Chân Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại

Chương 39: Q1.

Phát hiện Vân Linh có chút không ổn, run rẩy vì những lời nói đê hèn của bọn thanh niên kia, Minh đưa tay nhẹ nhàng cầm tay nàng, đôi mắt nhìn nàng như đang nói "đừng lo, có ta bên cạnh", an ủi nàng.

Được Minh nắm tay, Vân Linh mới như bình tĩnh, rõ ràng còn có Minh bên cạnh, nàng không cần sợ.

Minh liếc qua nhìn nhóm người đang lao đến như bầy sói lạc vào hai con cừu non, mỗi người với tu vi ít nhất là Luyện khí tầng 4 trở lên, liền có lòng tin rằng bọn chúng sẽ dễ dàng lo liệu được hai tên gọi là "nhóc con", nhất là Vân Linh còn là Luyện khí tầng 3 cực kì bình thường mà ai ai cũng biết, hắn không phản ứng gì, Minh chỉ là nhìn, nhìn, bình thường như thế

- Lại là cái nhóm khốn khiếp Lâm Ly.

- Hừ, cái bọn chó khỉ chỉ biết ỷ đông hiếp yếu.

- Thôi, tốt nhất chúng ta nên rời đi thì hơn, những việc đê hèn này không nên quá chú ý đến, về tu luyện gia tang thực lực.

Vài người lẻ tẻ trong phòng ăn cũng liên tục thì thào, bọn này tuy cũng là người Lâm gia nhưng lại không có xấu xa như nhóm 5, 6 người Lâm Ly. Thở dài là điều bọn hắn có thể làm đối với những trường hợp bi thương của kẻ "không có thế lực" này, bởi rất rõ là nhóm Lâm Ly mạnh, bọn họ không ai có thể cản được, nên chỉ đành tiếc nuối, có xem, cũng có về.

Kết cục của phía Minh, bọn hắn đều đã thấy trước.

Tĩnh lặng quan sát mọi thứ nằm trong tầm mắt, đợi đến 6 người bước gần đến chỉ còn cách khoảng 10 bước chân, Minh đứng dậy, xem ra là hắn liền hành động.

- Chết!

Đơn giản một từ thốt ra, cả phòng im lặng, kể của Vân Linh cũng vậy.

"Tên khùng ảo tưởng sức mạnh này"

Đa số người trong đây đều lập tức nghĩ ra trong đầu là như vậy.

Vân Linh dùng đôi mắt bảo thạch đen trắng cùng với khuôn mặt trắng đen ngơ người nhìn hắn, đơn nhiên nàng bị như vậy là không phải cho rằng hắn ảo tưởng sức mạnh như người khác, bởi nàng đã từng tận mắt chứng kiến hắn hạ gục ba vị cao tầng chỉ trong chốc lát, nàng ngơ như vậy là vì hắn chuẩn bị giết người, Minh, cái thiếu niên chỉ hơn nàng một tuổi lại sắp giết người, hơn nữa là còn tại trong Lâm gia giết người Lâm gia, hắn dám sao? Để Lâm gia bắt được, hẳn là phải chết. Bất ngờ ập đến khiến nàng choáng.

- Giết? ngươi được lắm đấy tên nhãi ranh, cố gắng đừng để lọt vào tay ta nếu
không thì ngươi hiểu mà….hừ hừ…

Một tên trong nhóm 6 người phục hồi vẻ không ngờ mà nói, hán tuy cười gian gian thế nhưng rất ác độc, thiến thàng nhỏ là việc hắn ưa thích đối với những tên không nghe lời hắn.

"Vù" Một chiếc âm thanh bén nhọn, một vật thể với tốc độ nhanh đến nỗi mà cứ tưởng là tiếng gió bay ngang qua đầu hắn, từ phía trước xuyên ra phía sau, mang theo tia máu, nó lại bay ra ngoài cửa sổ, hạ xuống đâu đó trên cây, trên tường
hoặc dưới đất.

