Chương 1: Địa Ngục Cùng Các Ngươi Tồn Tại

Chủ Tể Phản Diện

Chương 1: Địa Ngục Cùng Các Ngươi Tồn Tại

Tại phố đi bộ Nguyễn Huệ, thành phố Sài Gòn ngày 16/7/2016.

"Số phận thật trêu ngươi, không ngờ có ngày cùng Juda một hội...Địa Ngục...Địa Ngục, vì sao ta lại là mi cơ chứ?"

Những lời lẩm bẩm kỳ lạ như bệnh nhân tâm thần trốn trại liên tục phát ra từ một người thanh niên mang bộ vest đen tân thời, lúc này đang ngồi một mình trên bộ ghế đá giữa đường phố ngập người lại qua.

Người thanh niên mặc vest đen kia sở hữu mái tóc đen và nước da vàng, hắn cao khoảng 1m7, có thể dễ dàng nhận ra hắn là người châu Á chỉ cần liếc qua.

Hắn có một vẻ ngoài bình thường, khuôn mặt cũng không mấy nổi trội, nói tóm lại nếu đem quăng hắn vào đám động, bạn có thể lạc mất hắn trong tích tắc.

Hắn cứ ngồi đó lẩm bẫm hàng tiếng đồng hộ, bộ dáng như bệnh nhân tâm thần, chỉ có điều hắn mặc một bộ vest đen thay cho bộ Pijama dành cho bệnh nhân, thế thôi.

Điều kỳ lạ là bình thường nếu thấy ai xuất hiện triệu chứng ngáo đá như vậy, người ta thường báo cho cảnh sát, bệnh viện hay ít nhất né xa hắn, tuy nhiên không một ai để ý hay tỏ vẻ quan tâm đến, họ vẫn thản nhiên qua lại cứ như hắn không tồn tại.

Mà xác thực đúng là như thế, hắn đúng là không tồn tại thật nhưng chỉ ở chiều không gian này mà thôi, có thể hiểu nôm na rằng hình ảnh người thanh niên kia chỉ là hình chiếu và tất cả những người xung quanh không thể cảm nhận được sự hiện diện của hắn.

Chính vì thế tuy hắn ngồi đó lảm nhãm một mình nhưng không một ai lại đi quan tâm đến hắn bởi bản thể của hắn không nằm ở chiều không gian này, nó nằm ở một nơi mà con người gọi là Địa Ngục.

Cũng phải nói thêm về người thanh niên này, hắn là Nguyễn Thành, một công dân thế hệ ba không chuẩn thế kỷ, cuộc sống của hắn chỉ xoay quanh hai khái niệm ăn và học cho đến sáng ngày hôm nay.

Không biết do dòng đời đưa đẩy hay ai đó muốn thế, cuộc đời hắn chính thức rẽ ngoặc ngay khi chạm vào "nó", đó là một chiếc quần chip hai cánh mỏng trắng tinh khôi, cơ hồ có thể nhìn xuyên thấu bên trong.

Nếu đó là chiếc quần chip bình thường thì còn lâu mới hấp dẫn được hắn, đó là chiếc quần chip đặc biệt, từ nó tỏa ra mùi hương kỳ lạ đầy quyến rũ và say đắm lòng người.

Nó vẫn còn mang theo hơi ấm ẩm ướt của chủ nhân, một vài cọng rêu nho nhỏ còn sót lại, hắn lén lút nhìn trước ngó sau, khi đã xác định được không có ai, hắn không kìm được đặt nó lên, cảm tưởng như cả thung lũng rong rêu ấy đập thẳng vào mặt, có lẽ hắn cũng phần nào hiểu được cảm xúc của Hentai Kaimen trong truyền thuyết.

Sau khi úp thẳng vào mặt, hắn đã "được" cũng có thể gọi là "bị" chỉ định làm Địa Ngục. Ban đầu hắn nhầm lẫn rằng mình sẽ là vị vua thống trị cõi u linh này nhưng không phải vậy, bản thể của hắn chính là cả không gian Địa Ngục chứ không phải là chúa tể Địa Ngục như hắn nghĩ.

Hắn bây giờ trở thành thứ cực kỳ duy tâm, bản thân hắn không còn gọi là một thực thể nữa. Hắn đã từng đọc nhiều tiểu thuyết trên mạng, về đủ loại xuyên không duy có hắn đặc biệt hơn cả.

Như trong bộ truyện nào đó, Dương Qúa đang "nện" Tiểu Long Nữ thì bất chợt bị thượng mã phong, hồn về dị giới.

Như thanh niên nào đó tiểu vào cột điện, điện giật chết, còn có trường hợp đang đi tolet, loay hoay thế nào để đạp vào cục xà phòng đập đầu vào bồn cầu chết, tới sáng cảnh sát kết luận thanh niên chết do sặc c*t, muôn hình vạn trạng duy có hắn được xếp vào loại đặc biệt bởi chiếc quần chip đó là vật thiếp thân của Sinh Mệnh Nữ Thần, một trong bốn vị Chí Cao Thần tồn tại.

Số là hôm đó Sinh Mệnh Nữ Thần ngứa tay, nàng liên tục vuốt ve cô bé với cường độ cao, những thướt phim ngôn tình hoang dại nở rộ theo trí tưởng tượng cường đại của một vị Thần, đang đến lúc cao trào thì tam đại Chí Tôn Thần khác ghé chơi, nàng hoảng quá tạo ra một hố đen tống khứ tang vật đi, nào ngờ lại rơi ngay trên người Nguyễn Thành hắn.

