Chương 10: Nhận Nghĩa Nữ

Cửu Thế Thần Quân

Chương 10: Nhận Nghĩa Nữ

" Ngươi thật không nói sai, răng của tiểu cô nương này thật là sắt bén"

Lương Nguyệt giơ tay trái lên. Chỉ thấy bàn tay, cánh tay nàng đều dán băng vải, hiển nhiên là bị cắn thương.

Trước đó Lưu Nhược Hy không cẩn thận nên bị cắn trúng, có thể thấy được công lực đánh lén của tiểu nha đầu rất cao, then chốt là, chưa ăn vị đắng, ai có thể nghĩ tới hàm răng của nàng có thể sắc bén như vậy.

" Cái kia nha, nàng chính là giống chó đấy"

Lưu Nhược Hy gật nhẹ đầu mặt đầy nghiêm túc khẳng định đáp

" nha Hy nhi, ngươi thế nào lại nói như vậy nha cái này tiểu cô nương dù có chút dã tính nhưng cũng không nên đem nàng nói thành như vậy"

Lương Nguyệt một mặt cười trách cứ Lưu Nhược Hy.

" Ách, nương cái này ngươi có điều không biết, nàng là ta lúc nãy ra ngoài đi dạo gặp phải một đám người buông….."

Lưu Nhược Hy một mặt bất đắt dĩ giải thích đầu đuôi câu chuyện cho hắn mẫu thân.

" Ài, hài tử đáng thương, còn nhỏ như vậy đã không có cha mẹ, còn phải một mình trong chốn rừng sâu sinh sống nữa, Hy nhi ngươi thấy nương nhận nàng làm nghĩa nữ có được hay không"

Lương Nguyệt một mặt thương tiếc ôm tiểu nha đầu vào trong ngực xoa xoa nàng cái đầu nhỏ nhìn qua Lưu Nhược Hy nói.

" Như thế thì quá tốt nha, dù sao ta cũng đã mang nàng về đây rồi, nếu nương ngươi yêu thích nàng thì cứ nhân nàng làm con gái đi không sao cả."

Lưu Nhược Hy một mặt không sao cả nói ra.

" Như vậy a, vậy phải báo với cha ngươi đặt cho nàng một cái tên mới được"

Lương Nguyệt nói xong liền đặt nha đầu kia xuống, đi vội ra phía ngoài để lại Lưu Nhược Hy một mình trong coi nha đầu kia.

Khoảng nữa canh giờ sau Lưu Nguyệt một mặt ý cười cùng Lưu Ngạn tới nhà.

Trở vào trong nhà, Lương Nguyệt cùng Lưu Ngạn vào trước bàn ngồi xuống. Một bên tiểu nha đầu kia thấy lại có thêm một người lạ nữa nhất thời lòng đề phòng tăng vọt thân hình bị trói ở trên bàn càng là không ngừng động đậy giống như một cái đại trùng tử vậy.

" Lương Nguyệt ngươi nói cái kia tiểu cô nương ngươi muốn nhận làm nữ nhi là nàng"

Lưu Ngạn một mặt ngốc trệ nhìn sang Lương Nguyệt hỏi.

" Ân, là nàng, phải rồi phu quân ngươi cũng nhanh một chút đặt cho nàng cái tên đi"

Lương Nguyệt một mặt ngượng ngùng đáp.

Phải biết lúc nãy nàng tắm cho cái này tiểu nha đầu nhưng là không ít lần bị nàng cho cắn, trảo phải nên bất đắt dĩ phải đem nàng trói lại

" Là như vậy a, theo nương ngươi nói như vậy nàng từ nhỏ là được lang nuôi lớn"

Lưu Ngạn nhìn qua Lương Nguyệt Một chút sau đó quay sang Lưu Nhược Hy hỏi, vừa hỏi còn không quên đem trên tay bầu rượu uống một ngụm.

Khi nãy trên đường về nhà Lương Nguyệt nhưng là đã thuật lại tình huống của cái này nha đầu cho Lưu Ngạn nghe.

" vâng"

Lưu Nhược Hy nhẹ gật đầu đáp.

" Như vậy a, như vậy gọi nàng Lang Nhi đi, Lưu Lang Nhi"

Lưu Ngạn trầm tư một chút đáp.

"Lưu Lang Nhi, Lang Nhi…Con của sói, ân tên hay, tên hay"

Lương Nguyệt một mặt thích thú đọc lại hai lần nói.

