Các Phân Thân Của Ta Có Hơi Sai

Chương 37: Lý Sâm

Chương 37: Lý Sâm

Thiết Cốt đã nổi sát tâm, hắn chỉ cần một người sống là đủ, vì thế hắn quyết định sử dụng Thiên Môn đao, thậm chí lập tức tung ra Tứ Âm. mục tiêu chính là tên phu xe trẻ tuổi kia.

Cùng lúc đó, lão già cũng thi triển Âm Ảnh Kiếm tới cực hạn, ánh sáng chói lòa từ mũi kiếm trực chỉ hướng tới Thiết Cốt.

Bốn tiếng vang như búa gõ vào thép chát chúa vang lên, nhưng tầm mắt của Thiết Cốt cũng bị bao trùm bởi ánh sáng chói lóa.

Ẩn giấu trong ánh sáng đó là những bóng kiếm thoắt ẩn thoắt hiện, cực kì khó đoán ra quỹ đạo của chúng, nhưng Thiết Cốt cực kì tự tin với Thiên Môn đao, chỉ cần tốc độ nhanh hơn thì không chiêu thức nào có thể chặn được hắn ra đòn.

Tuy nhiên không thể phủ nhận Âm Ảnh Kiếm đã khiến Thiết Cốt bị phân tâm không nhỏ, Tứ Âm đao chém xuống không đủ chính xác, tên phu xe vẫn kịp dùng Hình Quy quyền che chắn yếu điểm và chật vật né đi.

Hai tay của hắn cũng chịu hai vết chém sâu tới tận xương, trước ngực cũng có một vết đao khiến máu đang phun như suối, trên đùi máu cũng chảy ra không ngừng, hắn đã hoàn toàn mất khả năng chiến đấu, ngã xuống ngồi dựa vào bánh xe ngựa.

Thiết Cốt không hề hài lòng với kết quả này, đang muốn tiếp tục tấn công thì chợt giật thót, lập tức cúi gập người né đi một chiêu kiếm cực kì âm hiểm.

Lão già thầm chậc lưỡi tiếc nuối trong lòng, nếu không phải vì cứu đồng bọn khiến lão lỡ đi thời cơ tốt nhất thì chiếu kiếm vừa rồi đã cắt đầu Thiết Cốt rồi.

Âm Ảnh Kiếm làm lão tự tin hơn nhiều, quả nhiên nó có thể khắc chế võ kỹ của Thiên Môn đạo, lão chợt có hy vọng hôm nay có thể giết chết truyền nhân của môn phái truyền kỳ này, rửa nhục trận thua năm xưa của sư phụ lão: "Sư phụ, người có đang xem không?"

Thiết Cốt cũng lờ mờ nhận ra thứ kiếm chiêu của lão già này khiến hắn bị bó buộc rất nhiều khi dùng võ kỹ của Thiên Môn đạo, để kiểm chứng, Thiết Cốt tiếp tục lần nữa sử dụng Thiên Môn đao - Tứ Âm.

Lão già thấy vậy cũng lập tức sử dụng Âm Ảnh Kiếm, trong lòng thì mừng thầm: "Ngươi càng dùng nhiều lần, ta càng có nhiều kinh nghiệm để hoàn thiện Âm Ảnh Kiếm."

Trong rừng lại lóe lên ánh sáng cùng những âm thanh chát chúa, sau khi đối chiêu cùng Thiết Cốt, lão già đã bị thương, trên ngực lão đã có một vết đao kéo dài từ vai xuống bụng, thế nhưng trên mặt lão là nụ cười cực kì tự tin, lão biết Âm Ảnh Kiếm đã hoàn thiện, vết thương này chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Ngược lại Thiết Cốt lại cau mày, lão già này là ai, trên đời lại có thứ kiếm pháp khó chịu và âm hiểm đến vậy, áo choàng của hắn cũng bị lão chọc thủng ở vị trí ngay trái tim, dù chưa đả thương đến hắn nhưng lần tới rất có thể sẽ là trái tim của hắn bị chọc thủng không chừng.

Thiết Cốt không vội tiếp tục sử dụng Thiên Môn đao, hắn lao đến tấn công lão già bằng đao pháp bình thường, đồng thời hỏi:

- Ngươi là ai?

