Chương 265: Thu thập mảnh ghép

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 265: Thu thập mảnh ghép

Vấn đề là với cách một thì cái giá phải trả sẽ cực lớn, hoặc là thầy pháp thừa nhận, hoặc là tồn tại mà họ thỉnh thừa nhận. Không tới tầng chín thì đừng có xớ rớ tới thời gian!

Còn theo cách hai thì tầm mắt của thầy pháp sẽ bị gắn chặt với chủ thể rút ký ức, không thể khách quan được như cách một. Với tưởng ký, thì Gatrix có thể tái hiện lại toàn bộ khung cảnh của không gian lúc đó, chỉ là không thể tương tác được thôi.

- Thứ này sử dụng nguyên liệu chính là bảy loại dung dịch mà chúng ta tìm được ban nãy đấy! Càng tua ngược nhiều về quá khứ, thì số lượng nguyên liệu bị thiêu đốt sẽ càng nhiều. Tôi nghi ngờ rằng với từng đó năng lượng, chúng ta chỉ có thể tua về một lần mà thôi. Bởi thời gian đã trôi qua rất nhiều rồi!

- Vậy sao?

Taara hơi chùng người xuống. Cũng phải thôi, khi biết rằng họ vừa đốt một đống thần khí chỉ để tạo ra một món đồ dùng... có lẽ một lần, thì cô không thất vọng mới là lạ! Hai ngọn lửa trong mắt Taara bỗng nhiên bùng cháy lên dữ dội!

- Nếu thế thì chúng ta phải đảm bảo giá trị mỗi lần sử dụng phải thật đáng! Tôi nhấn mạnh, là thật đáng, anh hiểu chứ?

Taara gần như dí sát mũ vào mặt Gatrix, khiến hắn không khỏi chảy mồ hôi ròng ròng. Gatrix vội vàng gật lia lịa như gà mổ thóc!

- Được được, tôi nghe rất rõ mà! Cô có thể tin tưởng ở tôi!

- Ha ha tôi chỉ đùa thôi, anh đâu cần phải căng thẳng thế! Dù sao những món đồ mà anh kể đó tôi đều không biết, và còn chẳng biết chúng có tác dụng cụ thể gì. Chỉ hi vọng cái tưởng ký này có thể giúp chúng ta tìm ra được cách giải quyết vấn đề của tôi thôi.

- Phải phải!

Gatrix mỉm cười, thở dài trong lòng. Mất một ít thời gian hắn mới có thể nói được cho qua chuyện này. Trên thực tế, kể từ lúc nhìn thấy những nguyên liệu "tình cờ vừa đủ" để chế tạo tưởng ký, Gatrix đã biết đây là bài toán Elsa đặt ra cho hắn rồi.

Và nếu đây là lời thách thức của Elsa, thì chắc chắn chiếc tưởng ký này phải được hoàn thành. Tất nhiên, một chút cầu nguyện cũng chẳng hao của hắn xu nào, vì trên bản chất thì Gatrix chẳng tin bất cứ vị thần nào nữa. Và chân thần thì càng không cần tín đồ!

Vấn đề nằm ở phía sau cái tưởng ký này kìa! Dùng ở đâu, và dùng như thế nào mới thật sự là câu đố mà Elsa để lại cho hắn. Dùng tốt, hắn sẽ khai thác được tối đa giá trị của nó, còn nếu lãng phí nguyên liệu vào những địa điểm ngu xuẩn để thu về thông tin vô giá trị, thì Gatrix thậm chí còn chẳng thể đi được tới kết cục chứ đừng nói là tìm được lợi ích.

Hắn tự nhiên mường tượng ra cảnh cô nàng cười mỉm một cách ranh mãnh trong căn phòng màu trắng, giơ chén như thể thách thức hắn. Hừ hừ, lời khiêu chiến này, tôi nhận! Gatrix lên tinh thần trong lòng, rồi bắt đầu bước đi.

Trước khi rời đi, cả hai rà soát lại một lượt thật kĩ từng ngóc ngách trong phòng. Nói như vậy có nghĩa là gõ từng ô một để kiểm tra xem có cơ quan hay hốc bí mật nào không! Cuối cùng, sau khi không còn phát hiện được bất cứ thứ gì dị thường, Gatrix và Taara rời khỏi phòng, ném chiếc chìa khóa phép thuật xuống sàn.

