Chương 163: Điều tra Tòa thành cổ

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 163: Điều tra Tòa thành cổ

Cyrax và Gatrix bước tới chiếc bảng nhiệm vụ, đưa tay lên gãi gãi cằm. Không hổ là khu vực gần chủ thành! Số lượng nhiệm vụ dán trên chiếc bảng này có lẽ còn nhiều gấp đôi gấp ba lần những chiếc bảng mà Gatrix từng nhìn. Chúng được phân ngay ngắn theo từng ô, trên mỗi tờ giấy là thông tin sơ sài về từng nhiệm vụ.

Phía bên cạnh hắn, Cyrax đang mài mài chân dưới mặt đất, ngó nghiêng ra chiều rất sốt ruột. Hơi thở của gã dần dần trở nên gấp gáp, thỉnh thoảng lại xen lẫn những tiếng gầm gừ nhè nhẹ, khiến mấy cô nàng tiếp tân không khỏi sợ hãi.

Dù cho trên đầu họ có một đấu sĩ cấp trung bảo vệ!

Không phải tự nhiên mà cả Cyrax lẫn Gatrix lại chẳng nói với nhau bất cứ câu nào kể từ khi nhận lại thẻ. Với thính lực của các tiếp tân, chỉ cần hai người bọn họ hạ giọng xuống đủ thấp, thì tai của các cô gái đó sẽ không thể nào thu được âm thanh bàn luận của cả hai.

Thế nhưng với kẻ vướng chân ngồi trên tầng thì lại là chuyện khác! Ngay khi bọn họ bước vào trong căn phòng này, họ đã cảm giác được phía trên đầu của mình có một kẻ khá mạnh mẽ.

Xét về chiến lực trực diện, hiển nhiên con người không thể bằng ma thú, một đấu sĩ cấp trung thậm chí còn chẳng khiến ma thú cấp trung tốn quá nhiều công sức để đập chết.

Tất nhiên đó là nếu cả hai tử chiến! Con người hơn được dã thú ở chỗ họ có trí tuệ, và chỉ cần có đủ thời gian bố trí, thì một đấu sĩ cấp trung lại có thể thoải mái chơi đùa với con ma thú như bỡn! Hơn nữa, chi nhánh này là địa bàn của người ta, nếu như bọn họ muốn kiếm chuyện thì cũng sẽ tìm cách kéo kẻ đó ra khỏi hang ổ rồi mới đánh.

Thế nhân thường nói, không bao giờ nên chiến đấu với một người làm phép trong tháp phép thuật. Có điều không chỉ người làm phép, mà ngay cả một đấu sĩ, khi dồn hết tài nguyên xuống thì cũng có thể tạo ra một môi trường từa tựa "tháp đấu sĩ" như thường!

Vậy nên mới có tình cảnh như hiện giờ, khi Cyrax cố gắng diễn như một kẻ ngốc sắp mất kiên nhẫn.

Không thể không nói, gã thật sự có năng khiếu diễn xuất! Từng ánh mắt, động tác, cử chỉ của Cyrax đều ám chỉ cho người quan sát thấy gã chỉ là một kẻ võ phu lực điền, ngu si tứ chi phát triển, không hơn không kém. Hãy nhìn vào cách những cô nàng khốn khổ kia run run mỗi khi Cyrax xì mạnh ra từ hai lỗ mũi như một con bò đực là biết!

Trong khi Cyrax đóng vai trò chim mồi, hấp dẫn phần lớn sự chú ý, thì Gatrix tranh thủ lướt một vòng qua các nhiệm vụ. Hắn lần giở rất kĩ những nhiệm vụ cấp bạc, nhanh hơn một chút ở cấp đồng, rồi nhảy thẳng lên Orichalum. Cuối cùng hắn dừng lại ở một nhiệm vụ trắng.

- Nhiệm vụ cấp độ: Trắng.

- Mô tả nhiệm vụ: Có một đầm lầy nằm cách thị trấn khoảng bốn mươi ngày đường về phía Bắc. Theo như thông tin nhận được từ ba mươi ngày trước, từ giữa khu vực đầm lầy đã xuất hiện một tòa thành cổ. Theo như tin báo lại thì không ai rõ vì sao nó có thể mọc lên được chỉ trong một đêm. Hãy thu thập thông tin tình báo về tòa thành đó, thông tin càng chi tiết, tưởng thưởng càng nhiều!

- Đề xuất: Các mạo hiểm gia nên kết thành tổ đội, hoặc gia nhập đội ngũ cấp bạc trở lên. Đầm lầy Shazam có rất nhiều những nguy hiểm tiềm tàng mà ngay cả một đấu sĩ cấp trung cũng có thể bỏ mạng nếu không cẩn thận!

Một tòa thành bất ngờ xuất hiện chỉ trong nửa ngày? Gatrix nhướn mày suy nghĩ. Với những phép thuật dịch chuyển hắn biết, thì việc hô biến một tòa thành đi không phải là không thể.