Lão già đón đao của Thiết Cốt, cũng trả đòn ngay lập tức, trả lời:

- Thần Kiếm Môn - Lý Sâm. Còn ngươi là ai?

Né đi chiêu kiếm của Lý Sâm, Thiết Cốt trịnh trọng nói:

- Thiên Môn đạo! Ta họ Thiết! Hân hạnh!

Chớp mắt Lý Sâm đã tung ra vô số tàn ảnh của mũi kiếm vây quanh Thiết Cốt, cũng thu lại nét cười trên mặt, nói:

- Hân hạnh!

Chỉ cần hội thoại đơn giản như vậy, cả hai đều biết đối phương là người giống mình, là võ giả chân chính, trong lòng cả hai đều hậm hực không thể mang bát rượu lớn ra mời đối phương, không say không về.

Dù nghĩ thế nhưng chiêu thức tung ra từ cả hai người đều là sát chiêu, không ai nhường ai, chỉ cần sơ sẩy là sẽ có người phải chết.

Lý Sâm thở dài, chém về phía cổ họng Thiết Cốt nói:

- Nếu trong hoàn cảnh khác, ta đã trịnh trọng trải mười dặm thảm đỏ mời Thiết huynh đến nhà, có lẽ chúng ta sẽ rất hợp nhau.

Lấy đao chặn lại mũi kiếm hiểm hóc, Thiết Cốt cũng lập tức bổ đao xuống đầu Lý Sâm, buồn bực nói:

- Ta biết lão sẽ không lui, ta cũng vậy, chúng ta đều sẽ hy sinh vì chủ nhân của mình, đó cũng là võ đạo của chúng ta. Lý Sâm, cẩn thận!

Lý Sâm nghe vậy liền mỉm cười, quát lớn:

- Tới đi!

Thiết Cốt liền cực kì nghiêm túc, hắn tôn trọng Lý Sâm, và sẽ không để đối thủ của mình thất vọng.

- Thiên Môn đao - Ngũ Âm!

Lão giả cũng cười lớn, cũng vận dụng toàn lực, thi triển võ kỹ đã được lão cải tiến tới tiệm cận hoàn hảo.

- Âm Ảnh Kiếm - Vô Ảnh!

---

Nếu là trước đây, sử dụng Ngũ Âm đao chính là tự sát, thế nhưng từ lúc được hệ thống tái sinh, cơ thể Thiết Cốt đã được biến đổi, trở nên hoàn toàn phù hợp với Thiên Môn đạo, phản chấn khi sử dụng võ kỹ đã không còn là vấn đề phải lo lắng nữa, ngoài ra mở khóa gen khiến Thiết Cốt đạt tới trạng thái đỉnh cao.

Hai đối thủ tung ra chiêu thức đỉnh cao nhất cuộc đời mình, dù biết chỉ cần thua nửa chiêu là bọn họ có thể chết ngay sau đó nhưng khoảng khắc này, cả Thiết Cốt và Lý Sâm đều đang cười to, đôi mắt rực cháy chiến ý, khí thế tỏa ra hừng hực, trong lòng cũng vui sướng khi nghĩ: "Bại trong tay tri kỉ thì cũng không tệ lắm."

Đúng vậy, hai tên võ si này đã coi nhau là tri kỉ, thậm chí còn thấy vui nếu đối phương là người giết mình.

Ánh sáng lóa mắt cùng âm thanh chát chúa hòa vào nhau, như có vụ nổ bán kính nhỏ nhưng sức công phá rất ghê gớm vừa bùng lên, bụi đất bị cuốn lên bụi mù che lấp tầm nhìn, không ít cây cối quanh đó cũng bị đao khí và kiếm khí chém đổ, còn lá cây, cành khô thì rơi rụng như mưa.

Không lâu sau đó, ánh sáng tối dần, bụi đất cũng bị gió cuốn đi, lộ ra hai thân ảnh ở giữa cơn mưa lá rụng, Thiết Cốt bị một thanh kiếm đâm xuyên qua ngực, máu chảy ra từ đó không ngừng, hắn đang gác kiếm lên cổ Lý Sâm, lão cũng đã chặn được Ngũ Âm đao, thế nhưng phải trả giá bằng một cánh tay phải.

