Chương 102: Linh hồn lực

Chí Tôn Chi Lộ

Chương 102: Linh hồn lực

Chương 102: Linh hồn lực


Rất nhanh Hoàng Phủ Thiên liền ý thức lại, vội ho mấy cái chữa ngượng, sau đó hỏi Mộc lão:

- Sao lão không nói tới tác dụng phụ của việc ta để lão chui vào linh hồn đi. Nếu không nói thật, thì vẫn như cũ, tìm thiếu nữ ngoài kia mà trao đổi.

Hoàng Phủ Thiên không tin là việc cho kẻ khác tiến vào linh hồn không có để lại tác dụng phụ gì. Vẫn nên hỏi rõ ràng cho chắc.

Mộc lão không nghĩ tên này lại đa nghi như vậy, chống lại cám dỗ của Thiên niên linh nhũ. Bất đắc dĩ nói tiếp:

- Hiện tại lão hủ đã nguyên khí đại thương, rơi vào trạng thái suy yếu cùng cực, lão hủ sau khi thoát ly mộc thể tiến vào linh hồn của tiểu hữu cũng không còn bao nhiêu lực lượng. Với tiểu hữu chắc không có vấn đề gì, bởi vì lão hủ phát hiện linh hồn của tiểu hữu rất lớn, tựa hồ gấp đôi so với người bình thường, à không phải gấp ba mới đúng. Đây là điểm mà lão hủ lựa chọn tiểu hữu, nếu như là người bình thường căn bản không chịu nổi thụ linh của lão hủ mà nổ mất linh hồn mà chết luôn.

Không nói thì tốt, nói ra liền dọa Hoàng Phủ Thiên dựng đứng lên mà hét to:

- Ta chửi, nguy hiểm tới nổ mất não mà lão còn dám nói ra làm.

Hoàng Phủ Thiên vỗ vỗ lồng ngực, tự chấn an bản thân mình.

- Đó là chỉ người bình thường, tiểu hữu thì khác biệt, chắc chắn không có vấn đề gì đâu.

Mộc lão nhìn thấy Hoàng Phủ Thiên mặt lật nhanh như lật bánh tráng, phải an ủi, dụ dỗ ngay lập tức.

- Với cả sau khi lão hủ tiến vào tinh của tiểu hữu, hoàn toàn không hề ngăn trở ý thức được của tiểu hữu, trái lại là tiểu hữu là chủ nhà lão hủ chỉ là khác mà thôi.

- Thêm nữa hơn nữa tiểu hữu có thể nhận được mộc khí thuần kiết của lão hủ có công hiệu tăng thêm sinh cơ, lâu dần sẽ có thể tạo ra mộc thuộc tính cho tiểu hữu. Mặc dù là hậu thiên hình thành nhưng đối với tiểu hữu cũng có lợi không kém. Lão hủ còn có thế tập hợp nguyên khí thiên địa khi lão hủ chữa thương cũng giúp tiểu hữu hấp thụ cùng được. Chờ sau khi hội phục nguyên khí, lão hủ tự giác rời khỏi, còn tặng cho tiểu hữu các loại đồ vật cũng không kém phần Thiên niên linh nhũ.

Mộc lão vẻ mặt nghiêm túc nhìn nói.

Hoàng Phủ Thiên cũng tin thất thất bát bát, hắn hỏi điều thắc mắc từ nãy:

- Làm sao lão biết linh hồn của ta so với người bình thường là lớn hơn.

- Bởi vì lão hủ là người triệu tập tiểu hữu tiến vào linh hồn giới của bản thân vì thế liền cảm nhận được năng lượng linh hồn của tiểu hữu lớn hơn người bình thường vài lần. Thật sự lão hủ cũng khó mà tin được ở cảnh giới tiểu hữu sao lại có thể như vậy được.

Mộc lão giải thích với một ánh mắt cũng khá ngạc nhiên.

- Chẳng lẽ thật là như thế?

Hoàng Phủ Thiên ở trong lòng thầm suy đoán, có lẽ bản thân mình xuyên qua đây cùng kết hợp tới linh hồn chủ cũ liền phát sinh ra điều này. Đây cũng là khả năng duy nhất hắn có thể nghĩ tới.

