Chương 17:

Âm Lộ

Chương 17:

Khang gầm lên, rồi lao đến Jonathan
-Mày chỉ được cái miệng thôi nhóc-Jonathan nói
Trong chớp mắt, Jonathan đã áp sát Khang, hắn khom người lấy thế, rồi thúc mạnh cùi chỏ vào bụng Khang. Khang văng về sau, lăn vài vòng mới có thể dừng lại được. Cậu lồm cồm bò dậy
-Đó….không phải tốc độ của một người thường-Khang ngạc nhiên nói
-Kinh ngạc vì sức mạnh này, hả?-Jonathan nói-Chỉ cần ngươi theo ta, ta sẽ cho ngươi có sức mạnh này
Khang gượng đứng dậy, hai chân cậu đã không vững, cứ run run, cả mình dường như nhuốm đầy máu của chính cậu
-Muốn đánh thì đánh đi, đừng có sủa-Khang nói
-Bốp!!!!!!
-Sệtttt!!!!
Jonathan xuất hiện từ bên hông Khang từ lúc nào, và chỉ một đá, Khang văng như chiếc lá rụng
-Đã nói rồi, mày không thể đánh lại tao đâu-Jonathan nói
Khang đã nằm im, không động đậy
-Chậc, ai trái ý tao thì kết cục phải vậy thôi-Jonathan chép miệng
Gã quay lưng, định bỏ đi, thì
-Mày đi đâu, tao vẫn còn sống đây-Một giọng nói vang lên từ sau lưng Jonathan
Khi Jonathan quay lại, thì sự sợ hãi nằm im trong gã bao lâu nay bỗng trỗi dậy. Khang đang đứng đó, nhìn thẳng vào Jonathan, và …
-Cười……hắn đang cười-Jonathan nói nhỏ, giọng không giấu nổi sự ngạc nhiên
Jonathan đang sợ, hắn thực sự đang rất khiếp sợ, hắn nhận ra Khang sẽ là một mối hiểm họa cho hắn nếu hắn để Khang sống. Jonathan rút từ sau lưng một con dao có màu đỏ huyết
-Tao không thể để mày sống nếu mày không về phe tao-Jonathan nói-Cho mày một ân huệ cuối, hãy theo tao, mày sẽ được sống sung sướng
-Muốn ăn xương thì tao cho ăn xương, đừng có sủa nữa-Khang nói
-Con dao này là máu quỷ Sa tăng kết tinh, nó chỉ chém được một lần, và ai bị nó chém, sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này, biến mất hoàn toàn, không thể đầu thai, siêu thoát, hay trở thành ma-Jonathan giơ con dao có lưỡi dao màu đỏ huyết lên
-Nghe khá thú vị-Khang trả lời
-Đừng quá tự tin, nhóc con
Jonathan lao đến
*Nguy hiểm quá, làn này không đùa được nữa*Khang thầm nghĩ
Mũi dao đã rất gần, Khang chỉ còn biết nhìn nó.
-Khốn kiếp! Mở ra!-Hùng vừa la hét vừa đấm vào cánh cửa
-Rắc!
Vừa lúc tay Hùng đầy máu thì cánh cửa đã nứt một chút. Hùng lùi ra xa, rồi lấy hết sức lực chạy đến, tông mạnh vào cánh cửa. Ba cô gái chỉ biết đứng nhìn ở phía sau
-Ầm!!!
-Xoảng!!!
Hùng nhìn lên, phía trước mặt cậu là cánh cửa sổ vỡ toang, và Khang cũng đang lao vào phòng
…………………………………………….
Khang đang nhìn con dao hướng về phía mình, thì thấy một cái gì đó xoẹt ngang qua
-Phập!!
Và con dao đã nằm trên đường, trên cán dao còn một mẩu tay của Jonathan. Khang nhìn lên
-Mày không nghỉ có thể dụ người của tụi tao chứ-Thần chết nói