Thế nhưng hành động này cần một lượng tài nguyên khủng khiếp là một, cần thời gian để vật chất tái định hình là hai, và thứ ba là nó không thể im hơi lặng tiếng xuất hiện như thế được.

Phép thuật hỗn loạn sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ sinh vật sống trong phạm vi một ngày đường xung quanh vùng tòa thành xuất hiện!

Bởi vì nhiệm vụ này chỉ yêu cầu bọn họ điều tra, chứ không phải trực tiếp hạ gục một cái gì, vậy nên Gatrix cảm thấy rất hứng thú. Hắn đang tìm cơ hội để mài giũa giữa các thành viên, và một nhiệm vụ kiểu tự do này không thể nào phù hợp hơn được nữa.

Gatrix vỗ vào tay Cyrax.

- Đi nào to xác!

- Cyrax! Đi!

Cả hai bước về phía bàn tiếp tân, tạo nên những tiếng ầm ầm mỗi khi Cyrax cố ý dẫm mạnh lên mặt sàn. Có vẻ như nơi đây đã được bảo hộ bằng nhiều loại trận pháp khác, chứ không thì ngay từ bước đầu tiên của Cyrax đã phải xuyên thủng sàn nhà rồi!

- Xin thứ lỗi... thưa pháp sư tôn kính, nhưng phiền ngài nhắc nhở... đồng bạn của ngài bước nhẹ thôi được không ạ?

Sandice nơm nớp lo sợ. Gatrix hơi ngẩng đầu nhìn lên, rồi đá vào chân Cyrax một cái.

- Đứng im coi!

Và thế là gã khổng lồ đứng im như phỗng thật! Mấy cô nàng tiếp tân không khỏi bật cười, song mau chóng im bặt khi bị Gatrix nhìn chằm chằm vào! Trong thoáng chốc, họ đã quên người đứng trước mặt mình là một pháp sư tính tình thất thường.

- Chúng ta muốn nhận nhiệm vụ trắng Điều tra tòa thành cổ.

- Dạ vâng, mời ngài vui lòng chờ tôi một chút ạ!

Sandice lấy ra một cuốn sổ, ghi chép tên của đội Tự Do xuống mục những đội đã nhận nhiệm vụ này. Danh sách có vẻ khá dài, theo như hình ảnh phản chiếu trong nhãn cầu của Sandice!

- Xin ngài cho chúng tôi mượn thẻ đội của ngài một chút ạ!

Gatrix đưa chiếc thẻ đội ra, để Sandice đặt lên máy, ấn ấn một chút rồi trả lại hắn.

- Như vậy đội Tự Do đã chính thức tiếp nhận nhiệm vụ Điều tra tòa thành cổ. Nếu như ngài cần bất cứ sự trợ giúp gì, xin hãy nhớ Hiệp hội luôn sẵn lòng để phục vụ ngài... với một cái giá phải chăng!

Sandice chắp tay trước bụng, lại một lần nữa cúi chào cả hai người mạo hiểm.

- Vậy thì ta rất muốn xem Hiệp hội có thể cung cấp cho ta những gì đây?

Sandice lập tức lấy ra một cuốn sổ đóng bìa da bằng đen.

- Mời ngài xem ạ!

Gatrix lật qua một vài trang.

- Vũ khí, giáp trụ, trang bị, thảo dược. Nó còn sắp xếp sẵn theo từng cấp độ này. Để ta xem một cái nhẫn không gian giá bao nhiêu nào!

Cứ thế, Gatrix lật soàn soạt, cho tới khi cuốn sách hoàn tất.

- Thật tiếc, chẳng có thứ gì chúng ta cần mà chúng ta có thể mua lúc này!

- Như vậy ạ, Hiệp hội thật sự lấy làm tiếc khi không thể cung cấp cho các vị một sự trợ giúp cụ thể thiết thực nào. Thay mặt Hiệp hội, chúng tôi xin chúc các vị một chuyến đi may mắn.

Gatrix và Cyrax hơi gật nhẹ đầu, rồi bước ra phía cửa. Chỉ có điều khi đặt tay lên cánh cửa, Gatrix đột nhiên ngoái đầu lại!

- Nhiệm vụ trắng này được treo từ bao giờ?

Sandice ngước mắt lên trần nhà suy tư, nhẩm tính trong đầu.

- Cỡ... ba ngày trước ạ!

- Vậy à!

...

Khi Gatrix và Cyrax đã đi hẳn, một người từ từ bước xuống trên lầu. Đó là một người đàn ông trung niên khỏe mạnh, nét mặt trông hài hòa, không quá dữ tợn nhưng vẫn mang theo vẻ rắn rỏi của một kẻ từng vào sinh ra tử. Ông ta cau mày nhìn về phía cửa ra vào, rồi lại nhìn vào bảng nhiệm vụ.

Bọn họ không hề biểu hiện ra một điểm đáng ngờ nào. Con bé pháp sư đã chạm ngay vào những nhiệm vụ cấp bạc, chứng tỏ nó rất tự tin vào thực lực của đội mình. Sau đó nó có kiểm tra chiếu lệ nhiệm vụ cấp đồng, và như mọi kẻ nhàn rỗi khác, cô ta xem mấy nhiệm vụ cấp cuối.