" Nha đầu, ngươi thấy sao này chúng ta gọi ngươi Lang Nhi có được hay không?"

Lưu Nhược Hy thì là quái dị quay sang nhìn trên bàn không ngừng dãy dụa tiểu nha đầu hỏi.

" Hô! Hô!"

Dã nha đầu không ngừng đóng mở miệng nhỏ, hàm răng va chạm vang dội, đuổi theo cắn ngón tay Lưu Nhược Hy

" Nha nói như vậy là ngươi không phản đối đi"

Lưu Nhược Hy cười nói, sau đó quay đầu hỏi Lương Nguyệt

" Nương lúc ngươi tắm cho nàng có phát hiện trên người nàng có đặc thù gì hay không, sau này có cơ hội tìm cha mẹ ruột cho nàng."

" Thật là có nha"

Lương Nguyệt giật mình đáp.

" Trước ngực nàng có một cái hình ba nhánh tựa nhưa hoa đồ án màu đỏ, không biết là bớt hay là được người khắc vào ấn ký nữa"

Lưu Nhược Hy nghi hoặc vạch ra trước ngực của tiểu nha đầu xem, quả nhiên có một dấu ấn.

Kích cỡ như tiền đồng, hoa văn phức tạp, thực sự không nhìn ra đại diện cho cái gì, chỉ thấy giống như đóa hoa ba cánh.

Theo lý mà nói, phức tạp như thế hẳn là sau khi sinh in lên, nhưng lại hoàn toàn nhìn không ra dấu vết, giống như là bẩm sinh đã có. Thật kì quái.

" Hy Nhi ngươi định như thế nào dạy dỗ nàng trở thành người bình thường"

Lưu Nguyệt quay sang nhi tử hỏi, nàng đã sản sinh cảm tình với tiểu nha đầu này.

" Hiện tại tiểu nha đầu này chỉ coi mình là dã thú, nếu như sắp xếp không thoả đáng, nàng nhất định sẽ gặp rắc rối."
Lưu Ngạn gật đầu tỏ ra đồng ý nói.

" Trước để nàng theo chúng ta, chờ linh trí bình thường, lại quyết định sau, nếu sau này không tìm được nàng phụ mẫu hay nàng không muốn trở về cạnh mình phụ mẫu thì cứ để nàng cạnh chúng ta đi"

...

Lưu Lang Nhi cái này nha đầu nhưng hoàn toàn không coi mình là nhân loại, mà là một con sói hoang, mặc y phục cho nàng, nàng sẽ xé đi. Nếu như không cột nàng, nàng tuyệt đối còn linh hoạt hơn con khỉ, mà càng làm cho Lưu Nhược Hy đau đầu là nàng không ăn thịt chín.

Thịt nướng cũng được, thịt luộc cũng được, đặt ở trước mặt nàng, căn bản động cũng không động. Ngược lại nàng sẽ nhìn chằm chằm cái cổ của ngươi, trong đôi mắt đằng đằng sát khí, hiển nhiên rất tình nguyện ăn.

Muốn xóa dã tính của nàng, bước thứ nhất chính là thay đổi thói quen ăn uống.

Lưu Nhược Hy ăn thịt nướng ở trước mặt tiểu nha đầu, sau đó thả một miếng thịt ở trước mặt nàng, lui ra.

Lang Nhi như cũ vẫn bất động, nhưng nửa ngày sau, cái bụng của nàng reo lên, ánh mắt càng thêm hung hãn. Nhưng nàng vẫn nhịn không ăn.

Đến quá nửa đêm, nàng mới không nhịn được, ngọ nguậy thân thể, cắn miếng thịt nướng.

Hai tay hai chân của nàng đều bị trói, chỉ có thể nhúc nhích như con sâu.

Khẩu vị của nàng lớn kinh người, một cái đùi heo nướng lớn như vậy, rất nhanh đã bị nàng ăn sạch. Tiểu nha đầu còn chưa hết thòm thèm liếm miệng, vẻ mặt rất kỳ quái, bởi vì nàng chưa từng ăn qua thịt ngon như vậy.

Dần dần nàng cũng quen ăn thịt chín mà không còn ăn thức ăn sống nữa.

