CHƯƠNG 1: KHỞI ĐỘNG.

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 1: KHỞI ĐỘNG.

Năm 20xx,

Ngồi dưới gốc xoài già sau vườn nhà, tránh cái nắng buổi trưa, Sử rít mẫu thuốc ‘con mèo’ còn cái cán, nhíu nhíu mày đăm chiêu. Hắn bỏ Sài Gòn, về quê ở Ô Môn, một Quận mà chủ yếu chỉ làm nông nghiệp của Tp Cần Thơ, cũng gần tháng rồi.

Học xong đại học xoàng xoàng, hắn tìm việc trên TP. Nhưng mộng thì cao mà thực tế phũ phàng quá, thu nhập không đủ sống. Hắn lây lất cũng cả năm. Rồi, ông tía kêu về quê làm vườn cưới vợ mẹ cho rồi, hắn chưa chịu về.

Vừa rồi, làm việc ở công ty tư nhân, có bốn chai / tháng, mà cũng nói không đạt yêu cầu. Thằng chủ đưa tháng lương, nó nói: "Còn hai ngày mới đủ tháng, anh bo em luôn đó. Kiếm việc gì dễ dễ mà làm".

Thất nghiệp, Ở quê hàng xóm báo tin dữ, cha Sử mất. Sử về lo ma chay, chôn cất cho cha.

………….

" Nhà mình có bốn công đất vườn tạp, có ao. Mình cải tạo trồng xoài, sầu riêng gì đó, nuôi cá, nuôi gà cũng đủ sống. Ài… chỉ là từ đây xe hơi, nhà lầu, gái đẹp khỏi mơ nữa rồi. Cũng tốt " - Sử chép miệng lẩm bẩm.

Gió mát, chim kêu, cá quẩy a.

Anh Sử ơi… anh Sử." - Tiếng con gái đằng trước gọi vào.

Sử giật mình: "Ai gọi… gái kêu, Con Bé Ba hàng xóm. Về quê mới là sáng suốt, hí hí". Vội vàng đứng lên, vừa phủi đít quần, sử vừa bướt nhanh lên nhà.

Con Bé Ba là hàng xóm của hắn. Hai nhà cách chừng 20m, ở quê mà. Năm nay nó 16 tuổi, đang học lớp 10, tóc dài ngang lưng, da trắng, không đen. Mặt trái xoan, mắt to, mũi cao, môi đỏ vểnh vểnh, cao chừng 1m6, người thon, điện nước đầy đủ, nói chung nó là mỹ nhân. Nếu để ở sài gòn thì hotgirl xách dép cho nó cũng chưa chịu.

" Gì đó cưng?" - Sử cười hớn hở.

" Ngoại em kêu anh qua nhà em ăn cơm." - Con bé nói.

" Ừ, zô chơi, chờ anh hái mớ xoài mang qua luôn." - Sử nắm tay con bé kéo kéo vô nhà.

"Dạ, mà anh hái được hông? Hi hi, để em hái cho." - Con bé cười lấy lòng, hắn biết nó cũng thích hắn à nha.

Mấy hôm nay, nó lượn qua hơi nhiều, tội nghiệp con gái dưới quê thấy trai ‘Sài gòn’ lạ lạ. chứ nói thẳng ra anh Sử cũng chỉ trung bình chẳng đẹp trai gì, ra chợ chả ai để ý.

Sử 25 tuổi, cao 1m72, 60kg, da ngăm, tóc cháy nâu nâu vàng, mũi to, chân mày, lông mi thưa như không có. Ưu điểm của hắn là hay mặc áo trắng, bỏ vào quần, mang giày tây lịch sự.
……………
Hai đứa mới vào nhà. Hắn định uống ly nước lọc rồi ra vườn, chợt trời trưa đang nắng đột ngột u ám, rồi tối xầm.

" Hệ thống cải tạo và huấn luyện tân binh, tinh cầu Wxxxx, vòng kỷ nguyên 35 khởi động " - Một giọng máy móc vang vọng, nó nói bằng thứ ngôn ngữ xa lạ, vậy mà Sử hiểu.

