, tuy rằng còn kém hơn hai người trước mắt, nhưng dựa vào bộ pháp Vô Ảnh Bộ và chân khí đặt thù tuyệt đối có thể chiến thắng.

" Được, ngươi cẩn thận"

Lưu Hạo thấy Lưu Nhược Hy khăng khăng, cũng không nhiều lời, tránh ra.

" Hai vị mời ra chiêu"

Lưu Nhược Hy ôm quyền nói sau đó hai tay chấp sau lưng chờ bọn họ xuất thủ

Hai võ giả cao giai cũng ôm quyền, sau đó cúi người hành lễ, khách khí nói:

" Đắc tội "

Hai võ giả cao giai đều tu luyện nhất giai Võ kỹ Thương Lang Quyết của Lưu gia.

Thương Lang Quyết, thương thuật như danh, nhanh như lang, mãnh như hỗ, thích hợp trong tác chiến nhiều người hay quần công kẻ dịch dùng nhất, mỗi thức đều như hoa rởi nước chảy, làm người khó lòng phòng bị.

Hai người cùng xuất thủ, trước mặt Lưu Nhược Hy liền tản ra khí tức đáng sợ, chỉ cần bị dính vào một chút liền bị xuyên thủng thân thể.

Lưu Nhược Hy nhếch môi cười nhạt, bước ra Vô Ảnh bộ, nháy mắt vòng qua công kích hai thị vệ.

" Tàng Thiên chưởng"

Song chưởng xuất ra, nội lực tích tụ ở lòng bàn tay, hùng hậu liên miên, nhanh như nước chảy, nặng nề vỗ lên lưng hai người.

Phản ứng của hai thị vệ cực nhanh, đồng thời thi triển hồi mã thương.

Lưu Nhược Hy sắc mặt có chút hơi đổi, hai người này tuyệt đối không phải thị vệ bình thường, phản ứng nhanh như vậy lại như vậy quyết đoán khả năng chỉ có những cái kia đã trải qua vô số trận chiến mài dũa lão thủ.

" Hai vị, đã như vậy lơi hại vậy ta đây thì không khách khí rồi"

Lưu Nhược Hy nhảy lên, giống như chim ưng vồ thỏ, hai chân hóa thành mười cước ảnh hướng hai người đá tới, thân ảnh vô cùng phiêu dật linh động cực kỳ.

Đây chính là lăng vân thức một trong cửu thức của vô ảnh bộ thường được dùng như khinh công, ở kiếp trước Lưu Nhược Hy thích sử dụng nhất, tốc độ cực nhanh, uy lực bá đạo tới cực điểm.

" Phốc! "

" Phốc! "

Hai cước tích súc nội lực toàn thân, đem hai gã thị vệ dẫm dưới chân.