- Lão run tay rồi, đâm lệch mất một phân. Lão có truyền nhân chứ?

Thiết Cốt buồn bã nói, dù đã thắng nhưng lòng hắn lại tiếc một tri kỉ khó tìm.

Ho ra từng ngụm máu, Lý Sâm vẫn vui vẻ nói:

- Có rồi, đệ tử ta sớm sẽ tìm đến Thiết huynh, ngươi cũng nên sớm tìm đệ tử đi.

Thiết Cốt nghe vậy cũng gật đầu, nhấc đao lên muốn chặt đầu Lý Sâm, nhẹ nói:

- Xin lỗi...

Dứt lời, đao của Thiết Cốt liền chém xuống, hắn không muốn tri kỉ của mình phải chịu bất kì đau đớn nào cả.

Đúng lúc này, xe ngựa bất ngờ mở ra một cánh cửa sổ, đằng sau màn che, có giọng nữ gấp gáp vang lên:

- Đao hạ lưu tình! Thiết Cốt đại nhân!

Đao của Thiết Cốt lúc này đã chạm vào cổ của Lý Sâm, cắt một đường nhỏ, máu cũng đã tứa ra nhưng Thiết Cốt khi nghe thấy tiếng gọi liền kịp dừng lại, Lý Sâm may mắn vẫn sống.

Lão ta quay lại, hướng về xe ngựa, ho khan nói:

- Tiểu thư, không an toàn...

Người trong xe ngựa không để Lý Sâm nói hết lời, hướng về Thiết Cốt nói:

- Thiết Cốt đại nhân, phải làm sao thì ngài mới tha cho hai người Lý lão.

Thiết Cốt vẫn kề đao ở cổ Lý Sâm, im lặng một lúc rồi mới hỏi:

- Sao cô biết ta là Thiết Cốt?

- Họ Thiết, sử dụng Thiên Môn quyền, qua một trận chiến liền có thể khiến Lý lão tôn trọng, và đặc biệt đã hơn ba ngày kẻ từ lần cuối có người thấy ngài ở Bãi Rác. Đặc điểm, tính cách và cả hành tung đều chỉ ra thân phận của ngài.

Không để Thiết Cốt lên tiếng, cô nói tiếp:

- Ta biết ngài là người luôn coi trọng chữ tín, thế nhưng chắc là nhiệm vụ của ngài chỉ là ta, hai người Lý Sâm có chết hay không thì với ngài cũng không quan trọng, ta đầu hàng nhưng ngài phải hứa tha cho hai người bọn họ.

- Chỉ cần như vậy, ta sẽ đầu hàng vô điều kiện, thậm chí sẽ trả cho ngài một cái giá rất lớn cho mạng của hai người đó.

Người trong xe ngựa nói một tràng thật dài, cô chắc chắn không sai đây chính là lão nhị của Đám Ăn Mày, nếu như vậy thì cơ hội thương lượng là rất lớn, Thiết Cốt vẫn luôn nổi tiếng là nghĩa khí và giữ lời, chỉ là theo tình báo cô thu thập được thì năng lực của Thiết Cốt kém xa những gì cô vừa chứng kiến.

Thiết Cốt nghe vậy liền lắc đầu, bĩnh tĩnh nói:

- Ta từ đầu không định giết ai cả, tại bọn họ quá lợi hại nên bất đắc dĩ ta mới phải làm vậy. Và cô là ai? Có thể đưa ta vào Kỳ Lâm trấn không?

Nghe câu này, cả ba người Lý Sâm, tên phu xe và cả vị tiểu thư đang căng óc tìm cách thương lượng với Thiết Cốt đều choáng váng suýt chút nữa văng tục.

Tổ tông ơi, ngươi không biết chúng ta là ai, thế nãy giờ chúng ta liều mạng để làm cái gì?

Ngươi muốn đi nhờ thì có thể nói chuyện mà, sao lại đấm người?

Lý Sâm ánh mắt đờ đẫn nhìn cánh tay của mình đang lẻ loi nằm phía xa xa.

Riêng tên phu xe thì đã bắt đầu khóc, tính ra hắn chính là người đang nguy kịch nhất.