Chương 12: Ma võ học viện

Bàn Cổ Giới

Chương 12: Ma võ học viện

Tối hôm đó Lý Băng trằn trọc mãi không ngủ được bèn ra ngoài sân định đi dạo thì tình cờ phát hiện Lý Dương đang tại trong sân chậm rãi múa đao khiến cô kinh ngạc không thôi ban đầu cứ nghĩ mãi không thông tại sao Lý Dương lại có thực lực mạnh mẽ như vậy cô giám chắc chắn dù mình có bộc phát tiên thiên tu vi cũng khó mà tổn thương được Lý Dương tại lúc đấu với nhau cô có thể mơ hồ cảm thấy anh vẫn chưa dùng toàn bộ thực lực còn che giấu bao nhiêu thì cô không được biết rồi
Lúc này Lý Dương đang diễn luyện lại các loại đao pháp mà cậu học hai năm qua mặc dù cậu có thể một lèo học các đỉnh cấp đao pháp hay thậm chí còn cao cấp hơn nữa nhưng cậu cảm thấy như vậy lại đi theo lối mòn của mình kiếp trước nên cậu cố tình đầu nhập tinh lực vào các loại sơ cấp võ kĩ cùng các loại đao pháp võ kĩ từ trung cấp trở xuống sau hai năm số lượng võ kĩ đao pháp mà cậu học không dưới ngàn bộ đều đạt tới phản phác quy chân cảnh giới nhưng cậu vẫn chưa cảm thấy đủ vẫn cảm thấy thiếu đi một thứ gì đó mặc dù đao pháp cậu luyện đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa như lưu thủy hành vân nhưng vẫn cảm thấy ngượng nghịu miễn cưỡng dù rất nhỏ bé nhưng không qua khỏi cảm giác của đã từng thánh nhân cậu hai năm qua mặc dù bề ngoài hay cười nói vui vẻ nhưng cậu biết mình phải mạnh mẽ thì mới có thể hưởng thụ cuộc sống này nếu không chỉ là trăng trong nước hoa trong gương điểm cái là vỡ nên vì vậy một công đôi việc vừa sáng tạo diễn hóa Kiếm kinh tới mức độ mới lại sống theo ý muốn nên về việc tu luyện cậu cũng không có rơi xuống mỗi ngày hai tiếng là đủ (một thanh niên lười cho hay) hiện tại không cần chân khí cậu cũng có thể tự tin cân được tiên thiên sơ kì bình thường không chút áp lực chỉ là có hơi cố sức với tiên thiên trung kỳ thiên tài tức là có thể ngang cơ với tiên thiên hậu kỳ bình thường cường giả Lý Băng vừa mới đột phá cần củng cố căn cơ lại chưa tu luyện đến cực hạn của bản thân nên chỉ có thể ngang tay với tiên thiên trung kỳ còn dùng tới kiếm khí có thể cùng hậu kỳ chống lại một hai nên cao thấp không cần bàn cãi huống chi cô còn không dùng tới chân khí
Lý Dương trong sân luyện đao cảm thấy không có tác dụng gì nữa bèn ngừng lại nhìn về phía cửa đã mất đi bóng người thở dài
"Ài lại sơ xuất để vợ bé nhỏ biết được bí mật lại có chút phiền phức rồi"
Qua thời gian dài sống chung cậu cũng mó ra được tính cách của vợ mình nhìn nhu mì hiền thục nhưng thâm tâm thì rất kiên cường lại có tật hay suy nghĩ nhiều nên cậu bí mật luyện tập mới không cùng cô nói
Về lại phòng đúng như những gì Lý Dương nghĩ Lý Băng cảm thấy mình đang làm vướng chân Lý Dương làm cô xoắn xuýt lại không biết làm sao cho phải
Một đêm như vậy cứ thế trôi qua, sáng sớm đã có người tới muốn dẫn Lý Băng đi qua gặp gia chủ mới đầu Lý Dương còn muốn đi theo nhưng người kia không cho bảo cái gì không được triệu kiến thì không phận sự miễn vào
Hôm đó Lý Băng đi từ sáng sớm tới chiều muộn mới về, cả ngày Lý Dương chả có tâm trạng gì tu luyện hay làm nũng với mẹ cứ thế ngồi tại sân mãi tới khi thấy Lý Băng về thì hớn hở chạy tới
"Vợ đã về a hôm nay gặp gia chủ như thế nào ông ta có râu không mặt mũi ra sao bla bla "
Vừa về tâm trạng có chút do dự cùng không nỡ nhưng khi nhìn thấy Lý Dương thì cô như hạ quyết tâm một dạng bỏ qua lời nói vô bổ của Lý Dương nói
"Em đã quyết định em sẽ đi ma võ học viện gia chủ đã đăng ký cho em hết rồi ba ngày nữa sẽ xuất phát"