Chương 70: Phòng Giam Một Người.
Lần này rất nhiều tử tù tập trung về hoàng thành và đặc biệt là Đại Ngục Giam cho nên toàn bộ đám cùng hung cực ác này đều được nhốt dưới tầng 4 của nhà tù, tức là một khu vực không hề có ánh sáng.
Tiếng xích sắt va vào nhau tạo nên những âm thanh ghê người, nguyên một hành lang dài rộng không có chút ánh sáng, chỉ có những âm thanh gào thét như địa ngục nhân gian ở hai bên hành lang đi lại, tầng 4 của Đại Ngục Giam quả thật là nơi không ai muốn đi qua, ngay cả trong tầng 4 này cũng không có bất cứ cai ngục nào, toàn bộ đều để cho đám tù nhân tự sinh tự diệt trong những phòng giam của chính mình.
Phòng giam của Vô Song là phòng giam số 29.
Tại tầng 4 này có tổng cộng 42 phòng giam.
Mỗi phòng giam có thể chứa tới 20 phạm nhân tức là... nữ nhân Mikami kia ít nhất đã triệu tập gần 600 tử tù khắp mọi nơi của Phù Tang về hoàn thành Kyoto, một số lượng cực kỳ khủng khiếp bởi vì để có được 600 tử tù này thì chỉ sợ cũng phải có khoảng 1500-2000 tử tù chết trước đó.
Tuy Vô Song khống chế được Thiên Vũ Huân nhưng mà vẫn phải làm theo yêu cầu tức là để được áp giải tới hoàn thành Kyoto thì Vô Song cũng xử 3 tên tử tù ở Phích Lịch Đảo, ở Phích Lịch Đảo chỉ có 3 tên tử tù thế còn ở những nơi khác lại có bao nhiêu tử tù ngã xuống?.
Trong lúc Vô Song đang suy nghĩ thì ở bên cạnh hắn, một ngục trưởng mở miệng.
"Tiểu thư, kẻ này có phải bỏ Kim Cang Tỏa ra không? ".
Thiên Vũ Huân không cần nghĩ nhiều, lập tức lắc đầu.
"Không cần bỏ ".
Trương ngụ kia nghe vậy âm thầm giật mình, không thể tin nổi mà lên tiếng.
"Tiểu thư, nếu kẻ này không bỏ Kim Cang Tỏa ra thì phải đưa hắn... tới tầng thứ 5 mới đúng ".
Lần này Vô Song rõ ràng cảm thấy bước chân của Thiên Vũ Huân dừng lại cũng như đoàn người áp tải dừng lại theo, sau vài giây Thiên Vũ Huân mới nói.
"Tầng 5?, nơi đó còn phòng sao? ".
Nghe đến đây tên ngục trưởng chỉ hận không tự tát vào mồm mình một cái, chỉ có thể cúi đầu nói.
"Xin lỗi tiểu thư, tiểu nhân quên mất, bên dưới cũng không còn phòng ".
Thiên Vũ Huân lắc đầu không nói nữa, trong Thập Ngũ Đương Đại của Thiên Vũ Gia thì nàng thuộc nhóm người dễ tha thứ, dễ nói chuyện.
Lần này cũng không ai nói với ai câu gì nữa, không khí lại trở về vẻ yên lặng vốn có, ngoại trừ âm thanh hò hét, thét gào, chửi rủa vẫn còn vọng ra ở hai bên hành lang đi lại mà thôi.
Rốt cuộc thì Vô Song cũng được đưa vào phòng giam số 29 của mình, đây sẽ là nơi Vô Song sinh sống trong hai ngày còn lại, hai ngày tiếp theo Vô Song sẽ được đưa đến sảnh rồng ở hoàng cung, tiến hành cuộc chém giết cuối cùng.
Khi thành công áp giải Vô Song vào trong phòng giam số 29, tên ngục trưởng mới dám hỏi lại Thiên Vũ Huân.
"Tiểu thư, nếu hắn không bỏ Kim Cang Tỏa ra thì.. mạnh đến đâu cũng thế, chỉ sợ sẽ bị đám tử tù ở phòng giam số 29... giết chết ".
Bước chân của Thiên Vũ Huân chậm lại, nàng đến bây giờ vẫn không thể hiểu được vì cái gì Kim Cang Tỏa không có tác dụng với Vô Song?, cho dù là Đế cấp thì cũng không thể bỏ qua Kim Cương Tỏa như vậy được.
Nàng thở dài một hơi, thản nhiên đáp.
"Tự cầu phúc thôi ".
Ngục trưởng nghe vậy cũng không còn gì để nói nữa nhưng mà ngục trưởng nào biết Thiên Vũ Huân bảo ai tự cầu phúc đây?.
_ _ _ _ __ _ _
Quả nhiên như lời ngục trưởng nói, trên người Vô Song có Kim Cang Tỏa, có cả xích chân cùng xích tay nhưng bịt mắt đã mở.
Trong cái phòng giam số 29 thật sự tối như tương lai tiền đồ chị Dậu vậy, đưa tay không thấy nổi năm ngón nhưng mà cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến khả năng quan sát của Vô Song.
Giây phút Vô Song tiến vào thì mọi ánh mắt trong phòng giam cũng đổ dồn về phía hắn, sau đó nguyên một đám này di chuyển lộ ra một con đường, nơi cuối con đường này có một ngọn nến nhỏ lập lòe đang tỏa sáng.
Tại cái nơi này thì ngọn nến cũng chẳng khác gì thứ đại diện cho vương vị là bao, ít nhất Vô Song cho rằng là thế.
Không chỉ phòng giam số 29 mà bất cứ phòng giam nào trên tầng 4 đều có một kẻ mạnh nhất 'làm trùm', hắn chính là kẻ giữ nến.