Sáng hôm sau vừa bước ra khổi phòng, Lưu Nhược Hy đã thấy Lương Nguyệt đang dạy Lang Nhi nói chuyện. Nhưng dã nha đầu hung tính mười phần, căn bản không để ý tới, chỉ không ngừng nhe răng rít gào, rất giống một con dã lang.

Lưu Nhược Hy cười ha ha nói:

" Nương ngươi phải nắm lấy nhược điểm của nàng, không phải tiểu nha đầu thích ăn sao, ngươi dùng đồ ăn tới khen thưởng, biểu hiện tốt liền cho, để nàng chậm rãi học nghe lời."

Lương Nguyệt lườm hắn một cái, sẵng giọng:

" Ngươi cho rằng là đang nuôi tiểu miêu tiểu cẩu sao?"

" Nương ngươi chẳng lẽ không cảm thấy tiểu nha đầu này còn hung hơn tiểu miêu tiểu cẩu a"

Lưu Nhược Hy chà chà nói, đưa tay muốn sờ đầu Lang Nhi, nha đầu này lập tức cắn tới, cũng may hắn rút nhanh về.
------------

Vài ngày sau, Lưu Nhược Hy trong nhà, hiện tại Lang Nhi đã dần dần thích ứng ăn thịt chín, nhưng cũng chỉ có hứng thú với thịt, còn lại cơm, rau củ quả là động cũng không động vào.

Nhưng bây giờ nàng rất dính với Lưu Nhược Hy cùng hắn người một nhà cũng rất thân thiện, chí ít sẽ không cắn người, rảnh rỗi sẽ như con mèo nhỏ dựa vào hắn, gối đầu lên đầu gối của hắn để hắn cho nàng xoa xoa cái bụng hay vuốt tóc.

Có điều đừng tưởng rằng đây là nàng thu hồi dã tính, đối với những người khác, nàng vẫn cực kỳ hung ác.

Mà Lưu Nhược Hy nhưng là kinh ngạc phát hiện, dã nha đầu này tựa hồ vĩnh viễn ăn không no, cho nàng ăn nhiều hơn nữa cũng có thể ung dung tiêu hóa, tu vi càng tăng vụt, rất nhanh nhảy vào vũ đồ bảy cấp

Nàng rõ ràng không có tu luyện lại có thể nhanh như vậy đột phá cũng quá không gì để nói đi.

Điều này làm cho Lưu Nhược Hy rất kinh ngạc.

Lực lượng không thể vô duyên vô cớ xuất hiện, như nội lực trong cơ thể võ giả, chính là luyện hóa linh khí thiên địa mà sinh. Nhưng Lang Nhi không có tu luyện, hiển nhiên không phải thông qua con đường này.

Như vậy, khẳng định là bởi vì đồ vật nàng ăn.

Lẽ nào nha đầu này có thể trực tiếp chuyển hóa đồ ăn thành nội lực?

Đối với suy đoán này, Lưu Nhược Hy không khỏi hâm mô, đây là năng lực kinh người cỡ nào?

Phải biết nếu là ở địa cầu những cái kia ăn hàng biết được ăn còn có thể tăng sức minh trở thành siêu nhân còn sẽ không hâm mộ chết.
---------
Nhiều ngày như vậy trôi qua, Lang Nhi miễn cưỡng học được một chút từ ngữ, tuy rằng nói chuyện không thành thạo nhưng cũng tương đối có thể cho người nghe hiểu được nàng muốn gì.

Có điều, thời điểm kêu "Lang Nhi" danh tự này, nàng sẽ ngẩng đầu nhìn nhe răng với ngươi.

Nàng vẫn không thích dùng hai chân bước đi, nhưng Lưu Nhược Hy có ảnh hưởng rất lớn tới nàng, làm cho nàng trong lúc vô tình mô phỏng theo. Thời điểm cùng với Lưu Nhược Hy ra ngoài dạo chơi, dã nha đầu rốt cục miễn cưỡng thích ứng dùng chân bước đi, nhưng khi không có người, vẫn dùng tứ chi chuyển động.

Tật xấu không thích mặc quần áo vẫn không thay đổi, quần áo mới không cần mấy ngày sẽ bị nàng xé nát, để Lưu Nhược Hy cùng Lương Nguyệt rất đau đầu, còn Lưu Ngạn thì thường ra ngoài uống rượu rất ít khi có ở nhà nên cũng không thấy. Bởi vậy Lang Nhi mới có thể liên tục đổi quần áo mới, nếu không còn không phải ngượng ngùng sao.