Chương 15: Viện Dora và Định mệnh

A New World

Chương 15: Viện Dora và Định mệnh

Thành phố Petabunk

Giờ phải nói sao về tình trạng của Slay nhỉ? Cậu hiện đang nắm cổ áo lấy một đứa bé mặc một đồ khá cũ với những mảnh vá lỗ chỗ có thể thấy được trên quần áo cậu đang mặc. Với một gương mặt khá là giận dữ, Slay trừng mắt nhìn về phía cậu bé.

-Này nhóc, trả túi tiền ngay cho anh!

-Tôi có lấy gì đâu mà trả! – cậu bé ra sức giãy giụa, nắm lấy cái tay của Slay đang bắt lấy cổ áo cậu-mau thả tôi ra, tôi có làm gì đâu mà anh bắt tôi!

-Lấy túi tiền của anh mà còn nói vậy à!-Slay lớn tiếng quát lên.

À mà câu chuyện này muốn hiểu rõ hơn thì chắc phải quay về phút trước nhỉ?

Khi đang đi trên thành phố với gương mặt háo hức của một đứa trẻ nhìn khắp xung quanh, cái này là bệnh luôn rồi, chắc cũng là do cậu luôn sống trong rừng nên khá là háo hức với thế giới bên ngoài và những điều mới mẻ.Grun và Liz thì đi ở phía sau nhưng dường như đang muốn giữ khoảng cách với Slay.

-Này chú Grun, chú nên đến lôi cậu ta lại nếu không muốn tình cảnh như ở Doriya tái diễn-Liz che mặt lắc đầu nói- Quá mất mặt a, một thiếu nữ ma pháp thiên tài đồng bọn lại có một tên như nhà quê mới lên, đã vậy còn…

-Thôi mà thôi mà-Grun cười xòa- cũng tại cậu ta khá là háo hức với thành phố này thôi, dù sao cháu lần đầu đến đây cũng dáng vẻ như thế mà.

-Ai mà có dáng vẻ như thế chứ!-Liz đỏ mặt hét lên, sau đó nhỏ giọng – ít nhất cũng không như tên kia mà

-Ha ha ha ha

-Đừng có cười cháu chứ chú Grun!

-Binh! Ui da!

Khi cả hai đang đùa giỡn sau thì nghe tiếng va chạm, khi quay lại nhìn phía trước thì thấy Slay và một cậu nhóc đang ngồi đó, một người thì ôm lấy bụng một người thì ôm lấy đầu.

-Này anh kia, mắt anh để đâu thế, đụng người ta thế à!-cậu nhóc gào lên.

-Thế mi cũng nhìn đâu thế, không biết né à!

-Grừ! Grừ!

Thấy hai tên một lớn một nhỏ đang gườm nhau như thế, cả hai chỉ biết lắc đầu, cũng chả hiểu nổi cái tên ngu ngốc đôi khi trầm tĩnh thông minh này là gì nữa.

-Hừ, bỏ qua cho anh! –nói xong cậu nhóc chạy mất hút trong đám người.

-Hừ, may cho mi đó!-Slay phủi phủi quần áo mình

-Ế, túi tiền mình đâu?

-Chuyện gì thế Slay-Grun hỏi

-Túi tiền mất rồi-Slay sờ khắp người, sau đó nói

-Mất? Chẳng lẽ thằng nhóc vừa nãy … Ê, chạy đâu thế tên ngốc kia!-Liz la lên

-Đòi lại túi tiền!!!

Thế là câu chuyện diễn ra thế đấy. Khi cậu bắt được tên nhóc này một lúc thì Liz và Grun cũng đã tới

-Ồ, tên nhóc vừa nãy! Sau anh bắt được hay thế?-Liz hỏi Slay

-Anh truy tìm tên này bằng mùi-Slay đáp

-Mùi? Mũi anh là mũi chó hay sao thế-Liz nói

-…-Slay =_=

-Thế tìm được túi tiền chưa?-Grun hỏi

-Tên nhóc này nói hắn không lấy

-Không chịu khai à,thế chỉ còn một cách –Liz mặt mỉm cười, nhưng đối với cậu bé thì nụ cười kia sao nguy hiểm quá (hắc hóa, hắc hóa, là hắc hóa trong truyền thuyết!)

-Woa ha ha ha! á ha ha ha! đừng chọc lét nữa ha ha ha!...Được được tôi trả là được ha ha ah, đừng chọc lét nữa ha ha ha …

Đây là tuyệt chiêu của Liz, quả là "đại pháp", lập tức có hiệu dụng

-Mấy người nhớ tôi đó!- Cậu nhóc chạy đi, sau đó quay lại nói một câu.

-Mới vào mà đã gặp rắc rối, không hổ danh là Slay nhỉ-Liz cười trêu chọc.