Rất hiển nhiên những nhiệm vụ đó hoàn toàn quá sức với bọn họ! Thế nên cuối cùng cô gái đó nhảy tới nhiệm vụ trắng thử thời vận.

Vậy thì kẻ đi theo thì sao? Cho dù ông ta có cố gắng phân tích tới đâu, thì tất cả những gì người giám sát thấy cũng chỉ là một thằng ngốc bị mê hoặc!

Nếu tất cả mọi thứ đều hợp tình hợp lý, thì cảm giác bất an nguy hiểm trong lòng ông ta là do đâu? Đối với người mạo hiểm, cái gì có thể không tin, nhưng riêng bản năng là phải lắng nghe!

Bọn họ là những sinh vật đâm thuê chém mướn, nằm trên lưỡi dao, vậy nên các giác quan của họ đã bị trui rèn để trở thành công cụ cảnh báo nguy hiểm hiệu quả nhất.

Khi nó nói có vấn đề, tức là có vấn đề! Chỉ có điều người mạo hiểm có đủ khôn ngoan và sắc bén để nhìn ra vấn đề không thôi.

- Hừ hừ hừ, muốn đấu với ta à, còn non lắm!

Gatrix vừa đi vừa dẩu mỏ lên. Cyrax bước bên cạnh hắn, tò mò hỏi.

- Có chuyện gì sao?

- Kẻ ở trên lầu đã tập trung vào chúng ta. Chắc hẳn cậu cũng cảm nhận được đúng không?

- Phải! Nó không chỉ đơn giản là một lần lướt thoáng qua rồi không quan tâm, mà rõ ràng là đấu sĩ đó đã vận dụng mọi giác quan để theo sát chúng ta. Thế nên tôi mới giả ngu xuyên suốt như vậy!

Gatrix gật đầu tán đồng. Hắn lấy ra một đồng tiền đồng, mua lấy ít đồ ngọt để dỗ dành Vera. Cyrax nheo mắt, nhưng cũng móc ra mấy xu lẻ để mua thêm. Thông minh đấy!

- Không biết vì sao nhưng rõ ràng là thái độ của người giám sát đối với chúng ta không được tốt lắm! Thế nên tôi đã cố tình hành động một cách cẩn thận và thông thường nhất có thể, để kẻ đó không thể phát hiện ra được.

- Ồ, ý anh là lúc anh lật giở những nhiệm vụ đó sao? Tôi phải thừa nhận từng động tác lúc đó của anh đều kín kẽ tới rùng cả mình! Chỉ có điều tôi không hiểu là, tại sao anh lại nhảy chóc lên nhiệm vụ Orichalum như thế?

Gatrix nhún vai.

- Tôi đang đóng vai một cô nàng pháp sư tính tình cổ quái, và đặc biệt thiếu kiên nhẫn đúng không? Một kẻ hợm hĩnh, tự tin thái quá vào thực lực bản thân, hiển nhiên sẽ muốn tìm hiểu xem những nhiệm vụ trên mình một cấp trông ra làm sao. Khi đã thỏa mãn lòng hiếu kỳ, cô ta bắt đầu mất đi sự nhẫn nại, vì hai nhiệm vụ cấp thấp đó quá nhiều.

- Ồ tôi hiểu rồi! Bởi vậy nên "cô ta" sẽ nhảy một phát tới nhiệm vụ cuối để xem chênh lệch giữa cô ta và người mạo hiểm cấp cao là như nào phải không?

- Đúng vậy! Thực tại luôn luôn phũ phàng, cô nàng phát khiếp khi thấy nhiệm vụ toàn giết rồng, săn ác ma, chặt cánh thiên thần! Thế nên cô ta cần tìm lại một thứ để bình tĩnh lại trái tim đang đập bang bang này.

- Và không gì hợp lý hơn là những nhiệm vụ thử thời vận màu trắng!

Cyrax bừng tỉnh, vỗ mạnh xuống cái bàn gỗ một cái. Ngay lập tức chiếc bàn vỡ tan thành từng mảnh!

- Tiền đền đây!

Gatrix không kịp để cho chủ quầy kịp lên tiếng, liệng hai đồng bạc về phía lão. Nói xong Gatrix dắt Cyrax bỏ đi, để lại phía sau là một mớ hỗn độn nhưng chẳng ai thèm quan tâm!

- Diễn khéo đấy, ban nãy chúng ta thì thầm nhiều quá nên một số kẻ đã chú ý rồi!

- Chuyện! Mà vụ phân tích diễn biến tâm lý này hay thế! Anh có thể dạy tôi được không?

- Không vấn đề! Môn này có tên là Tâm lý học, cậu muốn sắp xếp lịch học vào hôm nào?

Cyrax nhớ lại thời khóa biểu kinh dị của gã, bèn lắc đầu cuồi cuội.

- Thôi khỏi, khi nào tôi có thể tiến vào thế giới trong mơ rồi lúc đó chúng ta tính tiếp!