Địa Ngục vốn đã bị phá hủy từ Thần Chiến hàng cực nguyên trước, thay vào đó chúng thần hợp sức tạo ra luân hồi và Vong Linh giới.

Chính tay Sinh Mệnh Nữ Thần đã kết liễu Địa Ngục tuy nhiên vẫn không thể diệt trừ tận gốc.

Ý chí Địa Ngục vẫn tồn tại, Địa Ngục Chi Môn vẫn mở chờ đợi chủ nhân của nó. Sau trận chiến đó liên quân hắc ám thua trận, ý chí Địa Ngục lợi dụng lúc hỗn loạn bí mật nhập thể ẩn náu trong chiếc quần chip Sinh Mệnh Nữ Thần, chờ thời cơ phục hận.

Thần thể vốn băng thanh ngọc khiết, không qua quá trình bài trừ tạp chất nên đã hàng cực nguyên rồi nàng vẫn chưa tắm lấy một lần, chỉ đến hôm nay bức quá không chịu được cộng thêm thời gian tam đại Chí Tôn Thần ghé đến đúng lúc trùng hợp, ý chí Địa Ngục theo đó trốn thoát, lẫn vào một hành tinh gọi là Trái Đất và nó đã tìm được truyền nhân của mình.

Hắn trước đây thắc mắc bên trong Địa Ngục có gì, bây giờ thì không cần thiết nữa.

Nó khác xa trong tiểu thuyết nơi mà Địa Ngục tràn ngập các chủng tộc khác nhau sinh sống, nơi mà nhân vật chính đại phát thần quang, đánh đâu thắng đó, niềm tin vô địch hay như tôn giáo thường kể.

Ở đây không có những em Ma tộc xinh tươi mọng nước như trong tiểu thuyết, thay vào đó là Qủy Hồn, Ác Linh và Tu La.

Các sinh vật trong Địa Ngục của hắn chỉ biết nguyền rũa và giết chóc, chúng có hình dáng khủng bố hoặc không có hình dạng nhất định, chúng chỉ biết giết chóc và nguyền rũa, bên cạnh đó chúng còn cô gắng lôi kéo bất kỳ sinh vật nào tìm cách giao tiếp với chúng.

Trên đời này có hai cách để thâm nhập vào Địa Ngục đó là lợi dụng thời không hỗn loạn để thâm nhập bất hợp pháp, chuyện này rất hi hữu và ít khi xảy ra.

Cách thứ hai thì đơn giản hơn nhiều, bạn chỉ cần để quỷ hồn hay ác ma giết bạn, sau đó chúng sẽ kéo linh hồn bạn về Địa Ngục, có nhiều cách để giao tiếp với chúng. Bạn có thể lên youtube search top 10 cách để gặp ma, tin tưởng bạn sẽ được toại nguyện.

Nguyễn Thành lúc này, hay gọi là Địa Ngục mới đúng. Hắn đang cực kỳ chán nãn. Hắn bây giờ có quyền năng to lớn, tuổi thọ vô hạn nhưng lại không thấy vui chút nào.

Chuyện là khi hắn đưa hình chiếu lên thế giới này, mọi thông tin về hắn hoàn toàn biến mất cứ như hắn bị lau đi vậy, không một ai không một sự việc nào tồn tại liên quan tới hắn.

Hắn có thể giúp bạn bè, gia đình mình nhớ lại bằng cách lôi họ về Địa Ngục nhưng hắn không làm được, ít nhất cho đến bây giờ là vậy.

"Thời gian chắc đã đủ lâu, ta cũng nên đến thế giới khác gieo mầm móng nguyền rũa rồi", hắn vươn vai ngáp một cái sau đó biến mất.

Nói đến việc này khi nhặt được chiếc quần chip kia, nó cho hắn một lượng tin tức khổng lồ giúp hắn hiểu rõ hơn về Địa Ngục và con đường tương lai sau này.

Trong đó có một đoạn nói về Địa Ngục muốn mở rộng và tiến hóa thì có nhiều cách, trong đó có một cách chính là truyền bá nguyền rũa và chủ nghĩa tâm linh vào thế giới.

Trong vũ trụ tồn tại rất nhiều hành tinh tồn tại sự sống khác Trái Đất, chúng chính là thức ăn, cung cấp sức mạnh cho Qủy Hồn và hắn.

Tuy chúng là thức ăn nhưng đó là chuyện trước kia, sau Thần Chiến Vận Mệnh Nữ Thần đã tạo ra lớp màn chắn nhằm ngăn cách, bảo vệ sinh vật bên trong khỏi các thế lực đến từ bên ngoài.

Nó chắc đến nỗi cho dù hắn có tung hết sức cũng chưa chắc lay chuyển được, cách duy nhất để nhập tiệc đó là câu thông với một sinh vật bất kỳ bên trong đó, qua đó gián tiếp mở cửa địa ngục cho Qủy Hồn tiến vào làm ô nhiễm hành tinh, suy yếu lớp màn chắn đó.

Còn về việc hắn có thể thoải mái ở Trái Đất vì bản thể hắn xuất thân từ nơi này, được Trái Đất chấp nhận, hắn cũng không điên khi rat ay hủy hoại quê hương mình.