Chương 1: Khởi Đầu.

Cực Hạn Chí Tôn

Chương 1: Khởi Đầu.

-Keng

-Bụp, ngươi không thể nào còn lực lượng nữa phải không.

Đồ Thiên điên cuồng cười. Hắn đang giữ lấy một thanh kiếm máu đâm vào ngực của Lý Tả.

-Tốt … ngươi tốt, cứ coi như ta mắt mù.

Lý Tả ôm thanh kiếm đang đâm vào tim mình, điên cuồn cười. Hắn hận..hận …hận. Người bạn hắn tin tưởng nhất lại phản bội hắn trong lúc này. Hắn nhìn khuôn mặt cười đê tiện của Đồ Thiên, phun một ngụm máu.

-Nhưng mà Đồ Thiên ngươi có phải quên gì không.

-Ha ha, sắp chết rồi còn muốn van xin à. Thứ lỗi ta nói thẳng, ngươi chết đi thì ta mới có cơ hội làm bá chủ của thiên địa này. Ta sẽ không cho ngươi một tia hy vọng nào đừng mơ tưởng.

Đồ Thiên ngước mặt lên trời cười vô cùng đắt ý. Đã bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên hắn cảm thấy thỏa mái như thế này. Lý Tả đã là cái gai trông mắt của hắn từ lâu, lúc nào tên này cũng vượt lên trước hắn ngay cả lãnh thổ bây giờ cũng là một tay Lý Tả giúp giúp hắn giành lấy. Đáng tiếc hắn thực lực quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức một tên hoàng đế tiên triều như hắn cũng phải khiếp sợ.

Lý Tả chưa từng thất bại bất cứ trận chiến nào. Từ cái ngày mà hai người kết bạn, lúc nào Lý Tả điều đi trước hắn một bước, từ thực lực cho đến tài nguyên. Hầu như từ lúc một tu sĩ hèn kém cho đến một trong 12 vị Tổ Thần như bây giờ, không ai có thể ngăn con đường đi của hắn. Vô số Thần Ma vì đố kỵ tham lam mà đã yên nghỉ dưới thanh kiếm của hắn. Những chiến tích kinh người của hắn cơ hồ đã thành một truyền kỳ bất hủ.

-Đồ Thiên ơi là Đồ Thiên. Ngươi đừng nghĩ viễn vong nữa, một đời Chiến Đạo Tổ Thần như ta lại cầu xin sự nhân từ từ tên vô ơn bội nghĩa như ngươi sao.

-Ha ha, Tả huynh đệ. Ta biết ta không đấu lại một tên Chiến Đạo Tổ Thần như ngươi. Nhưng hãy nhìn xung quanh xem.

Xung quanh hai người hàng tỷ dậm hoang tàn không còn một sinh linh. Khắp nơi như vô số thiên thạch rơi vào, tạo thành từng cái hố khổng lồ. Tại những nơi đó có vô số tứ chi các bộ phận thi thể tồn dư lại, một cảnh tượng không khác gì địa ngục đập vào mắt hai người.

-Nơi đây là nơi ta hợp tác cùng 10 vị Tổ Thần khác tiêu diệt ngươi. Bọn chúng ngu ngốc không biết thực lực của ngươi cơ hồ đã gần như phá tan Tổ Thần cảnh sắp bước vào một cảnh giới cao thâm hơn. Một lũ ngu ngốc này con tham muốn chia sẽ Tiên triều của bản Thần Tổ ta nữa. Ha…ha. Chúng không biết chúng chỉ là con cờ thí mạng cho ta.

Lý Tả bình tỉnh đáp.

-Hết rồi phải không, thế là coi như ta cũng hiểu được nguyên nhân bọn chúng tìm được ta.

Đồ Thiên nhìn Lý Tả vẫn giữ lấy tay hắn không có bao nhiêu sợ hãi. Bỗng nhiên hắn cảm thấy một nguy cơ không ổn. Nhưng nghĩ tới cái thân xác của hắn đã không còn một tý Thần lực nào cũng yên tâm lại. Có điều cái cảm giác nguy cơ càng them mãnh liệt.

-Ta nghĩ ngươi cũng yên tâm xuống suối vàng được rồi chứ.

Lý Tả không trả lời hắn vẫn nắm thanh kiếm trước ngực không buôn. Miệng hắn nhẹ nhít môi.

