Chương 1: Cơ Duyên

Bá Vương Long

Chương 1: Cơ Duyên

"A! Đau qúa! Chết tiệt."
Sáng sớm, một thiếu niên 15 tuổi ôm mặt than trời. Thiếu niên này tên Lam Long, lúc lên 3 bố mẹ của hắn mất tích không lí do. Lam Long sống bằng tiền tiết kiệm của bố mẹ và luôn tìm kiếm tung tích bố mẹ mình. Thiếu niên này tướng mạo không tính là đẹp trai nhưng cũng dễ nhìn, thân cao 1m68, cơ thể săn chắc nhờ lăn lộn bao năm một mình, điều đặc biệt chả hiểu tại sao tóc hắn thật sự màu lam,chắc thế cho nên hắn có họ Lam. Thiếu niên học lực bình thường, không có gì nổi bật, thích những bộ phim anime như mọi người khác.
Hôm qua, sau một ngày học vất vả, Lam Long trở về căn nhà gần trường của mình. Trên đường về Lam Long gặp một nhóm thanh niên cặn bã của xã hội, kết quả chắc ai cũng nghỉ được. Vừa ôm mặt vừa đi, đứng trước cửa hắn nhìn thấy một cái túi nhỏ màu trắng, mơ hồ hắn nhặt lên mở cửa bước vào nhà ngủ thíp đi.
Hôm nay chủ nhật, vừa tỉnh dậy, Lam Long ôm mặt đi vệ sinh, trở lại phòng ngủ lại chuyện hôm qua. Cầm cái trứng luộc lăn lên vết bầm trên mặt. Đột nhiên hắn nhìn thấy một vật nhỏ màu trắng, cầm lên nhìn phát hiện nó là cái một chiếc túi nửa hình tròn.
"Sao nhìn nó quen quen." Vừa nhìn vừa tìm lại trong trí nhớ đột nhiên Lam Long bật thốt: " Nhớ rồi. Nhìn giống túi thần của Đôremon. Ha ha! Bọn con nít thích Đôremon thật nhỉ." Lấy tay sờ sờ, đưa tay vào túi đột nhiên không thấy cẳng tay của mình làm hắn sợ muốn chết vộn vàng ném đi. "Không phải chứ. Đừng nói là hàng thật." Bình tĩnh lại, vội chạy đến nhặt chiếc túi lên nhìn kĩ lại một lần. "Phải kiểm tra lại thật kĩ." Lấy tay đưa vào túi kiểm tra lại lần nữa. "Wao!! Thật à!! Xem thử có bảo bối gì không. A nhớ rồi muốn tìm bảo bối thì suy nghĩ trong đầu."
Vừa nghĩ vừa dùng tay cảm nhận. Bỗng cảm nhận có vật gì, Lam Long lấy ra nhìn, một chiếc chong chóng bằng tre nhẹ nhẹ làm Lam Long vui mừng không thể tả được. Mở chiếc máy tính cũ nát của mình vào google tìm hiểu danh sách tất cả bảo bối của Đôremon xuất hịnh 773.000 kết quả.
"wao!!! Nhiều thật! Để xem nào!"
Tìm kiếm trên máy tính Lam Long thấy 2 món bảo bối rất thú vị. " Máy thiết kế" và " Hộp linh kiện". Nhớ lại trong truyện tranh Đôremon, Nobita đã dùng 2 món bảo bối này để tạo ra nhiều thiết bị rất có ích. Đưa tay vào tìm, suy nghĩ đến món bảo bối, 2 món bảo bối liền xuất hiện.
" Để xem nào, nên làm gì bây giờ."
Vừa nghĩ, Lam Long nhớ đến vết thương trên mặt mình. Thế là ý đồ trả thù nổi dậy. Từ lúc 2 tuổi bố của Lam Long đã nói "Lực lượng của mình mới là của mình." Xem hướng dẫn của máy thiết kế. Cầm micro của máy nói lên thiết bị mình muốn tạo " Ta muốn làm căn phòng không thời gian." Máy vận hành khoảng 5 giây cho ra một tập dày 5 cm.