"Quá trình cải tạo 12 giờ, bắt đầu cải tạo 11h:59’:59"…".

Hắn mất đi ý thức…

Lúc này, trên bầu trời khắp cả thế giới chợt xuất hiện từng khối cầu sáng chói, lan tỏa ra không gian các loại khí lạ lóng lánh xanh, trắng, vàng đen…. Chúng tràn ngập khắp nơi, thẩm thấu vào cây cỏ, động vật và con người, vào nước biển, lòng đất rồi từ từ khí nhạt dần trở nên trong suốt, hòa tan, ẩn trong không khí.

"Hủy bỏ Vũ khí hạt nhân, vũ khí sát thương diện rộng, vô hiệu hóa thiết bị điện tử." - âm thanh lại vang lên. Một số nơi trên trái đất xảy ra nổ mạnh. Từng đám mây hình nấm bốc lên cao rồi nhanh chóng bị hòa tan lắng đọng, cũng không có gì khủng khiếp lắm. Chỉ là một số quốc gia sở hữu chúng bị hủy diệt một phần.

Trong lòng đất, từng tiếng ì đùng như tiếng sấm, tiếng máy… liên tục ầm vang. Mặt đất lung lay mở rộng, dãn ra. Vâng, là dãn ra, kéo dài, kéo rộng. Trái đất như mập lên một vòng, diện tích lớn ra ước chừng trăm lần mới ổn định lại. Mà lạ một điều là nhà cửa, công trình còn y nguyên, không hư hao, gãy vỡ.

Cây cối, thực vật ào ào tăng trưởng, to lớn, tăng cao, có một số phải gấp 10, đơm hoa kết trái có tốc độ. Cỏ dại thì không cao to lên nhiều lắm nhưng chúng sinh sôi tràn lan vào những khoảng đất mới. Cây con cũng đâm chồi nảy lộc, tăng trưởng. Động vật một số ít chết đi. Số còn lại, tùy theo loại, chúng to lên ít thì gấp đôi nhiều thì cả mấy chục lần. Da thịt chúng thêm rắn chắc, hàm răng, móng vuốt trở nên sắc bén lợi hại hơn nhiều. Mắt chúng chuyển thành màu đỏ, tỏa ra cảm giác hung ác, điên cuồng.

Còn con người thì sao? Toàn bộ nằm rạp trên đất, trên sàn, trên giường… mê man, khí thể ngấm vào người.

Một số người, ví dụ như anh Sử và em Bé Ba lúc này da dẻ từ từ bài tiết ra chất nhầy dính dính, đen mà hôi thối. Kích thước dáng vẻ họ cũng hơi to hơn nhưng không đáng kể.

Mà số người còn lại, chiếm phân nửa dân số, phần lớn là người già, người bệnh, trẻ nhỏ … như bà ngoại bé ba, thân hình họ vặn vẹo, run rẩy, như rất đau đớn. Rồi từng chùm ánh sáng bao bọc lấy họ, toàn bộ biến mất. Họ hiện ra ở một hòn đảo rộng lớn gấp mấy chục lần châu Mỹ, trên đó có từng cụm từng cụm làng mạc. Những ngôi nhà bằng gỗ đẹp mắt, xen giữa những mảnh vườn cây trỉu quả, từng cánh rừng xanh ngát bạt ngàn, thú kêu, chim hót. Chúng không có biến dị. Sông suối ao hồ tràn đầy nước, cá lội tung tăng từng đàn to to nhỏ nhỏ. Núi từng dãy chập trùng. Thảo nguyên bát ngát xanh mượt. Dê, bò, trâu ngựa nhiều không đếm hết. Nói chung thiên nhiên thiên đường, không hề có thiết bị gì ảnh hưởng sức khỏe, môi trường tồn tại. Nhưng mà điện, với điện thoại bàn vẫn có nhé. Cả hòn đảo được bao bọc trong một lồng năng lượng. Nội bất xuất, ngoại bất nhập.

