Chương 16:

Âm Lộ

Chương 16:

Sau khi Hùng và Haruka chạy ra kiểm tra tiếng động lạ ở ngoài, trong phòng lúc này là Xuân Khang đang nằm nghỉ, Thiện đang bất tỉnh, nằm một góc phòng, Sam và cô Loan co rúm lại một góc
-Th…thực sự thì chuyện gì đã xãy ra ở đây???-Sam hỏi, giọng run run, mắt dán vào con dao bị cắm ngập vào tường
-Đừng hỏi những câu mà em không muốn biết câu trả lời-Cô Loan nói, giọng có phần hoảng sợ
-Kéeet!!!!-Một tiếng động chợt vang lên
Cả hai cô gái đều nhìn qua, chỉ là cánh cửa bị đóng lại, có lẽ là do gió. Cô Loan chậm chạp đứng dậy, tiến lại gần mở cánh cửa ra, khi cô vừa xoay người lại, thì……
-Kéeet!!-Cánh cửa lại đóng vào
-Kỳ lạ!-Cô Loan nói
-Đó…….đó-Sam run rẩy cất lên từng tiếng
Cô Loan nhìn qua, từ con dao cắm ngập trên tường, máu chảy ra từ từ, như cái lưỡi to bản của một con quỷ đang liếm trên thân thể một ai đó, đẩy cả con dao ra ngoài
-Keng!-Con dao rơi xuống nền đất cũ kỹ giờ đã nhuốm đầy máu
Sam không rời mắt khỏi cái lỗ do con dao tạo ra được, dường như có một ma lực nào đó đang lôi kéo cô. Bên kia tường, xuyên qua cái lỗ đó
-Là một đôi mắt!!!-Sam bất ngờ đứng phắt dậy, nói
Cùng bờ tường đó có 2 cánh cửa sổ, trên nền thủy tinh của cửa sổ bắt đầu xuất hiện những khuôn mặt, đen đúa, như bị bóp méo đi bởi một nỗi khiếp sợ nào đó, in đầy trên cửa sổ. Những cái hốc mắt đen thui như đang nhìn vào hai cô gái trong phòng. Cô Loan vội chạy đến kéo rèm lại, nhưng khi vừa đụng vào cái rèm đã rơi xuống, và thoáng chốc cái rèm từ màu xanh lá đã chuyển sang màu đỏ huyết. Cô Loan giật mình nhảy lùi lại, Sam chợt tiến lại gần con dao.
-Sam, em dìu Thiện ra được không? Để cô dìu Xuân Khang ra khỏi nơi quái quỷ này?-Cô Loan la hét
Cô Loan chạy lại nắm tay Sam, kéo về hướng Thiện và Xuân Khang đang nằm. Bất thình lình..
-Xoẹt!!-Một tiếng động cắt ngang
-Em làm gì vậy???-Cô Loan hét
Trên tay Sam là một con dao, và con dao đó đã chém trúng tay của cô Loan. Sam ném về cô Loan một cái nhìn vô hồn, từ từ tiến về chỗ của Xuân Khang đang nằm. Cô Loan đang ôm tay, thấy vậy liền lao đến
-Dừng lại! Không được làm hại những người khác!-Cô Loan hét lên
-Xoẹt!!-Một tiếng động lạnh lùng vang lên
Và trên tay cô Loan là hai vết chém, máu chảy thành dòng, cô ôm tay, nói
-Em làm cái gì vậy??
-Giết……giết hết!!-Một giọng nói khàn đặc tạo cảm giác ghê rợn phát ra từ Sam
-Cái…..cái gì???
Sam đã đứng trước mặt Xuân Khang, cô từ từ, nắm chặt dao bằng hai tay, giơ lên cao. Trên đầu Sam có một làn khói đen đặc
-Làm…..làm ơn, hãy giết tôi, và tha cho những người khác-Cô Loan nói, nước mắt ứa ra khuôn mặt của cô
Sam xoay qua, giơ dao về phía cô Loan, rồi bất ngờ đâm mạnh xuống. Cô Loan nhắm mắt, chờ đợi điều sẽ xảy ra
-Cô….cô…..hãy giúp em!! Em không muốn hại mọi người
Cô Loan nhìn lên, Sam đang ghị con dao lại, nước mắt tuôn rơi theo từng lời nói của mình. Nhưng, hai tay Sam tiếp tục giơ dao lên một cách khó khăn, nước mắt vẫn tuôn rơi.
-Cô Loan!!-Sam nói
-Sam!!-Cô Loan nói
Con dao đâm mạnh xuống, cô Loan nhắm mắt lại.
-Rầm!!!
-Chơi dao là nguy hiểm lắm nhá!-Giọng nói của Thiện vang lên
Khi cô Loan mở mắt ra, thì thấy Thiện đang ôm Sam chặt cứng trong một góc bệnh viện. Sam đang quẫy đạp rất mạnh, có thể thấy một cách dễ dàng Thiện đang rất khó khăn trong việc giữ Sam lại
