Chương 1093: Rời Luyện Ngục.

Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 1093: Rời Luyện Ngục.

Cầm nhìn tiểu loli nói:

- Câu chuyện ngươi nói quả thật rất kinh người nhưng nói thật là ta cũng không biết nó có là sự thật hay không. Do đó có lẽ ta vẫn là nghe hết rồi đưa ra quyết định đi.

Loli gật đầu nói:

- Ngươi quyết định như vậy cũng được. Đầu tiên ta muốn hỏi là hắn lại muốn thúc đẩy cuộc chiến này, hắn có lợi gì.

- Dù hắn thất bại trong việc dung hợp thiên đạo nhưng hắn cũng thành công phần nào, lấy được rất nhiều thiên đạo chi lực. Ta đoán hắn cũng đã dung hợp thành công. Đó là còn chưa kể ta là do hạt giống mà hắn gieo xuống tạo thành, có nhất định tính tương dung. Lúc 2 thiên đạo dung hợp cũng là lúc chúng ta yếu ớt nhất. Hắn có thể ung dung hợp đạo mà không lo lắng bị phản phệ.

- Ở trong tiên giới lẫn ma giới còn có bán thánh không.

- Ngoài hắn ra thì những vị bán thánh khác đều liều mạng ổn định thế giới và thân tử đạo tiêu. Ở ma giới không có và ta nghĩ tiên giới cũng vậy thôi.

- Nói như vậy hắn có thể là bán thánh cuối cùng, vậy sao hắn không đứng về 1 phía và tiêu diệt phía còn lại. Như vậy có phải nhanh hơn không.

- Ngươi nghĩ chúng ta sẽ ngồi nhìn hắn dung hợp tất cả ư. Tất nhiên là không. 1 đòn cuối cùng của tỷ tỷ khiến hắn bị thương cực nặng không có khả năng lành. Hắn có lẽ không chết nhưng thực lực chắc chắn không còn là bán thánh. Tất nhiên không thể đứng ra để mà giải quyết cuộc chiến nhanh chóng. Nếu không phải thỉnh thoảng vẫn phát hiện 1 số dấu hiệu mơ hồ của hắn thúc đẩy đằng sau thì ta vẫn nghĩ rằng hắn đã chết.

- 2 thế giới sắp va chạm. Ta cũng muốn đưa mình cho tỷ tỷ cắn nuốt nhưng mà quy tắc không cho phép. Tất cả đều phụ thuộc tiên ma chi chiến. Với tình hình hiện nay sợ rằng sẽ là 1 hồi lưỡng bại câu thương, không ai thắng thua, thế giới sẽ bị tàn phá. Tên đó nhất định sẽ không làm như vậy. Hắn sẽ ra tay. Nên ta hi vọng ngươi có thể giúp ta. Ngăn chặn hắn.

- Ngăn chặn, ngăn chặn thế nào. Đừng bảo là tách 2 thế giới ra. Ta không làm được đâu.

- Tất nhiên là không. 2 thế giới đã tiếp xúc nhau, tách ra là không thể nào. Việc ta muốn là ngươi có thể cản lại hắn trong khi chúng ta cắn nuốt nhau. Nhất định không thể để hắn có thể thành công hợp đạo.

Vẻ mặt Cầm có chút biến ảo:

- Ngươi có vẻ đề cao ta quá rồi. Ta bây giờ mới là 1 hợp thể kỳ nho nhỏ, làm cách nào để có thể cản lại hắn. Vài trăm năm sau có lẽ còn có thể nhưng ta nghĩ ta cũng không có nhiều thời gian như vậy đi.

- Không sai, chỉ tối đa 10 năm nữa thì 2 thế giới sẽ dung hợp. Thời gian cho ngươi cũng không nhiều. Nhưng nếu ngươi đồng ý, ta sẽ đặt 1 ấn ký lên người người. Có ấn ký này, cả ta và tỷ tỷ nhất định sẽ toàn lực giúp ngươi. Để ngươi trưởng thành với tốc độ nhanh nhất. Không cần ngươi đánh bại hắn nhưng chỉ cần cản lại hắn 1 thời gian là được rồi.

Cầm lại tiếp tục lâm vào trầm mặc. Cuối cùng anh thở dài nói:

- Việc này quả thật có chút bất ngờ và trách nhiệm này có chút nặng nề, để cho ta 1 thời gian suy ngẫm đi.