" Mở không gian liên tiếp kết nối, kết nối hành tinh bọ số Bxxxx, hành tinh hắc ám HAxxxx,hình tinh chết Cxxxx,... Khống chế level 1-5, mổi 24h mở một chiều vào sân huấn luyện kéo dài 1h".
………………………………
Sắc trời thật tối, thực vật vài nơi phát chút ánh sáng yếu ớt, lại xa xa chớp tắt ánh sáng mờ ảo.

"Ơ …ợ… ", ý thức từ từ trở về, Sử lắc lắc đầu, mở mắt, rên rỉ, rồi bật ngồi dậy. Mất một lúc hắn cứ vuốt vuốt, vỗ vỗ lên đầu để cố nhớ xem chuyện gì đã xảy ra.

" Tân binh VNsu3456 chú ý " - âm thanh máy móc vang trong đầu làm hắn giật mình.

" Ai? Ai đang nói?..." - hắn rống lên.

" Xảy ra chuyện gì?"

" Ta là hệ thống cải tạo và huấn luyện tân binh trên hành tinh này.

Nghe đây!!! Nhân loại trên tinh cầu này là một bộ phận của nhân loại trong vũ trụ. Các ngươi yếu ớt nên sẽ được huấn luyện và gia nhập vào cộng đồng. Các thứ khoa học kỹ thuật của các ngươi quá đơn sơ, nguyên thủy, nên không cần thiết tìm hiểu, phát triển nữa. Nhân loại trong vũ trụ đã phát triển tỷ tỷ tỷ… lâu lắm năm rồi. Các ngươi hãy nhận và tiêu hóa những kỹ thuật, pháp thuật, thần thuật … này đã. Sống thêm vài tỷ năm rồi tính sau, ok."

"Hiện tại các ngươi cần nâng cao thể chất, kỹ năng, ý thức chiến đấu làm một chiến sĩ và sống sót. Không cần mơ mộng xa. Ngươi sẽ nhận được những gì ngươi muốn nếu ngươi sống sót đủ lâu và cống hiến đủ nhiều.

Tâm sự kết thúc."

Lúc này Sử nghe âm thanh có vẻ như có nhân tính à. Nó lại nói tiếp:

"Tân binh VNxxx, Hiện tại, ngươi đã truyền thâu ngôn ngữ và chữ viết của nhân loại toàn Liên Minh. Tư liệu của ngươi đã được kiểm tra và số liệu hóa. Mời xem bảng thuộc tính cá nhân."

Trong đầu Sử chợt hư ảo hiện lên một bảng kê:

‘Tân binh VNxxx. Level: 0
Chủng loại: nhận loại tinh cầu W34567.
[LIST]
Giới tính: Nam
Tuổi: 25 / 100

Thuộc tính:
Sức mạnh SM: 7(trung bình 10)(yếu tố về sự phát lực của cơ thể)
Thể chất TC: 7 (trung bình 10) (yếu tố về sự chịu đựng, bền bỉ và hồi phục của cơ thể).
Nhanh nhẹn NN: 7 (trung bình 10) (yếu tố về sự linh hoạt, tốc độ của cơ thể).
Tinh thần TT: 10 (trung bình 10) (yếu tố về sự trí nhớ, phân tích, phản ứng thần kinh của cơ thể).

Trạng thái:
Sinh mệnh: 100/100.
Thể lực: 100/100.
Năng lượng: 0/0.
Kỹ năng: (không)
Danh hiệu: (không)
Trang bị: (không)
Ba lô: ba lô đơn binh level 0 có vật dụng cơ bản
……’
Xem hết bảng kê, Sử nhảy dựng, tim đập thình thịch, rống:

" A,… game, game online đây mà, làm hết hồn."

" Nhắc nhở lần cuối, đây là sân huấn luyện, nhưng chết sẽ không có hồi sinh. Các ngươi có một giờ tự thích ứng. Sau một giờ,trong sân huấn luyện này,con người sẽ là kẻ địch với toàn thế giới." - Âm thanh hệ thống lạnh lùng vang lên.