-Nhanh lên đi cô!! Đưa Xuân Khang ra khỏi đây!-Thiện quát cô Loan
-Nhưng còn em?
Thiện nhìn qua cô Loan, nhe răng ra mà cười
-Sẽ không sao đâu! Sẽ ổn cả thôi! Như mọi khi, Khang sẽ giải quyết mọi chuyện thôi
Cô Loan dìu Xuân Khang ra khỏi phòng, thì vừa lúc Hùng và Haruka quay về
-Có chuyện gì vậy cô???-Hùng hỏi
-Thiện…..Thiện…-Cô Loan lắp bắp được vài chữ
Hùng toan lao vào phòng, nhưng cửa đã khóa chặt, cảnh cửa dính đầy máu từ bên trong nên không thể thấy được chuyện gì đang xảy ra.
-Chết tiệt!!!Mở cửa ra!!!-Hùng vừa đấm túi bụi vào cửa vừa la hét
Nhưng cánh cửa không hề gì. Sau một hồi cố gắng tay Hùng đã rướm máu.
-Không lẽ mình vô dụng đến như vậy!!!-Hùng tức tối nói
……………………………………………
-Buông tao ra, cái lũ hôi thúi này!!!-Khang vẫn đang bị khóa chặt bởi những cái xác hôi hám
Bọn chúng đè Khang chặt cứng, và đông vô kể, cứ mỗi lần cậu đẩy được một cái xác ra, thì lại có một cái xác khác lao vào.
-Cộp cộp!!!-bước chân ai đó đứng trước mặt Khang
Khang ngước lên nhìn
-Ngươi!!! Là ngươi!!!-Khang có vẻ phẫn nộ, cậu vùng vẫy, nhưng vẫn không thoát ra được
Đứng trước mặt Khang, là một thanh niên tóc vàng, mắt xanh, là con quỷ đã cướp đi Hồng khỏi tay Khang. Bao nhiêu nỗi buồn, sự căm ghét, phẫn nộ bị dồn nén chợt bùng phát
-AAAAAAAAAA!!!!!
Khang bật dậy theo tiếng hét của mình, tống những cái xác ra khắp nơi.
-Ngươi sẽ phải trả giá cho việc này!!
Khang lao đến, tung một đấm về phía hắn
-Sạtt!!!!
Hắn đã đỡ được cú đấm của Khang, hắn nắm chặt lấy tay Khang rồi bẻ mạnh về một phía, làm Khang phải xoay người theo
-Bịch!!-Khang té thẳng xuống đất
-Agg!!! Hagg!!-Khang cố gắng kiềm nén, nhưng sự đau đớn vẫn phát ra đứt quãng theo từng nhịp thở của cậu
-Ta có tên, là Jonathan đàng hoàng mà, việc người thương của ngươi đã trao đổi linh hồn cho ta để đổi lấy mạng sống cho ngươi là một thỏa thuận đàng hoàng, sao ngươi lại có thái độ như vậy. Đúng ra là ngươi phải mừng vui vì còn sống chứ-Hắn đi đi lại lại, huơ huơ tay diễn tả theo từng lời mình nói
Khang bật dậy, tay thủ thế lao đến gã định đấm, nhưng nhanh như cắt, gã tặng cho Khang một cước.
-Sệtttttt!!!!
Khang văng ra khá xa, nhưng sau đó cậu ta vẫn gắng gượng bò dậy
-Ngươi cũng khá lì đó, hôm nay ta ở đây la để chiêu mộ ngươi-Jonathan nói-Chỉ cần ngươi đồng ý ký hợp đồng với ta, để trở thành một con quỷ
-Trở thành……quỷ???-Khang nói
-Đúng, với sức mạnh đó, ngươi có thể cùng ta chiếm thế giới, cả thế giới con người và cả cõi âm. Và, ai biết được, có thể ta sẽ dưới quyền ngươi cũng nên
Khang loạng choạng, cố gắng đứng thẳng dậy, cậu phun máu từ miệng ra ngoài, lấy tay chùi máu trên mép, rồi phủi phủi chiếc áo dính đầy máu và cát đất của mình. Sau đó, cậu ném về Jonathan một cái nhìn khinh bỉ
-Nãy giờ, ở đây có một con chó, cắn tao rồi sủa lung tung, không biết có ai đưa nó đi chích ngừa dại chưa-Khang cười cười
-Mày……-Jonathan nghiến răng giận dữ
Nét mặt nhanh chóng trở về nghiêm túc, Khang nhìn thẳng vào Jonathan
-Tao sẽ không trở thành bất cứ thứ gì cả. Vì một lẽ đơn giản, tao sẽ trở thành Âm hầu mạnh nhất mọi thời đại, tao sẽ có đủ sức mạnh để thổi bay lũ ruồi tụi bây-Khang chỉ thẳng vào mặt Jonathan.