Chương 4: Sắp Xếp cùng Tiến Vào

Bất Tử Hệ Thống

Chương 4: Sắp Xếp cùng Tiến Vào

Tỉnh lại sau giấc mơ kinh khủng, hắn mồ hôi chảy đầm đìa, trong mơ hắn thấy mình bị hệ thống hành hạ đủ thứ, nào là giật điện, ngồi ghế đinh, nào là bị cắt thịt, bị luộc chín, xong lại đến đi đường bị tiêu chảy tại chỗ, xong lại bị người ta cắt tiểu JJ, hắn cứ ngỡ tất cả mọi chuyện ngày hôm qua chỉ là một giấc mơ

"Hóa ra chỉ là mơ" Lâm Phong thở gấp nói, nhưng chưa chờ hắn kịp vui mừng, âm thanh lạnh tanh trong đầu lại vang lên

"Ký chủ, buổi sáng tốt lành"

"Tốt em gái ngươi" đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Lâm Phong bây giờ, cứ nghĩ đến tối hôm qua nằm mơ, một ngày nào đó mình cũng sẽ bị như thế, hắn khóc không ra nước mắt

Sau khi ăn sáng xong xuôi hắn liền chạy xe đến công ty, trên đường vừa đi vừa hỏi hệ thống

"Ta nhất định phải làm như thế sao?"

"Nếu ký chủ có thể giải thích mình đột nhiên biến mất và xuất hiện thì ký chủ cứ tự nhiên" Hệ thống tỉnh bơ đáp

"Nhưng ngươi bảo ta biết đi đâu bây giờ? Giá nhà bây giờ đâu có rẻ, ta tích góp hơn 2 năm mới có gần 10.000 đô, mua một căn nhà 10m vuông cũng không đủ" Lâm Phong chán nản hỏi, nói thật hắn không muốn dứt bỏ cuộc sống bây giờ, lương tháng hơn 20 triệu, phòng ở miễn phí, đã thế công việc có khả năng cao lên chức, thử hỏi có ai muốn bỏ những thứ này? Chỉ tiếc hắn không có lựa chọn

"Ký chủ phải hiểu, đây không phải là một cuộc giao dịch, mà là bắt buộc, chỉ có sống hoặc chết, chết - ký chủ không làm nhiệm vụ, sống - ký chủ hoàn thành nhiệm vụ và đạt được năng lực hơn người, theo khả năng hiểu biết bây giờ của bản hệ thống, tỉ lệ thời gian hiện tại giữa thế giới làm nhiệm vụ và chân thật thế giới là 1-1, khi kí chủ lên đẳng cấp nhất định sẽ tăng tỉ lệ thời gian lên 1-2. 1-3. thậm chí là 1-100, cũng tức là ở thế giới chân thật qua 1 ngày, trong thế giới nhiệm vụ là 100 ngày, ký chủ có thể hiểu như vậy" Hệ thống

"Thăng cấp? Sao hôm qua ngươi không nói?" Lâm Phong thắc mắc hỏi

"Hệ thống chỉ vừa mới biết được một ít thông tin từ ‘nơi ban bố nhiệm vụ’ cho nên hôm qua không cách nào nói cho ký chủ’

"Thế ta phải giải quyết chỗ ở như thế nào? Đừng bảo bắt ta ở trong rừng a?" Lâm Phong nhăn mặt

"Cái này thì ký chủ có thể yên tâm, để cung cấp hoàn cảnh tốt nhất cho ký chủ khi hoàn thành nhiệm vụ có thể nghỉ ngơi, hệ thống có thể cung ứng cho ký chủ một số tiền nhất định mỗi tháng, yêu cầu là ký chủ phải hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không nên xem bản hệ thống là cái máy rút tiền, bản hệ thống cũng có bộ mặt của mình, nếu để các hệ thống muội muội khác biết ta làm như thế ta biết giấu mặt đi đâu, cho nên ngoài số tiền định kì hàng tháng xin ký chủ không nên đưa ra yêu cầu quá đáng" Hệ thống nghiêm chỉnh nói

Phốc…..