Chỉ trong nháy mắt, sinh thể màu đen nhào tới, bao trùm tất cả!

...

Vì tầng bốn này chẳng còn bất cứ giá trị đào bới nào nữa, nên bọn họ quyết định quay trở lại tầng ba. Ban nãy Gatrix bị oán hồn rượt té khói nên hắn còn chưa kịp khám phá hết khu tầng ba này. Theo như tấm bản đồ của Shazam thì tầng một có khu phòng bếp là đặc trưng.

Tầng hai thì Shazam đặt một nhà tắm công cộng chia hai khu cho nam và nữ. Còn ở tầng ba này thì họ xây một nhà nguyện cực lớn. Trong số những người hầu của Shazam thì vẫn có những người tin vào thần linh, và bản thân Shazam thì không quá quan trọng việc thờ cúng ai.

Ông ta biết đến sự tồn tại của thần thánh, và dù rằng Shazam không thờ phụng ai, nhưng ông đủ thông minh để tôn trọng tín ngưỡng của mỗi người. Chỉ có điều theo như lời của David thì sau này có tà giáo đồ tiến vào hợp tác với Shazam. Nếu như thế thì cái nhà nguyện này không bị vấy bẩn mới là lạ!

Hắn còn chưa kiểm tra xem mức độ tiêu hao của tưởng ký là bao nhiêu, thế nên không gian đầu tiên hắn cần sử dụng chắc chắn phải hàm chứa thông tin giá trị! Gatrix còn chưa đi kiểm tra hết toàn bộ tòa thành này, thế nên để kết luận nơi nào xứng đáng để sử dụng tưởng ký vẫn còn quá sớm.

Thật may, hoặc đến nước này thì Gatrix sẽ tạm thời đổ hết lên đầu Elsa, là sinh thể bóng tối có cơ chế "chừa lại" những khu vực có vấn đề. Việc này sẽ thu hẹp rất nhiều những nơi hắn cần tìm kiếm, và trong số những khu vực này, Gatrix sẽ tiến hành loại dần những nơi hắn cho là "không đáng".

Hiện tại Gatrix đã kiểm tra được một căn phòng ở tầng hai - nghĩ lại thì căn phòng đó không hề bị ăn mòn, nó giữ nguyên hiện trạng đổ nát. Hắn chưa thể chắc những sinh thể màu đen này hoạt động theo ý chí của Elsa, hay theo mong muốn của Shazam / Inesta.

Với người trước, đáp án sẽ trở nên đơn giản và trực tiếp hơn rất nhiều. Điều này trái ngược với phương thức hành động của Elsa, khi cô nàng phải tốn rất nhiều công sức để có thể lén lút đưa được những vật liệu quý cho Shazam. Để rồi thông qua sự điên cuồng và trân trọng của một nhà khoa học, Shazam sẽ bảo quản những lọ thuốc này cho Gatrix sử dụng.

Phong cách của Elsa là mượn đao giết người, thế nên nếu như có một loại sinh thể hoạt động chỉ vì ý chí của cô nàng thì nó rất... không hợp lý! Đừng quên rằng Gatrix đã từng nhìn qua con mắt của thần trong ngắn ngủi, và hắn hiểu rõ hơn ai hết mức độ logic của Thần lớn tới như thế nào.

Một hành động của Thần có thể tưởng chừng rất ngẫu nhiên, nhưng sau một thời gian lại cho ra kết quả không tưởng. Điều này là bởi trong trí óc của họ có thể tính toán tới những kết quả vô cùng phức tạp trong thế giới vi mô lẫn vĩ mô, hay nói nôm na là "tầm mắt" họ nhìn xa hơn ta.

Thay vì nói sinh thể bóng tối này phục vụ cho Elsa, hãy nói rằng chúng phục vụ cho kẻ chủ mưu, và "tình cờ" làm sao, những mục tiêu của cả hai tương đối ăn khớp, hoặc đúng hơn là những căn phòng Elsa giấu diếm manh mối nằm trong số những căn phòng Inesta cố tình chừa lại.

Tất nhiên chuyện này cũng có biến số! Ví dụ như căn phòng của David chắc chắn không nằm trong tính toán của Inesta, vì nó ẩn chứa một loại chất độc đủ sức ăn mòn ngược lại sinh thể màu đen, khiến chúng không dám tiến vào.