" Cái gì?? Dày như vậy à!!"
Nhìn tập sơ đồ thiêt kế làm Lam Long sợ hãi, một căn phòng không thời gian đúng là rất phức tạp. Cầm lên xem xét, Lam Long quyết tâm làm căn phòng này. Lật ra xem, Lam Long mất một ngày để xem hết cuốn tập.
" Đau dầu thật!! Căn phòng quá phức tạp đi. Ngày hôm nay mệt rồi. Thôi để mai bắt tay vào làm vậy."
Vào phòng tắm xông một lần nước, mở tủ lạnh tìm xem có gì lót bụng không. Nhìn tủ lạnh chỉ còn vài chai nước làm Lam Long đau đầu. Nhớ lại trong túi bảo bối có món bảo bối giúp hắn no bụng. " Khăn trải bàn thịnh soạn." Món bảo bối nhìn trong giống như một chiếc khăn chải bàn có thể sử dụng nó để tạo đồ ăn. Đồ ăn đó ngon không thua kém nhưng món ăn trong nhà hàng cao cấp.
Lấy túi không gian bốn chiều tìm kiếm món bảo bối. " Đây rồi. Ân nhân của ta à. Hahaha. Đẩ xem ăn gì bây giờ, mình chưa bao giờ ăn bò bít tết, phải ăn thử mới được chất lượng nhà hàng cao cấp mà.Hahaha"
Trải khăn bàn lên chiếc bàn ăn cũ kĩ của mình Lam Long nhìn mà thèm chảy nước miếng. Hô to:" bò bít tết".
Vừa dứt lời, một đám khói nhỏ hiện lên, đám khói tan dần xuất hiện một đĩa trắng vuông vuông. Trên chiếc đĩa có một miếng thịt bò to bằng lòng bàn tay được chế biến hết sức công phu, phía trên chang nước sốt thêm nứt mũi. Một góc đĩa có rau xà lách và khoai tây chiên. Hai bên chiếc đĩa có dao ăn và nĩa.
Nhìn trên bàn đột nhiên xuất hiện đĩa bò bít tết làm cho Lam Long nhìn phát thèm. Ăn một miếng Lam Long bật thốt:" Qúa đã!! Vứa mềm vừa thêm ăn vào giòn tan trong miệng."
Ăn xong Lam Long nghĩ đến chuyện quan trọng. Túi không gian bốn chiều không thể để lộ ra ngoài, đây là bí mật không thể nói với ai. Đi lòng vòng trong nhà suy nghĩ nơi cất giấu túi không gian.
" Không được, túi không gian phải mang bên mình 24/7 mới an toàn. "
Nhìn màn hình máy tính vô tình thấy được bảo bối có thể giải quyết được vấn đề này. " Máy hòa nhập" một cỗ máy có thể kết hợp hai thứ lại sẽ cho ra cái thứ ba, có đầy đủ đặc tính của hai cái trước. Lấy cỗ máy này ra Lam Long muốn tạo ra một chiếc "không gian giới chỉ" trong truyền thuyết.
Dùng một đầu bỏ vào chiếc nhẫn mua ở hàng chợ, một đầu bỏ vào túi không gian nhấn cái nút trên cỗ máy đợi 3 giây. Một chiếc nhẫn nhìn hơi khác chiếc nhẫn ban đầu nhưng không nhiều, mang trên tay kiểm tra thử. Chạm vào những bảo bối lấy ra từ sáng, thấy những bảo bối thu nhỏ bay vào chiếc nhẫn.
" Mừng thật giải quyết được rồi, thế này thì yên tâm mà ngủ được rồi. Thôi tới đây thôi phải ngủ mai còn đi học và chuyện căn phòng nữa."
Tắt đèn, đóng cửa lên giường đi ngủ, mơ về tương lai.

Chương mới hơn