-Tao đã từng, và sẽ làm nữa-Jonathan nói
Cánh tay của Jonathan nằm trên đường chợt động đậy, rồi bật dậy, và các ngón tay tự động chạy về phía hắn. Gã cúi xuống nhặt lấy cánh tay, rồi nói
-Hãy suy nghĩ đi, tên nhóc kia, về phe ta, sẽ được sung sướng, còn nếu không, sẽ bị hủy diệt
Nói rồi Jonathan biến mất. Thần chết xoay qua Khang
-Cậu đứng đây làm gì? Bạn bè cậu đang gặp nguy hiểm trên kia-Gã chỉ tay lên phòng của Xuân Khang
Khang chạy đi, được một đoạn
-Nè-Gã gọi với lại
Khang quay lại, quơ tay ngang chụp lấy con dao đang hướng về phía mình
-Sử dụng cho đúng đấy-Gã cười, rồi cũng biến mất
Khang nhìn quanh, mình đang ở sân sau, nếu chạy lên thì phải tốn nhiều thời gian. Chợt nhìn thấy một nhánh cây sát cửa sổ phòng Xuân Khang. Khang liền leo lên, rồi lấy đà nhảy vào phòng
……………………………………..
-Hùng??
-Khang?
Hai người nhìn quanh, thì nhận ra Sam đang kề dao vào cổ Thiện, Thiện đang cố gắng chống trả, nhưng có vẻ như cậu đang yếu dần. Không chần chừ, Khang lao vào Sam. Sam vứt Thiện ra bức tường gần đó, rồi giơ tay đấm thẳng vào Khang. Cú đấm làm Khang văng về phía Hùng
-Sax! Nó mạnh quá!-Khang nói
-Bây giờ phải làm sao đây? Chẵng lẽ mình phải giết Sam?-Hùng nói, giọng hoảng loạn
-Cứu….c…ưu…cứu-Một tiếng kêu nhỏ bé vang lên
-Sam!!-Khang và Hùng đồng thanh nói
Sam, với đôi mắt đẫm lệ, đang nhìn Khang và nói
-Hãy cứu Sam!!
-Được rồi! Hãy cứ tin ở Khang-Khang nói
-Mày tính đi Khang, tao sẽ theo mày tới khi tàn cuộc-Hùng nói
-Được rồi, hãy sử dụng chiến thuật Red blood 175
Khang quay lưng đưa cho Hùng một con dao màu đỏ huyết
-Ok!-Hùng nói
Hùng chạy đến chỗ Sam, tay giơ về phía sau lấy đà, Sam đấm mạnh vào bụng Hùng khiến Hùng văng ra. Trước khi bị đấm, Hùng đã buông con dao trên không trung, và khi cậu văng đi, thì Khang nhảy đến, chộp lấy con dao. Khang nhắm vào đôi mắt đỏ phía trên đầu của Sam. Thấy nguy hiểm, Sam định chạy, nhưng
-Cái….cái gì?-Cái giọng ghê người đó pha lẫn chút hoảng sợ
Sam nhìn xuống, Thiện đang giữ chân cô cứng ngắc
-Đừng nghĩ mày có thể gây sự với tụi tao-Thiện nói
-Phập!!
Con dao cắm thẳng vào giữa hai mắt của hồn ma, ngập đến tận cán. Sam lảo đảo, cả người run lẩy bẩy, cô ôm mặt hét, tiếng hét thật ghê rợn và đau đớn. Rồi Sam ngả xuống, Thiện ở ngay đó đã kịp chụp lấy cô
-Được rồi! Mày phải giải thích cho mọi người biết về những chuyện này-Hùng gãi gãi đầu nói
-Ờ….ừm….sự thật à? à sự thật nó chính là….-Khang ấp úng không biết nói sao
-Thôi được rồi! Để mình giải thích-Haruka bước vào phòng
………………………………………
Đừng nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy….
Nỗi sợ hãi chỉ mới bắt đầu…….
"Thời hạn thử thách" vẫn còn dài………..