Chương 8:Tham gia khảo hạch

Con Đường Thần Thánh

Chương 8:Tham gia khảo hạch

Băng Thiên cũng hơi nhăn mày nhưng nhanh chóng giãn ra tiếp tục công việc hắn đang bỏ dở tất cả nhanh chong vào bụng của hắn.Những người xung quanh lúc đầu không hề dể ý nhưng với lượng đồ ăn tiêu hao nhanh chóng đã có một vài người chú ý đến Băng Thiên.Thậm chí đã có người lái ra thủy tinh quang não quay hình Băng Thiên nếu người khác còn có chút ngại ngùng nhưng Băng thiên cảm thấy không quan trọng cứ ăn no cái bụng của mình đã.

Có thực mới vực được đạo cơ mà mọi người coi hắn là trò cười hắn coi bọn họ là con kiến cùng cấp độ. Hắn không cảm thấy khó chịu hay xấu hổ ăn uống mà cũng ngại ngùng thì sống thế đéo gì được.

Ăn uống no nê thì trên bàn cũng hết sạch đồ ăn lão đầu thì trợn mắt nhìn hắn vì xương các loại cũng không thấy.Từ lúc biết nấu ăn lão đầu chưa gặp ai ăn đồ ăn nhai hết cả xương như thế này đã thế còn có vẻ rất nhẹ nhàng như ăn bánh đa giòn vậy.Nhìn bóng lưng Băng Thiên lão đầu cười rất vui vẻ đã bao nhiêu năm rồi hắn bỗng nhiên có hứng thú với một tiểu bối nhỉ.

Đúng lúc này một cô gái từ ngoài tiệm bước vào nhìn lấy đang cười ha hả lão đầu nhíu mày có vẻ chuyện này khá lạ lùng.

Lão đầu nói:" Cháu gái ngoan lại đây hôm nay ta gặp một kẻ vô cùng kỳ lạ một người trẻ tuổi rất thú vị."

Cô gái nói:"Trẻ tuổi thú vị sao không phải đến nhìn ta còn diễn đủ trò ngài xem đến ngài còn bị đánh lừa.Mà ngài thấy hắn làm sao thú vị để gia gia thấy thú vị hẳn kẻ này sẽ không kém chứ?"

Lão đầu tiếng cười im bặt xong rồi lại cười nói:" Không không kẻ này tới đây chắc chắn không phải vì ngươi còn vì sao thú vị."

Lão đầu cúi đầu vỗ nhẹ trán:"Hắn như một đứa trẻ nhưng ánh mắt lại vô cùng có thần hành động tự nhiên thoải mái thật lạ một người thanh niên sao có thể như thế nhỉ."

Trong khi hai người bàn luận thì Băng Thiên đã thuê lấy phòng của một khách sạn gần đó và bắt đầu đả tọa hắn đang cố tiêu hóa ký ức của Băng Thiên hệ thống tất cả lại.Bởi vì hắn đã nhận ra một số hạn chế nhất định khi hắn không hiểu biết về thế giới này trong đó có một số có thể đưa hắn ra khỏi cuộc sống này.

Thế giới này cường giả với muôn hình muôn dạng sức mạnh nhưng lại có phân chia rất cụ thể theo các cấp bậc: Nhân,Địa, Thiên khi đạt được thiên cấp thì mới được tính là vượt ra khỏi phạm vi nhân loại thông thường.

Tiếp theo là các cấp bậc:Sơ cấp tu giả,trung cấp tu giả, cao cấp tu giả những người đạt tới trung cấp tu giả sẽ có được đặc quyền đi dạy cho học sinh trung học sau khi tất cả được sử dụng nước thuốc giác tỉnh.

Còn vượt qua cao cấp tu giả sẽ là: E,D,C,B,A,S,SS,SSS sau đó là Bán thánh tu giả,thánh cấp tu giả và trong truyền thuyết thần cấp tu giả những người nắm lấy khả năng bảo hộ cả một hành tinh.

Mỗi vị thần giả đều là một tượng đài trong lòng mỗi người trong Trái Đất vì họ là điều mà bất cứ ai đều mong muốn có thể đạt đến.Là ước mơ chung của cả một thế hệ là niềm tin vào sự bình an của bất cứ ai,bất cứ người nào.

Còn lại đó chính là các nhân loại tuy không có vũ lực giá trị cao nhưng họ lại sử dụng trí não của mình để cải thiện các công nghệ cũng như hỗ trợ cho tu giả trên con đường tu luyện.Hay để cho cuộc sống của thường dân trở lên dễ dàng hơn với mỗi phát minh đều khiến thế giới tốt đẹp đó là tôn chỉ của bọn họ.

Sáng sớm hôm sau mắt ngắm nghiền bỗng mở ra trong đó bớt đi một phần ngây thơ có thêm một phần sáng láng hắn thầm kêu may mắn.Hắn nếu trước đây mà trở thành thú vật thì không phải sớm bị làm thịt rồi sao làm nhân loại chỉ số an toàn vẫn là cao hơn nhiều.

Cả đời trước trốn dưới gốc cây tiểu hồ ly sao ma sinh tồn được trong thế giới nguy hiểm tràn đầy nguy cơ hỗn loạn hoang dã.Hắn chỉ có ưu thế đó chính là huyết mạch thần cấp của mình nhưng huyết mạch cho hắn lớn mạnh cũng cần thời gian mà chỉ trong thế giới nhân loại hắn mới có hi vọng thực hiện lời hứa.Trong lúc đó cũng có thể bình tĩnh quan sát nhân sinh muôn màu muôn vẻ tìm lấy hạnh phúc cũng như phương hướng trước khi phải lặn lội trong đời sống gian nan.