Phùn phụt máu bắn ra, tên vừa nói liền ngã xuống chết, máu từ trong hai lổ trước và sau đầu không ngừng chảy.

- Vốn dĩ những nhân vật tầm thường như các ngươi ta không chú ý đến,
nhưng đã muốn đi đến nộp mạng thì để ta thu.

Một tiếng đạm mạc vang lên, tiếp đến liền không chờ đợi người nào từ trong bất ngờ từ sau cái chết đột tử của thanh niên kia

"Tách" tô cơm của Minh bị chính tay hắn bóp nát ra thành nhiều mảnh, cơm dư bên trong có rơi xuống bàn cũng có dính trên tay hắn.

"Vụt vụt…." Đúng năm tiếng xé gió, năm mảnh vỡ của tô nhanh chóng bay ra tìm
người mà nó đã được thiết lập sẽ tiếp cận và giết chết.

"Phập phập…"Không kịp phản ứng, năm tên thanh niên đều bị một mảnh vỡ xuyên qua người, người thì tim, người thì đầu, người thì cổ, tất cả đều té nằm xuống đất, giằng co dành dụt vài giây đau khổ trước khi chết, đúng, là đâu khổ chứ không phải đau đớn, người gần chết họ nào để ý đến vết thương, họ chỉ có cảm nhận rằng "ta sẽ chết sao, ta còn nhiều thứ chua hoàn thành, ta không thể chết…".

Khí lực hơn 8000 cân cùng với sự sắc bén của Minh, những thứ bình thường nằm trong tay hắn đều sẽ trở thành nỗi kinh hoàng trong mắt địch, tất nhiên những người đó là người yếu, người mạnh hơn hoặc ngang bằng sức mạnh với hắn, hắn muốn giết cũng là cả một vấn đề cần được bản thân xác minh "nên thực hiện như thế nào?".

Chỉ chưa đến vài giây, chỉ chưa hết ngây người, tất cả sáu người đều đã chết một cách nhanh gọn.

- AAAAAAAA…AAA

- Hắn giết người, hắn giết người…

Tiếng thét vang lên liên hồi từ những nam nữ còn sót lại trong phòng ăn này, nhìn về phía họ, có thể thấy được người thì run rẩy nhìn sự tình xảy ra, người thì té xỉu, cũng có người trấn định hơn chút, tất nhiên là phần lớn hai, ba người nhanh chóng chạy ra ngoài, có lẽ là sụ tình ghê rợn quá không dám nhìn, cũng có lẽ là đi báo cao tầng Lâm gia.

Vân Linh nhìn sáu cổ ti thể toàn máu lại nhìn Minh, mặt mày có vẻ lo lắng cùng hơi chút sợ, vì nàng cũng là lần đầu thấy kẻ giết người cùng thi thể

- Ngươi không sợ Lâm gia bắt giết sao?

Vân Linh hơi run rẩy hỏi Minh, như được Minh kể thì hắn rõ ràng hắn chỉ là một kẻ ở nhờ Lâm gia chứ cũng không phải người Lâm gia, giết con cháu Lâm gia rồi, Minh liệu có an toàn, nên biết dù Minh có hạ gục được cao tầng Lâm gia đi nữa thì Lâm Sung và Đại trưởng lão đều không phải dạng vừa, họ là tồn tại cao nhất tại Lâm gia với tu vi Luyện khí tầng 12, Minh sẽ không chống lại, kết quả là bị bắt giết, kể cả nàng là người đi theo cũng vậy.

Thế nhưng lúc này, nàng ta quan tâm, lo lắng cho Minh lại quên bén đi sự yếu đuối và lo lắng cho bản thân, cái cảm giác này, nàng không hiểu, cũng không thể nhận biết.

Không để ý bọn người kia, Minh nghe vậy liền vội xoa nhẹ đầu nàng

- Không sao, tất cả đều sẽ ổn.

Hắn ôn nhu nói

- Đi, ta dẫn nàng đến gặp một người.

Không để nàng hỏi thêm, hắn chủ động nắm tay nàng, kéo nàng rời đi nơi phòng ăn đầy mùi máu tanh này.