Lúc này hắn cũng đã bị động tâm rồi, chỉ bằng Mộc lão có thể tụ lại thiên địa nguyên khí cho hắn hấp thụ ké đã là tốt rồi, lại còn thêm kéo dài sinh cơ cùng với hình thành một thuộc tính thứ hai. Là tốt trong tốt chứ không phải bình thường, há có thể không suy tính một chút.
Sống ở đời ai cũng đang theo giấc mộng trường sinh, nhưng trên đời thật sự có ai chạm tới được sự trường sinh chân chính? Vậy nên có thể là kéo dài thêm sinh mệnh là thiết thực nhất rồi.

Hoàng Phủ Thiên rơi vào trầm mặc.

Mộc lão cũng không nói thêm gì nữa, lão biết những lời lão nói ra thường là sẽ rất khó tin, người bình thường sẽ cần thời gian suy xét thật lâu rồi mới ra quyết định được.

Một hồi lâu sau, Hoàng Phủ Thiên ngẩng đầu lên nhìn Mộc lão nói:

- Có thể đáp ứng yêu cầu của lão cũng được, nhưng ta muốn được kiếm chứng sự thật trong lời của lão, xem bao nhiêu trong đó là thật.
- Kiểm chứng? Kiểm chứng bằng cách gì?

Mộc lão hỏi lại.

- Lão nói rằng Thiên niên linh nhũ của lão có thể khiến gia tăng sinh cơ, tuổi thọ thêm một trăm năm. Trước hãy để ta sử dụng một giọt, có công hiệu ta liền hoàn thành giao kèo, nếu như không hiệu quả… chắc lão cũng hiểu rồi.

Hoàng Phủ Thiên chỉ vào giọt nhũ trong suốt như dòng suối kia nói.

- Được, không thành vấn đề.

Mộc lão không do dự đáp ứng.

Lão điểm ra một chỉ, giọt linh nhũ tách ra khỏi bay tới tay của Hoàng Phủ Thiên. Khi đó lão còn phải giải thích nói:

- Lão hủ đã sống không biết bao nhiêu năm, lâu tới mức cũng quên đi bản thân đã mang trong mình ý thức từ khi nào rồi. Chỉ biết thiên niên linh nhũ này đã được ngưng tụ từ trước khi lão hủ có ý thức, tích lũy được một nghìn giọt, mỗi một giọt đều là tinh nguyên của lão. Hôm nay lão dùng một giọt tinh nguyên là giao kèo với tiểu hữu, mong tiểu hữu giữ chứ tín.

Nhìn giọt tinh nguyên bay khỏi, Mộc lão khó tránh nổi sự đau lòng.

Đây là một trong một nghìn giọt Thiên niên linh nhũ mà Mộc lão mất năm trăm năm mới ngưng tụ ra được, còn là một phần một nghìn cái mạng của lão. Mỗi một giọt đều là mạng, há có thể không đau lòng.

Thở dài một cái nhìn Hoàng Phủ Thiên rồi nói:

- Tiểu hữu hiện tại đang ở trạng thái này không thể hấp thụ Thiên niên linh nhũ được, trước tiểu hữu cần quay về thân thể của mình….. À, lão hủ quyên mất tiểu hữu hiện nay mới là Huyền Nguyên cảnh, chưa thể mở ra linh hồn giới. Vậy thì lão hủ cũng mượn cơ hội lần này để giúp tiểu hữu mở ra linh hồn giới của bản thân trước, như vậy đối với tiểu hữu cũng có chỗ tốt.

- Linh hồn giới?

Hoàng Phủ Thiên hỏi.

- Linh hồn là trọng yếu của một vị cường giả, nhân loại tu luyện tới Địa Nguyên cảnh sẽ tự động mở ra Linh Hồn Giới cất chứa Thai hồn, tiếp tục tu luyện đạt tới Thiên Nguyên cảnh sẽ biến Thai hồn thành Thần hồn.

Mộc lão giải thích:

- Thai hồn giúp người có có thể sử dụng năng lượng linh hồn thăm dò thiên địa gọi là Linh Hồn lực. Đến khi hình thành nguyên hồn, thì có thể xuất khiếu, thần du thiên địa. Thần hồn lớn lạnh có thể Tế Hồn vào các món binh khí đề thăng uy lực.

Hoàng Phủ Thiên nghe xong giống như mở ra một phương trời mới. Nói nôm na Linh Hồn giới là nơi cất chứa Thai hồn, Nguyên hồn và Linh Hồn lực giống như Khí Hải của võ giả tu luyện nguyên khí vậy.

- Vậy khi mở ra Linh Hồn giới để ngưng tụ Thai hồn trước có tác dụng gì không?