Vậy ra đó là cách Elsa hợp lý hóa những căn phòng nằm ngoài dự định chừa lại của Inesta sao? Bằng cách cho chúng một lý do nào đấy, ví dụ như được bảo vệ bằng sức mạnh đặc trưng chẳng hạn... khoan! Đột nhiên Gatrix nhớ ra một chi tiết rất quan trọng mà hắn đã vô tình bỏ lỡ!

Hắn vội vàng quay lại, túm lấy hông Taara - chiều cao có hạn, không thể với cao hơn!

- Ê ê, tôi muốn hỏi một chuyện! Mỗi lần cô tỉnh dậy khi lên tầng bốn, đều là trong một căn phòng có chăn nệm đầy đủ đúng không?

- Ờ hả? À ừ đúng đúng! Tuy nhiên mỗi lần tôi lại tỉnh trong một căn phòng khác nhau, ngẫu nhiên từ tầng ba xuống tầng một.

- Cô có nhớ vị trí những căn phòng đó không?

- Để xem nào, tôi không chết ở tầng bốn nhiều lắm, nên chắc là không nhớ sai đâu.

Gatrix vội vàng giục giã cô nàng bước đi!

- Nhanh lên, dắt tôi những căn phòng đó, bắt đầu là những căn phòng ở tầng ba trước! Việc này cực kì quan trọng đó!

Dù không hiểu lắm mục đích của Gatrix, nhưng Taara cũng bắt đầu rảo bước, hướng về phía một căn phòng. Trong quá trình này, Gatrix bỗng nhiên dừng lại, nghiêng người đạp bay một cánh cửa phòng!

- Có kẻ địch sao?

Taara lập tức nâng búa lên phòng bị. Có điều cô chỉ thấy Gatrix nhìn trân trân vào bên trong phòng đó, rồi thở dài. Tò mò, nên Taara bước lại gần căn phòng đó. Bên trong phòng tràn ngập sinh thể màu đen, hoàn toàn không có bất cứ thứ gì nữa!

- Căn phòng này có gì đặc biệt à?

- Đó là căn phòng chúng ta gặp nhau lần đầu!

....

Một khoảng lặng bối rối trôi qua, trước khi Taara run rẩy lên tiếng.

- Tôi nhớ... là nó có đầy đủ nội thất cơ mà?

Gatrix không đáp. Hắn bước ra khỏi phòng, tiếp tục đá bay cánh cửa tiếp theo. Trong căn phòng đó vẫn tràn ngập sinh thể màu đen. Trên thực tế, chỉ có duy nhất phần cánh cửa của những căn phòng này là không hề bị sinh thể bám vào. Chẳng lẽ nó cũng hoạt động với cơ chế tung hỏa mù giống như những chiếc chân đèn ở tầng bốn?

- Lúc chúng ta gặp nhau lần đầu, là lúc cô vừa mới tỉnh lại đúng không?

Gatrix ngoái lại hỏi. Taara gật đầu.

- Đúng vậy! Trong ký ức trước đó của tôi, thì tôi lại một lần nữa tiến lên tầng bốn và chìm vào trong mê man, cho tới khi gặp anh.

- Cô có thể tả lại tình cảnh lúc ấy không? Lúc cô mới hồi sinh lại ý, vì sao cô biết tôi ở hành lang mà cứu?

Taara tựa lưng vào tường, rồi giãy nảy lên vì nhớ ra những thứ này rất nhơn nhớt đáng ghê tởm!

- Để xem nào... lúc đó tôi mới tỉnh dậy, đầu óc còn đang rất mê man. Tôi nghe có tiếng chân rầm rầm ngoài hành lang, và thế là tôi nhìn qua cái lỗ trên cửa này!

Taara chỉ vào một cái lỗ rất nhỏ trên cánh cửa. Gatrix khi đấy bị oán hồn rượt sấp mặt, làm gì có tâm trí đâu mà lưu ý những tiểu tiết này, thế nên hắn đã bỏ lỡ mất chi tiết rất quan trọng ấy. Vậy thì vì sao những cánh cửa này lại phải làm mắt thần? Chẳng lẽ tình hình an ninh của tòa thành ở thời điểm đó đã tệ tới mức kẻ hầu phải tự đục lỗ mắt thần rồi sao?