Tiểu loli nhìn Cầm, thở dài và nói:

- Ta cũng không bắt ép ngươi. Bất cứ khi nào đồng ý ngươi đều có thể tới nơi này tìm ta. Hi vọng chúng ta có thể sớm gặp lại nhau.

Cô phất tay, 1 cánh cửa hiện ra. 1 cánh cửa dẫn đến bên ngoài.

Cầm hít 1 hơi và bước qua nó.
……..

Ánh nắng chiếu vào khiến cho Cầm hơi che mắt. Dù là ai sống lâu trong màn đêm u tối thì khi ra ngoài cũng có cảm giác như thế này.

Hít 1 hơi thật sâu, Cầm cảm khái. Nơi này so với trong kia thật đúng là thiên đường a. Sau này nhất quyết không chơi dại như vậy nữa.

Đúng lúc đó, 1 thân ảnh bay đến nhào vào lòng anh. Cầm hơi sững người nhưng sau đó vẻ mặt nhu hòa đi. Anh ôm cô và nói:

- Đã để nàng chịu khổ nhiều rồi. Ta xin lỗi.

Chu Tuyết không nói mà lắc đầu. Ôm lấy Cầm không nói. Cầm thấy vậy cũng cười nhu hòa ôm lấy cô. Cả 2 lẳng lặng ôm nhau mặc kệ thiên địa.

Mãi 1 lúc sau, 2 người tách ra. Cầm nắm tay cô và nói:

- Đi, chúng ta đi về nào. Ta sẽ chữa tốt cho nàng.
2 thân ảnh biến mất khỏi nơi này.
……..

Trong 1 phòng thí nghiệm dưới lòng đất, Vô Diện nhìn Cầm cảm khái:

- Thật không ngờ ngươi có thể từ trong luyện ngục đi ra. Đã thế còn ở trong đó đến 1 tháng. Ta thật sự tò mò cơ duyên mà ngươi có là gì đó.

Cầm lắc đầu:

- Đừng nói tới nữa. Cơ duyên không bao nhiêu trái lại gần chết mất. Nếu không phải có dọng nói của Chu tuyết giúp ta vượt qua được 1 khâu quan trọng thì dù ta đi ra cũng chỉ là 1 cái xác không hồn mà thôi. Việc đó có lẽ để sau đi, quan trọng lúc này là chữa trị cho cô ấy.

Vô Diện vẻ mặt nghiêm túc lại. Ông nói:

- Ngươi chắc sẽ làm theo cách này chứ. Đây tuy là do ta nghĩ ra nhưng hoàn toàn không qua kiểm chứng, 1 khi thất bại là vạn kiếp bất phục.

Cầm gật đầu. Ý nghĩ của Vô Diện cực kỳ điên cuồng. Dù linh khí và ma khí xung đột và chán ghét nhau nhưng dù sao trước đây nó cũng là cùng 1 loại. Do đó không phải là không thể nào hợp lại. Nếu như có thể tìm ra mấu chốt hoàn toàn có thể khiến cho 2 tính cách này hợp lại với nhau tạo ra Cầm thứ 2. Có thể vừa sử dụng ma khí lẫn linh khí.

Nhưng nói thì dễ mà làm thì khó. Cầm có thể làm đến bước này là do anh đã có căn cơ sẵn rồi hơn nữa còn hiểu rất sâu về âm dương đại đạo mới đạt đến 1 bước này. Đó là do rất nhiều kỳ ngộ cũng như nỗ lực mới làm được.

Còn Chu Tuyết thì không. Đã thế cô còn phải dung hợp cả 2 linh hồn đang có ý thức độc lập, độ khó cao hơn nhiều.

Nhưng tất nhiên không phải là không có biện pháp hoàn thành. Nhất là khi có Cầm ở đây. Có anh ở giữa làm trung gian điều hòa thì dù thất bại cũng sẽ không khiến cả 2 bên sống chết với nhau, tình trạng của cô vẫn sẽ trở về như hiện tại. Có thể thử 1 lần.

Do đó anh nói:

- Với tình trạng của cô ấy, trở về tiên giới chắc chắn sẽ bị giam lại. Có ta ở bên điều hòa có lẽ không sao nhưng nếu không có thì… Nàng hoàn toàn có thể bạo phát bất cứ lúc nào. Đây không phải là điều ta muốn thấy. Do đó ta muốn nàng có thể an ổn sống, ít nhất là như ta.

Vô Diện nghe vậy thì gật đầu và nói:

- Được, nếu như vậy thì ta đi chuẩn bị. 2 người các ngươi hãy điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất. Hi vọng các ngươi có thể thành công.