Không chịu sự điều khiển của bản thân hoặc cũng có lẽ nàng ngầm đồng ý, cơ thể của nàng di chuyển bước chân theo sau hắn.

- Mau báo người, mau báo người….

Hai người vừa đi liền có tiếng to lớn kêu lên vang vọng trong phòng, đến lúc này bọn họ mới dám nói ra suy nghĩ, bọn hắn sợ bi Minh giết luôn.

….

Trên đoạn đường nhẹ nhàng quay về khu phía Tây, tồn tại hai bóng người trước sau, người trước thì vẻ mặt bình thường không biết suy nghĩ cái gì hiện tại, người sau thì cứ như cô dâu nhỏ đầy ngoan hiền đi theo đuôi, đôi mắt luôn nhìn bóng lưng người phía trước.

Bất chợt cô nàng trắng-đen lên tiếng,

- Ta và ngươi trước giờ không hề quen nhau, ngươi vì sao lại đối tốt với ta như vậy?

Bị Minh lu mờ đi quá nhiều, hiện giờ nàng mới hỏi được cái câu hỏi mà ngay từ đầu đã nghĩ đến, nguyên nhân vì sao Minh lại tốt với một kẻ vừa yếu đuối, vừa xấu xí như nàng.

Minh sửng người lại, cả hai cùng dừng bước, sớm muội câu hỏi cần đến cũng đã đến, hắn cần phải trả lời.

- Nào lại đây, ta vừa ngồi vừa nói.

Minh dắt nàng qua bên một góc cây thụ to lớn tồn tại trong Lâm gia, bóng mát của nó là khá rộng, thoải mái và dễ chịu.

Ngồi sát cạnh nhau bên dưới, sau khi dùng Đan truyền lệnh cho Lâm Sung giải quyết chuyện vừa qua, hắn bắt đầu kể lể

- Muội có tin rằng, con người đều có kiếp trước kiếp sau?

Vân Linh nhíu mày hạ, nàng không hiểu vấn đề này, bởi từ trước đến nay nào có ai đề cập, kiếp trước là gì, kiếp sau là sao?, chẳng ai nói cho nàng, họ chỉ đơn giản là cố gắng sống hết tháng ngày trong thế giới cường giả vi tôn, họ chỉ biết sống là sống, chết là chết, kiếp trước, kiếp sau là nghĩa gì cũng chẳng ai biết.

- À, ta quên giải thích trước rồi.

Minh lập túc liền nhận ra sai sót của bản thân

- Ngày xưa những vị cường giả mạnh nhất trên cái "thế giới" này, họ luôn cho rằng, sinh vật sau khi chết, mặc dù là thi cốt vô tồn, hồn vỡ tan biến, họ vẫn không thể chết hẳn, vẫn luôn tồn tại chờ ngày tái sinh.

Nhìn Vân Linh khó hiểu vô cùng, cái gì chết, rồi lại không thể chết, còn cái sinh vật là gì, "thế giới" này không phải chỉ có con người, sinh vật là giống gì, loài gì? Hắn cười, bảo

- Muội khoan hãy hỏi, cứ nghe đi rồi muội tự đúc kết lấy, câu chuyện này ta kể là hoàn toàn có thật của những bậc đại năng không thèm quan tâm chúng sinh sống chết ra sao.

- Ưm.

Vân Linh chỉ là nhẹ nhàng kêu lên như đã rõ ràng.

- Chắc hẳn lúc này muội đang suy nghĩ, Sinh vật là gì vậy?

Vân Linh nhẹ gật đầu.

- Sinh vật chính là bao gồm tất cả những vật có thể cử động và có sự sống như con người chúng ta, yêu thú cũng là nằm trong đó, kể cả cỏ cây cũng vậy.

- …..

Câu chuyện của hắn mở màn từ lúc này, mở màn ngay trong khi Lâm Sung phải
đắng đo giải quyết tình trạng Minh gây ra, cả việc làm dịu, xử lý hay gì gì đó cho người bên trong Lâm gia.