Hoàng Phủ Thiên hỏi.

Mộc lão vuốt râu, cười hà hà nói:

- Khi tiểu hữu mở ra Thai hồn càng sớm, thời gian ôn dưỡng Thai hồn càng lâu, sau khi đạt tới Thiên Nguyên cảnh Thần hồn của tiểu hữu càng mạnh hơn. Những người khai ra Thai hồn sớm liền có thể trở thành các Luyện Dược sư và Minh Văn sư. Hai chức nghiệp này đồng dạng có thể rèn luyện Linh Hồn lực kiến Thai hồn ngày các phát triển.

Hoàng Phủ Thiên giờ khắc này mới biết hóa ra hai chức nghiệp này đặc thù tới như vậy. Xem ra bản thân có thể mở ra Linh Hồn giới sẽ càng đạt được nhiều thứ tốt.

- Khoan đã Mộc lão, khai ra Linh Hồn giới trước thời hạn liệu có cần phải một số quyết pháp đặc thù gì không. Bằng không nếu bản thân cưỡng chế khai mở mà không có lộ tuyến vận chuyển có khi nào tổn thương hay phát sinh điều gì ngoài ý muốn không.

- Tiểu hữu không cần quá lo lắng, lão hủ sẽ trợ giúp tiểu hữu ở phương diện đó. Giờ lão hủ sẽ thả tiểu hữu rời khỏi đây trước. Tiểu hữu tiếp đó hãy chuẩn bị tinh thần.

Mộc lão khoắt tay liền đưa Hoàng Phủ Thiên ra khỏi Linh hồn giới của lão.

Hoàng Phủ Thiên cảm thấy trước mắt tối sầm, lần nữa tỉnh lại đã thấy bản thân ngồi ở ngay chỗ cây thụ rồi. Hoàng Phủ Thiên không khỏi thở dài nghĩ:

- Cái này thần kỳ quá rồi!

Nhìn tới thiếu nữ kia vẫn đang tiếp tục nhận truyền thừa, bỗng ánh mắt của Hoàng Phủ Thiên muốn lồi cả ra.

- Trời đất, nguyên khí dao động của thiếu nữ đã đạt tới Huyền Nguyên đỉnh luôn rồi! Một lần đề thăng tới đỉnh phong! Không lẽ còn đủ khả năng đột phá Địa Nguyên cảnh! Còn để người ta sống không.

Trước cảnh này Hoàng Phủ Thiên vội vã quay đầu đi, coi như không thấy thầm nghĩ:

- Không nhìn nữa, nhìn tiếp ra sẽ ghe tị chết mất. Bản thân cũng có cơ duyên riêng, cũng xịn không kém, không cần ghen tị.

Sau đó Hoàng Phủ Thiên khoanh chân xếp bằng.

Cái rễ cây thụ chậm rãi di chuyển tới, trích ra một giọt Thiên niên linh nhũ truyền vào miệng của Hoàng Phủ Thiên.

Thiên niên linh nhũ hóa thành một cỗ năng lượng mênh mông tinh khiết hướng tới thể nội hắn di chuyển. Nhất thời một cỗ cảm giác tràn trề năng lượng truyền khắp cơ thể.

Minh Ngục Thần Quyết vận chuyển đem nguồn năng lượng này hấp thụ vào Khí Hải, mà Minh Vương Cực Thể cũng góp vui lấy một ít. Còn lại thì trong đầu của Hoàng Phủ Thiên truyền ra một luồng năng lượng thần bí mà thâu tóm hết thảy.

Cỗ năng lượng kia hóa thành đoàn chui vào trong Khí Hải thì Khí Hải truyền được tới một cảm giác ấm áo, biển nguyên khí chợt dâng lên thêm, đang tiếc Khí Hải của hắn to hơn người bình thường nên một đạo năng lượng này chỉ vừa vặn ép nguyên khí chạm tới giới hạn chứ không có dấu hiệu đột phá.

Mà thế là đủ, nếu còn tiếp tục độ phá sợ căn cơ không vững, chiến đấu một chút liền rớt xuống cảnh giới thì không hay lắm.

