Chương 20: Chặn đường, phản sát

Bàn Cổ Giới

Chương 20: Chặn đường, phản sát

Khi đấu giá hội kết thúc, mọi người đều lục tục ra về một số người thì thoả mãn khuôn mặt vui sướng khi đạt được thứ mình muốn, một số người lại ảo não ủ rũ khi ra về tay trắng, còn có một số người thì như có chuẩn bị trước lặng lẽ bám sát con mồi của mình nhằm đến và cũng không bất ngờ Lý Dương cũng là một trong những con mồi béo bở trong đợt đấu giá hội lần này
Lý Dương cũng không có để ý đến mấy thanh niên đang theo dõi mình từ lúc ra khỏi đấu giá hội, cậu vẫn đi loanh quanh thăm quan khắp nơi trong trung tâm Hoàng thành hết ăn lại uống xài tiền như nước chả có ý thức được là số tiền cả năm sinh hoạt của mình mà bố mẹ cho lúc đi sắp sửa thấy đáy (tiền đâú giá là lấy ở hồn giới nhé main quyết định sẽ không sử dụng các loại tài nguyên quá nhiều như trước đây nữa mà muốn nước chảy thành sông mà đột phá còn do thế giới thụ khá hiếm hoi chỉ một số đẳng cấp cực cao mới có thể xuất hiện còn đa số các loại cấp thấp hơn thế giới chỉ xuất hiện hình chiếu hay mảnh cây các loại được bản nguyên thế giới diễn hóa ra thế giới thụ hàng nhái)
Sau khi đã cơm nước no nê Lý Dương liền vô tình hay cố ý đi tới khu vực vắng người ít người qua lại, chưa đi được một nửa đoạn đường này thì một thanh niên noi choi ở đâu ra chặn đường,
"Tiểu tử ngươi cũng có tiền ha, lại có thể chi tiêu xa hoa như vậy, khôn ngoan thì lấy hết thứ giá trị của ngươi cống lạp ta còn có thể cho ngươi chết nhanh chóng nếu không.. hừ hừ"
Thanh niên vừa dứt lời thì xung quanh Lý Dương bị hơn 10 cao thủ cấp tiên thiên trung hậu kỳ
Người chặn đường số 1
"Hừ, chỉ có Hậu thiên 7 trọng mà còn khoe của đúng là nghé con không sợ cọp"
Người chặn đường số 2
"Đừng có mà dây dưa lằng nhằng ra tay nhanh kẻo để lâu sinh biến"
Cả bọn:"được"
Lúc này Lý Dương mới lên tiếng:
"Các loại, các ngươi bàn bạc xong chưa, khôn hồn thì cút xa xa một tí ta còn tha cho bọn ngươi cái mạng chó nếu không thì cả lũ đều ở lại đây đi"
Vừa dứt lời thì mấy người xung quanh bật cười
"Ha ha ha, bọn mày xem kìa nó còn đòi làm thịt tụi mình không chịu nhìn...,"
Thằng cha này chưa kịp nói hết câu thì đã đầu một nơi thân một lẻo làm cho cả bọn kinh hãi không thôi
"Nhị ca, chuyện gì xảy ra" một đứa hét lên
"Mọi người cẩn thận có cao thủ" một người khác lại nhắc nhở
Lý Dương thấy vậy cũng đành lên tiếng
"Không cần tìm, là ta"
Nói rồi cậu liền sử xuất thần hành bách biến thoáng cái biển mất lúc xuất hiện đã tại một người phía sau lưng cánh tay nhẹ nhàng một chỉ sắc bén kiếm khí liền phá không mà ra chỉ nghe thấy có tiếng quát
"Tứ đệ cẩn thận sau lưng"
Lý Dương lạnh nhạt nói
"Chậm"
Vừa dứt lời thì tên được cho là tứ đệ bị kiếm khí xuyên qua tim chết ngay tại chỗ
"Tứ đệ, không,tứ ca,"
Cả bọn còn đang chứa hết bàng hoàng thì Lý Dương lao vào, cậu tựa như sói vào bầy dê không một chút xíu áp lực
"Chết tiệt,anh em rút"
Tên đại ca thấy vậy biết mình đã đá vào thiết bản liền gấp gáp hô to
Nhưng mà đi được sao chỉ thấy lũ chắn đường la hét cầu xin các thứ các thứ nhưng Lý Dương mặt không đổi sắc
" Đại gia,tôi sai rồi, tôi chót dại xin hãy.. "
"A, ngươi cái này ma quỷ dù.."
"Ta không muốn chết.."
Chưa đầy một phút cả lũ đã không còn sống Lý Dương ra tay nhanh nhẹn quyết đoán không dây dưa dài dòng chỉ thấy một số người ở xa xa quan sát lạnh lẽo một mảnh không nói gì quay người liền chạy trong đó có cả mấy thuộc hạ của tên Cao Phi kia, Lý Dương cũng không thèm chém tận giết tuyệt cậu lại nhanh chóng rời đi nơi đây tới điểm hẹn với Lý Băng vợ bé nhỏ của mình,