Kẻ giữ nến ở phòng giam số 29 lúc này cầm ngọn nến nhỏ đi về phía Vô Song, lúc này toàn bộ đám tử tù cũng bắt đầu đi theo đại ca mà lại gần Vô Song, dưới ánh nến lập lòe thì Kim Cang Tỏa màu trắng bạc càng lộ ra vẻ bắt mắt.
Ở đây kẻ nào không bị Kim Cang Tỏa ép vào người vì vậy kẻ nào không nhận ra thứ này tuy nhiên vào đến tận đây mà vẫn còn đeo Kim Cang Tỏa thì lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Kim Cang Tỏa cắm vào người không chỉ hạn chế cử động mà còn không cách nào vận hành nội lực, lại thêm đống xiềng xích trên người Vô Song thì khác gì không thể phản kháng?, mặc người tiêu khiển?.
Kẻ cầm nến phòng giam số 29 rốt cuộc bước ra, hắn dí át ánh nến vào khuôn mặt Vô Song, sau đó cười nói.
"Vào đến đây mà còn không được tháo thứ này ra?, mày đắc tội với lũ Thiên Vũ sao? ".
Nói xong kẻ này lại cười khặc khặc.
"Tao gọi là Uematsu, từ lúc này cho đến khi đám người Thiên Vũ trở lại bản thân tao là lão đại, giới thiệu một chút tao năm nay 26 tuổi, trong tay có 44 mạng người, 9 đàn ông, 10 phụ nữ cùng 44 trẻ nhỏ ".
Uematsu nói xong lại cười khằng khặc, bàn tay bắt đầu đụng vào tóc Vô Song thậm chí muốn xoa đầu Vô Song.
Mái tóc của Vô Song màu bạc, thực sự rất bắt mắt.
Uematsu đương nhiên không thể xoa đầu Vô Song bởi vì hắn chỉ nghe cạch một tiếng, sau đó bàn tay Vô Song đã nắm lấy tay hắn.
Lúc này Uematsu mới nhìn thấy, xích sắt ở tay của Vô Song chẳng biết bao giờ đã vỡ ra, có lẽ đây cũng là điều cuối cùng hắn nhận thấy được bởi vì rất nhanh đau đớn chiếm đóng toàn bộ đại não của hắn.
Bàn tay trái của Uematsu bị Vô Song sinh sinh bóp nát.
Uematsu đau đến trắng cả mắt, tuy nhiên hắn còn cánh tay phải, hắn lúc này như con sói bị thương đang điên tiết vậy, gầm lên một tiếng.
"Thằng chó, dám chơi tao ".
Giọng hắn gầm rất lớn hơn nữa cũng chẳng biết có phải vì cái đám tử tù còn lại quá sợ hãi hắn hay không mà chẳng cần hắn lên tiếng cũng đã có người vì hắn tấn công Vô Song.
Uematsu thực lực là Địa cấp, còn yếu hơn cả Thiên Vũ Huân rất nhiều, phải biết tù phạm tầng 4 mạnh nhất cũng chỉ là Bán Thiên Cấp, chỉ có tù phạm tầng năm mới có Thiên Cấp cường giả.
Vô Song thì sẽ không quan tâm lắm tới mấy cái cảnh giới này, thấy cánh tay phải của Uematsu lao tới, Vô Song đưa cùi chỏ ra đỡ sau đó đương nhiên là tiếng hét như bị chọc tiết tiếp theo của Uematsu, cánh tay phải của hắn va vào cùi chỏ của Vô Song liền bị gãy gập.
Vô Song thực sự cảm thấy kẻ này hét rất chói tai vì vậy tay trái duỗi thẳng ra nhẹ chém một đường, nguyên cái đầu của Uematsu bay thẳng lên.
Mọi động tác diễn ra quá nhanh, ngay cả cái đám đàn em trung thành của Uematsu muốn tấn công Vô Song còn chưa kịp chạy đến, dưới ánh nến chỉ có thể thấy cái đầu lão đại bắn lên sau đó rơi bịch một phát xuống sàn phòng giam.
Dưới ánh nến lập lòe, toàn bộ tử tù phòng giam số 29 đều thấy được nụ cười nhếch miệng của Vô Song, đây cũng là hình ảnh cuối cùng cái đám người này thấy được bởi vì ánh nến rất nhanh bị Vô Song thổi tắt, sau đó chính là những tiếng la hét, sợ hãi, van xin....
Những âm thanh này cũng không kéo dài lâu lắm, đại khái là nửa phủ đồng hồ, phòng giam số 29 trở nên tĩnh lặng như tờ.
Vô Song thực sự không có thói quen ở cùng phòng với đám nam nhân, nữ nhân thì hắn còn xét lại.
Đạp lên những cái xác đã không còn nguyên vẹn, đi về vị trí trung tâm, toàn bộ cái phòng giam này chỉ có duy nhất một cái bục, vừa có thể làm giường vừa có thể làm bàn, trong cái phòng giam này thì nơi đây cũng chẳng khác gì vương vị cả.
Ngồi vào vương vị này, Vô Song khoanh chân lại, vẫn không thèm tháo Kim Cang Tỏa ra, cả người tiến vào trạng thái nhập định.
Hai ngày, chỉ hai ngày nữa Vô Song liền có thể vào hoàng cung.
Vô Song đương nhiên không nghĩ đến việc ám sát Thiên Hoàng gì gì đó, cái Vô Song muốn xem là con đàn bà bất tử bất diệt Mikami kia rốt cuộc đang chơi cái trò gì?, rốt cuộc muốn làm cái gì?.
.........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.