Một bộ phận năng lượng lại hướng tới thân thể như cốt tủy mà dung nhập vào, kích hoạt sinh cơ của tứ chi bách hải, lục phủ ngũ tạng, đem tăng cường mức độ bền bỉ dẻo dai của kinh mạch. Toàn thân Hoàng Phủ Thiên đã hoàn toàn cứng rắn, nếu thúc dục Minh Vương Cực Thể thì bên thì trên làn da sẽ lưu chuyển một loại tử sắc chi chí mơ hồ. Đấy là dấu hiệu của Minh Vương Cực Thể đã tiến thêm một đoạn đường ở tầng thứ sáu.

Hoàng Phủ Thiên ước chừng, Minh Vương Cực Thể đã tiến gần tới tầng thứ sáu đỉnh phong. Nếu tiếp tục hấp thụ thêm mấy giọt sợ bản thân liền đột phá tới tầng thứ chín, một bước phi thành Địa Nguyên cảnh, thâm chí Thiên Nguyên cảnh mất.

Còn lại những phần năng lượng khác của Thiên niên linh nhũ bị nguồn năng lượng thần bí từ não hải hấp dần.

- Tiểu hữu, đó là linh hồn lực của tiểu hữu, lão hủ dẫn chậm rãi thức tỉnh nó, đem nó dẫn động hấp thụ Thiên niên linh nhũ. Tiểu hữu hãy tâm thần chú trọng, cố gắng mở ra Linh hồn giới đi.

Một giọng nói già nua truyền thực tiếp vào trong đầu hắn khiến tâm thần chấn động.

Hoàng Phủ Thiên cảm nhận được bên trong đại não mình truyền ra một cổ dao động đặc thù, đó hẳn là Linh Hồn lực đi. Linh Hồn lực vô hình từng luồng một theo mà thẩm thấu ra tranh đoạt năng lượng.

Hắn không dám chậm trễ, bắt đầu cố gắng điều kiển cỗ năng Linh Hồn lực mới lạ này. Nhưng không có công pháp hay gì đó quá trình này có thể nói là tương đối khó khăn.

Quá trình này cũng gây ra đau đớn cho Hoàng Phủ Thiên, trong đầu hắn truyền ra một trận đau nhức. Có điều so với lúc cải tạo thân thể còn nhẹ hơn hiều, nên hắn cố gắng kìm nén đau nhức mà cắn nuốt sạch đạo năng lượng do Thiên niên linh nhũ hóa thành.

Nửa canh giờ sau, trong đầu Hoàng Phủ Thiên phảng phất như có một thứ gì đánh vỡ rồi hình thành một mảng tối đen như mực, mà Linh Hồn lức vốn mơ hồ chợt chấn động, giống như như thủy triều tràn vào bên trong không gian tối đen này, theo một tia Linh Hồn lực lấp đầy không gian, cảm giác đau đầu tiêu tán không còn.

Mà hai mắt Hoàng Phủ Thiên đang nhắm chặt lại đột nhiên mở ra! Một đạo năng lượng vô hình mạnh mẽ chấn động tràn ra bên ngoài.

Oanh!

Trong sơn cốc đột nhiên rung lên, một cỗ sóng lãng vô hình ba động lấy khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Mộc lão cũng hốt hoảng, vội mất rễ cây bao bọc lấy người Hoàng Phủ Thiên, tránh làm gián đoạn truyền thửa của thiếu nữ kia, cũng hỏng lông kế hoạch của lão.

Rễ cây bị luồng sóng lãng va vào, vô hình chặc nát vài căn, xây xước cũng không ít.

- Linh Hồn giới đã ngưng tụ ra rồi sao!

Mộc lão cũng có ít nhiều ngạc nhiên, thậm chí còn có chút chột dạ. Bản thân lão cũng khó mà chắc chắn được mười thành sẽ thành công, nếu thất bại thì nhẹ là bại não, nặng là đi đời. Mau mà thành công.

Nếu để Hoàng Phủ Thiên biết e rằng sẽ liều mạng với lão.

Hoàng Phủ Thiên thở ra một hơi, nhìn rễ cây thô dầy đang bao vây lấy hắn kia bị Linh Hồn lực hắn đả thương, thật sự ngoài ý muốn. Hắn không kiềm chế được khẽ lẩm bẩm mấy từ:

- Đây chính là uy lực của Linh Hồn lực sao.

Đối với Linh Hồn lực mặc dù không hắn mạnh đến mức độ nào, nhưng Hoàng Phủ Thiên tin nêu thành thục nó, thì có lẽ mấy tên Huyền Nguyên cảnh hay yêu thú Trung Cực Vị cũng bị hắn làm cho khốn đốn.