Chương 3: Bước chân đầu tiên

A New World

Chương 3: Bước chân đầu tiên

Thế giới này là một thế giới không tưởng và vì thế luôn sẽ có những điều không tưởng sẽ xảy ra, ví dụ như một con rồng nuôi một đứa trẻ nhân loại chẳng hạn!

15 năm trước khi mà Gravineel đưa một đứa bé nhận loại về, những sinh vật cao cấp có trí tuệ trong khu rừng cảm thấy vô cùng kì quái, với suy nghĩ mang đậm chất nắm đấm lớn thì lớn của lũ coi trọng vũ lực này thấy Gravineel – một con rồng, được coi là sinh vật mạnh mẽ nhất lại đem một đứa bé về thì cũng là điều dễ hiểu thôi.


Đến ngay cả Gravineel cũng chả hiểu được mình lúc đó tại sao lại làm như thế, chả lẽ do những lời nói và ánh mắt của cô gái kia chăng? "chắc là thế …"-Gravineel tự suy diễn trong đầu mình như thế, và rồi cuộc sống của một con rồng và một đứa bé bắt đầu.
Các bạn tự tưởng tượng nhé,cảnh một con rồng to bằng cả tòa nhà thay tã cho một đứa trẻ sẽ như thế nào (có một suy nghĩ tà ác a,hi hi hi).

Lúc đầu lũ sinh vật trong rừng kia coi cậu bé là một thứ đáng kinh thường, một loài yếu ớt đến khi bị sự dễ thương của một đứa bé thuần khiến chi phục thì ôi thôi, chúng quấn lấy cậu đến ngay cả Gravineel cũng thầm cám ơn chúng vì đã canh chừng cậu bé giúp nó (cái này gọi là có lao động miễn phí, à nhầm trông trẻ miễn phí).

Rồi từ khi cậu từ từ lớn lên với đám sinh vật vô cùng mạnh mẽ này trong rừng thì cậu cũng được chúng chỉ dạy cho rất nhiều thứ như tiếng các loài, cả ngôn ngữ của loài rồng (phiên bản tarzan made by renren chăng, hì), đặc biệt là Gravineel. Gravineel đã dạy cho cậu bé những phép thuật cận chiến của loài rồng mà đã từng khiến cho bao nhiêu đấu sĩ từng mơ ước (hi vọng là chú hiro mashima không trách renren).

Cậu bé lớn lên chưa từng đi ra ngoài khu rừng do bọn thú nói ngoài kia cực kì nguy hiểm nhưng cậu luôn mơ ước được ra ngoài kia, quan sát thế giới ngoài kia có những gì. Và với những ước mơ đó và với độ tuổi càng ngày càng lớn (tuổi nổi loạn ý mà), cậu đã từng chạy ra ngoài nhiều lần nhưng đều bị Gravineel bắt trở lại.

Đến một ngày…

Bầu trời xanh thăm thẳm và tràn ngập ánh sáng, trên một cành cây cao vươn ra ngoài của một cây cổ thụ, một thiếu niên với mái tóc màu trắng (tóc trắng huyền thoại ^^), đôi mắt đỏ ngọc ruby không chứa tạp chất, khuôn mặt còn lộ ra một ít vết non nớt đang nằm. Với một chiếc áo bình thường màu trắng trên vai có đường viền xanh,quần đen mang đôi giày nâu, áo khoác ngoài màu xám, trên cổ là một chiếc dây chuyền màu bạc hình tam giác có những đường vân màu trắng sáng, mắt hướng về bầu trời nhìn xa xăm. Bỗng dưng có một tiếng kêu vang lên:

-Slay, Gravineel gọi cậu về kìa- tiếng nói phát ra từ một con sói màu bạc cao tầm 2 mét, mắt xanh dương tản ra hơi lạnh.

-Tôi biết rồi.

(Đây rồi, nhân vật chính đã lộ diện a, tung bông tung hoa).

Nói xong cậu nhảy xuống dẫm mạnh chân xuống đất lao đi, trong rừng xuất hiện một vệt sáng màu trắng lao vun vút. Đây cũng là thành quả do phép thuật của loài rồng đã cường hóa thân thể cậu cũng như những con thú khác đã huấn luyện cho cậu.

-Slay thật thông minh a,giờ đã đạt đến trình độ này, chắc cũng chỉ thua Gravineel đi - con sói thở dài lẩm bẩm.

Lao đi được một chút, cậu đã đến nơi của Gravineel, cậu đến thì đã thấy Gravineel trong đôi mắt màu vàng ấy mang theo một vẻ trầm tư cùng luyến tiếc đang nằm ở đó nhìn về bầu trời.

-Gravineel, có chuyện gì mà gọi con thế?

-Ừm, ta hôm nay sẽ nói cho con một việc quan trọng- Gravineel cất tiếng, trong giọng mang theo một vẻ trầm trọng-Hôm nay ta sẽ nói cho con biết về thân thế thật của con.

-Thân thế thật?

Rồi Gravineel bắt đầu kể về sự kiện 15 năm trước, câu chuyện bắt đầu từ việc 2 tên lính phát hiện cô hầu gái rồi đến khi nó nhận nuôi cậu. Câu chuyện kết thúc với một vẻ mặt khó tin của Slay.

-Tất cả là thật ư, thế con là ai, ba mẹ con là ai, con đến từ đâu?- Trên mặt cậu vẻ hoảng loạn dần dần lộ ra.

-Ta không biết nhưng theo hướng đi và lời nói thì người đã đem con đến đây là từ thành phố Doriya và muốn đến Petabunk.
.
-Doriya? Petabunk?

- Ta đã từng cấm con ra khỏi khu rừng này vì con không biết những sự nguy hiểm ngoài kia, nhưng đã đến lúc con sẽ phải rời đi nơi này, tìm kiếm thân thế của con và đi tìm con đường con phải đi, ta cũng đã dạy cho con hết những gì ta biết, giờ ta không còn gì dạy cho con nữa rồi …- từ từ giọng của Gravineel càng ngày càng trầm xuống, đầu hơi cuối xuống.

-Gravineel …-nước mắt đang ứa ra từ hốc mắt của cậu

-Đừng lo, con có thể trở lại đây thăm ta bắt cứ lúc nào mà, đây cũng là nhà của con mà- Gravineel ngẩng đầu lên cười nhìn Slay
-Vâng…- cậu lấy tay gạt đi nước mắt của mình, trên mặt cũng xuất hiện một nụ cười.

Lấy vài thức ăn và nước uống bỏ vào một cái túi, cậu rời đi trong sự luyến tiếc và nước mắt của lũ thú trong khu rừng.
-Đi cẩn thận nhé Slay

-Bảo trọng nhé!

-Nhớ về thăm chúng tôi nhé!

-…!

Bỗng cậu quay lại, hét to:

-Tôi sẽ trở lại!!!!!!!!– nước mắt trên mặt với nụ cười, cậu vẫy tay với chúng rồi cất bước đi.

Bước chân đầu tiên của một chàng trai trên con đường đi đến số mệnh của mình.

Đâu đó trong góc khu rừng, một đôi mắt màu vàng dõi theo bóng của cậu,"cố lên con trai".

Bầu trời vẫn xanh.