-Thiên địa vạn vật
Quy tắc chí thượng
Đạo là bản ngã …

Đồ Thiên sợ hãi gào hét, rút thanh kiếm ra khỏi người hắn.

-Làm sao có thể. Tịch Diệt Thần Kinh. Ngươi …ngươi điên rồi.

Lý Tả nhìn hắn cười mĩm.

-Luân hồi là ta
Tâm sinh hóa vạn
Nhất niệm tạo thế
Nhị niệm diệt thiên
Vô niệm diệt Thần.
Tịch Diệt Thần Kinh.

Lý Tả vừa niệm xong trong tim của hắn một nguồn màu tím đen nhanh chóng lan ra từng bộ phận trên cơ thể. Rất nhanh cơ thể hắn hầu như bị luồng sức mạnh đó căng nứt, trên cơ thể xuất hiện từng kẻ hở màu đen vô cùng khủng bố.

-Lý Tả ngươi điên rồi. Ngươi chết thì cứ chết một mình, đừng kéo ta theo …Buôn ra.

Hắn muốn rút thanh kiếm ra nhưng không thể nào nhúc nhích dù chỉ một tý. Hắn biết đây là sức mạnh phong ấn của Tịch Diệt Thần Kinh đang giam giữ lại mọi sinh linh có Thần tính. Hắn bỏ đi thanh kiếm dùng tốc độ nhanh nhất thậm chí không tiết dùng tuổi thọ thiêu đốt để tăng thêm tốc độ.

-Ngươi chạy không thoát đâu. Tịch Diệt Thần Kinh sẽ không để ngươi thoát.

Nhìn Đồ Thiên đang điên cuồng chạy chốn. Hắn cười mỉm, không ai hiểu một công pháp này hơn hắn. Tịch Diệt Thần Kinh là do thiên địa khai sanh, chuyên dùng dể giết Thần. Công pháp này từng một thời là thứ mà những Tổ Thần không ngại thao tốn thời gian truy tìm hủy diệt. Có thứ này trên đời ngay cả những tên đứng trên đỉnh kim tự tháp cũng phải bị đe dọa tính mạng. Đồ Thiên trong lúc vô tình bước qua hư không tìm hiểu được một cuốn sách, sao khi học thì hắn mới biết. Hắn định im lặng, không muốn tiếc lộ tránh bị các Tổ Thần khác hợp lực truy sát. Không ngờ công pháp này cuối cùng được hắn sử dụng để Đồng quy vu tận với tên này.

-Bùm

Một quả cầu màu đen mau chóng thôn phệ Lý Tả, nó dần to ra nhanh nuốt chửng vạn vạt quanh bất kể là đất hay không khí không một thứ có thể thoát khỏi nó. Tốc độ phát triển của nó nhanh đến mức một Tổ Thần như Đồ Thiên dùng hết toàn lực cũng không thể nào bỏ xa nó. Nhìn Tịch Diệt Thần Kinh đang dần theo xác Đồ Thiên không ngừng mắng mười tám đời tổ tông của Lý Tả.

-A … Lý Tả ta nguyền rủa ngươi.

Chỉ trong khoảnh khắc, Tịch Diệt Thần Kinh đã lan tới hắn. Đầu tiên là chân sau đó là cánh tay. Cả thân thể của hắn dần bị tan rã trong đó. Đến cuối cùng hắn chỉ còn nguyền rũ Lý Tả mới Thân tử đạo tiêu.

-
Trái Đất - 5/6/2018 – Việt Nam

Lâm Minh đang ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy.

-Lại là mơ ư sao càng ngày càng nhiều thế này.

Hắn năm nay đã gần 20 chưa có bạn gái vẫn còn là FA. Hắn thật ra cũng vô cùng đẹp trai thậm chí có chút vượt trội hơn những hot boy của nước. Nhưng có điều tính hắn quái dị, đặc biệt là rất lười, bạn bè lại rất ít. Lúc nào cũng cấm đầu vào Thế Giới Ảo Tưởng. Nên FA cũng không khó hiểu lắm.

-Có lẽ ta suy nghĩ nhiều thành ra như vậy a, thôi ngủ tiếp.

Hắn dần bước vào giắc ngủ. Bỗng một lỗ đen xuất hiện trên đầu hắn một ánh sáng huyền ảo hắn không hay biết gì đã nhập vào cơ thể hắn.

(Đó là mở đầu a, không phải mơ a …có gì từ từ biết a.)