Tiên đế vương đông

Chứng Đạo Thành Thần

Tiên đế vương đông

Trong hỗn độn khó gian, một nơi yên tĩnh chứa đầy tiên khí, ngồi ở trung tâm một bóng người hài mắt khép hờ.
" Hệ thống chuyện gì đã xảy ra?, chả phải ta đã đi đến nhân sinh đỉnh phong, tích tụ đủ năng lượng để chứng đạo thành thần rồi sao?, ko phải lúc trước chỉ cần một khoảng nhất định sẽ thành công, nhưng sau bây giờ lại có bình cảnh? rốt cuộc là sao? " Vương Đông không khỏi chất vấn hệ thống. Thật sự nếu có người ở đây ko biết sẽ phản ứng như thế nào, đường đường là một vị Tiên Đế, Đại năng đã sớm thoát ly thế tục tại trong hỗn đỗn không gian tu luyện đã 1000 năm trôi qua, tâm lý kiên cường của một vị đã từng hô phong hoán vũ, chấn nhiếp chư thiên vạn giới, chúng tiên kiên dè một vị Tiên Đế, không phải chỉ vì hắn quá mạnh mẽ, mà còn vô tình lãnh khóc, được người đời tự phong cho danh hiệu Vô Tình Tiên Đế.

" Tích, kiểm tra đo lường xác nhận ký chủ đã đủ đều kiện để đột phá, nhưng " Tri kỷ dễ kiếm, Đại Đạo khó tìm " ký chủ phải tự tìm ra một đường Đạo cho riêng mình, đây mới chính là đều kiện đủ cho ký chủ đột phá thần đạo " Hệ thống âm thanh vang lên
" Hả? cái gì? còn có chuyện này, sau lúc trước ko nói sớm, đến bây giờ mất trâu mới lo làm chuồn? " Vương Đông lại lần nữa chất vấn
" tích, ký chủ hãy cố gắng mà hoàn thành, cứ xem như đây là nhiệm vụ, ký chủ hãy cố hoàn thành nó, và bản hệ thống sẽ ko tiếp tục trợ giúp ký chủ nữa, trạng thái khóa hệ thống kích hoạt " Thanh âm cuối cùng của hệ thống vang lên
" ê này, đại gia của ta, đây ko phải đùa chết ta đi, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ toàn giết quái, giết người, làm nhiệm vụ mà thăng cấp! cái gì mà cảm ngộ, cảm nhận? cái đó là gì? ăn được không? " Vương Đông uất ức mà đàm.
Thử hỏi Vô Tình Tiên Đế, Ác ma giết người không chớp mắt thì có ai dám cho hắn ăn uất ức trừ Hệ Thống Đại Gia!, Nghe nói ngươi Tiên Đế chứ gì, thử không hoàn thành nhiệm vụ xem ta cho ngươi thần hồn câu diệt!, nhưng rất tiếc nhiệm vụ cuối cùng này là không có thời hạn, lại đệ cho vương đông dễ thở hơn nhiều
" Hệ thống a, hệ thống có cần chơi nước cờ cuối cúng nó khó như này không? lúc trước công pháp cũng nhờ ngươi mà luyện thành, thần thông cũng từ ngươi mà có được, đơn giản là trong từ điển của ta không có hai từ " Cảm Ngộ ", nên đừng làm khó nhau được không? " Cho dù Vương Đông cố gắng thế nào hệ thống vẫn im bặt
" Haizz, ta đã ở nơi này bâo lâu rồi? cũng đã rất lâu đắm chìm trong hỗn độn không gian tu luyện mà xém nữa lại quên mất tên mình rồi! chứ đừng nói thời gian " Vương Đông thầm nghĩ, đừng hỏi khái niệm thời gian đối với người tu tiên, chỉ đơn giản thoáng qua là đã trăm năm, sâu một tí cả nghìn năm chứ chả chơi, đơn giản là tu tiên giả ko có khái niệm thời gian, đặc biệt là cảnh giới như Vương Đông, có thể nói gần như bất tử bất diệt cũng không nói ngoa!
" Dù sao cũng thế, thử một lần ko dựa vào hệ thống đại gia xem mình có ngưu bức như trước không?, À đúng rồi cũng đã lâu ko về địa cầu, không biết nó giờ này ra sao?, " Vương Đông mỉm cười, đứng lên, một cái vãy tay liền một vết nứt không gian xuất hiện, Vương Đông chậm rãi tiến vào, Hỗn Độn không gian trờ về yên tĩnh.
Thừ hỏi một người Tiên Đế một thân tu vi thì cần hệ thống để làm gì nữa? căn bản là người khi dễ được hắn điếm trên đầu ngón chân. Chì là vấn đề cần giải quyết là thế nào để tìm được đạo cho riêng mình? hẳn là phải trãi nghiệm, ngắm nhìn thế giang từ đó đúc thành tâm đạo, phô diễn đại đạo của riêng mình.