"Cái quái gì hệ thống, còn biết xấu hổ? Cái gì mà muội muội hệ thống? Không biết thằng cha nào chế tạo ra cái hệ thống này, chắc cũng là một tên háo sắc" Lâm Phong âm thầm dựng ngón tay cái với hệ thống

Khi đi đến công ty, Lâm Phong liền đi thẳng lên phòng giám đốc, gặp một người trung niên hơn 30 tuổi, trò chuyện một chút hắn liền đi thẳng vào chủ đề

"Trần tổng, rất xin lỗi, hôm nay ta đến đây xin nghỉ"

"Xin nghỉ? Tại sao? Tiểu Phong, có phải hay không trong công ty có người nào bắt nạt ngươi? Hay tiền lương có vấn đề? Ngươi cứ việc nói" Trần tổng kì quái hỏi

"Không phải, thực ra trong nhà xảy ra chút vấn đề, ta không cách nào tiếp tục công tác, còn xin Trần tổng tha thứ, rất cám ơn trong thời gian qua Trần tổng chiếu cố" Lâm Phong thật lòng đáp

"Ai….thôi được rồi, nếu ngươi tâm ý đã quyết ta cũng không giữ lại, nếu sau này có ý định tiếp tục làm việc ở đây cứ nói với ta" Trần tổng khách khí nói

….……………………………

Về đến nhà, đang định qua bên chỗ tiểu Hân thì gặp lão đầu

"Ông, người sao lại đến đây?" Lâm Phong ngạc nhiên nói

"Ta đến xem ngươi thế nào, ngươi vừa đi đâu vậy?" lão đầu kia hỏi

"Ta đến công ty xin nghỉ việc, đồng thời cũng muốn đến gặp ông, không ngờ ông lại đến đây" Lâm Phong thật thà đáp

"Tìm ta? Có chuyện gì sao?" lão đầu kì quái, sáng ra đi nghỉ việc, rồi lại muốn tìm lão, theo bản năng lão cảm thấy có gì đó không ổn

"Ta muốn đi xa một thời gian, nên muốn tìm ngài nói lời tạm biệt"

"Đi đâu? Tại sao phải đi?" lão đầu bất ngờ nói

"Hôm qua ta mở được chiếc hộp ngài đưa, trong đó có thư của cha mẹ ta, ta muốn đi tìm họ" Lâm Phong bịa sẵn lý do trong đầu

"Hajzz, nếu ngươi đã quyết định ta cũng không cản, chỉ là ta sợ tiểu Hân sẽ không nỡ xa ngươi" lão đầu thở dài

"Trong này có hơn 10.000 đô, xin ngài đưa cho tiểu Hân dùm ta, mật khẩu là ngày sinh nhật của nàng, sau này mong ngài chiếu cố tiểu Hân giúp ta, ta sẽ thường xuyên gửi tiền về" Lâm Phong không nỡ đáp

"Thôi thôi, ta mấy năm nay cũng có chút tích góp, ngươi tiền không đủ thì cứ giữ lấy, không cần gửi tiền về đâu" lão đầu

"Ta muốn đêm nay đi, ngài đừng nói cho tiểu Hân, ta muốn đi sắp xếp một số thứ, ông….tạm biệt" Lâm Phong nghẹn ngào nói

Vào nhà Lâm Phong liền không kiềm chế được chảy nước mắt, suốt 25 năm qua chính ông lão kia đã chăm sóc anh em hắn, dậy dỗ hắn thành người, nay đột nhiên phải rời xa làm hắn khó kìm nén được nước mắt

Cứ thế thời gian dần trôi, đã đến nửa đêm, âm thanh máy móc lại hiện lên trong đầu

"Đã đến thời gian hạn định, xin mời ký chủ chuẩn bị tiến vào thế giới làm nhiệm vụ, đếm ngược…3..2..1…"