-…-Slay mặt vô tội

-Mà thôi, đến chỗ kia trước đi, hoàn thành nó càng sớm càng tốt, đỡ phải lo lắng-Grun quay lại nói

Thế là cả ba đi tiếp, sau khoảng 30 phút lòng vòng quanh cái thành phố này, cuối cùng cả ba cũng đến nơi

Dora cô nhi viện

Cả ba đang đứng trước một cô nhi viện khá lớn, nằm ở một nơi yên tĩnh, nhìn vào chiếc cổng to cùng với bảng tên treo trên cổng, Liz thắc mắc:


-Có đúng chỗ này không thế chú Grun, cháu cảm thấy không đúng lắm
-Đúng chỗ này rồi đó Liz, bạn của ta là viện trưởngcủa cô nhi viện này-Grun nói với cả Liz và Slay

-Thôi, chúng ta vào nào

Khi bước vào Liz và Slay mở to mắt ra, kinh ngạc nhìn phong cảnh phía trước. Đó là một hàng cây cao to trồng dọc theo con đường lát đá với tán cây cực lớn che mát cả con đường. Nhìn xung quanh còn đáng ngạc nhiên hơn,cả cô nhi viện này thật là lớn so với vẻ bề ngoài của nó. Xung quanh con đường trồng thêm rất nhiều loài hoa với nhiều màu sắc khác nhau càng tôn thêm vẻ đẹp cho nơi này, xen vào giữa là những tòa nhà cổ kính theo phong cách Anh, với màu sơn nâu cùng với những tòa tháp cao, nơi này trong giống một tòa lâu đài hơn là cô nhi viện.

-Đẹ.. đẹp quá!-Liz nhìn xung quanh một cách thất thần, một cô gái mà, hầu như ai cũng từng mơ ước mình trở thành một công chúa sống trong một tòa lâu đài lớn xinh đẹp.

-…-Slay cũng bị cuốn theo rồi, đây là nơi đẹp nhất mà cậu từng nhìn thấy.

-Thôi nào, từ từ sẽ được nhìn tiếp, chúng ta giờ phải đến gặp viện trưởng-Grun thông thả đáp, dù sao ông cũng đã từng đến đây rồi nên cũng không kinh ngạc lắm.

Đi dọc theo con đường đến hành lang tòa nhà, gặp được một người làm việc trong cô nhi viện rồi được đưa đến phòng làm việc của viện trưởng. Sau một hồi đi vòng quanh, họ cũng đến được trước căn phòng, cửa của nó được ơn một màu đỏ nâu khá đẹp, có thêm những đường viền màu vàng càng tô thêm vẻ sang trọng.

-Giờ mọi người vào đi, hiện giờ viện trưởng đang bên trong, giờ tôi phải đi làm tiếp việc của mình đây- nói xong người đó đi xuống.

Gõ cửa vài cái

-Vào đi-một âm thanh ngọt ngào vang lên

Mở cửa bước vào Liz và Slay lại kinh ngạc thêm một lần nữa. Trước mặt họ là một phụ nữ khoảng 20 tuổi, da trắng bóc, mái tóc màu vàng để xõa với phần tóc phía trước uốn cong cong, đôi mắt màu lam thâm thúy như biển cả cùng với đôi môi căng mọng. Đây phải nói là một phụ nữ quá xinh đẹp, cực kì xinh đẹp!

-Ồ, Grun đó à, lâu rồi không gặp-Người phụ nữ đó mở miệng cười nhìn về phía cả ba

-Cũng lâu rồi không gặp Dora, cô vẫn xinh đẹp như xưa-Grun giơ tay chào một cái

-Hì, đừng khách sao Grun- sau đó liếc về Liz và Slay-Còn đây là …

-À đây là đồng hành của tôi, đây là Liz, còn đây là Slay-Grun giới thiệu cả hai cho Dora

-Chào Liz và Slay, ngồi xuống ghế đi- mắt Dora hơi sáng lên khi nhìn về phía Slay, nhưng không ai phát hiện.

-Chào cô Dora, à cám ơn

Khi cả ba đã ngồi xuống ghế, Dora bắt đầu mở miệng

-Đã qua màn chào hỏi, bây giờ Grun, có chuyện gì muốn nhờ vả à?-Liếc về phía Grun hỏi

-Ừm, chúng tôi muốn có vật này cho cô xem

-Đợi chút- Dora cất tiếng, sau đó các rèm cửa trong căn phòng bỗng dưng kéo lại, một chiếc đèn được mang ra bằng cách bay lơ lửng rồi sáng lên-được rồi nói đi

-Siêu năng lực!-Liz thì thào

Vâng vừa nãy Dora đã sử dụng siêu năng lực, còn làm ssaomà Liz nhận ra là do không có một tia chấn động ma pháp nào phát ra nên làm được những diều đó chỉ có thể là siêu năng lực.

-Cô hãy xem cái này!-Grun nói lên,sau đó ra hiệu cho Slay đem quả cầu ra.

Quả cầu sáng lên, sau đó một chuỗi dữ liệu hiện ra, Dora lúc đầu xem mắt mở lớn ra, sau đó càng ngày càng có vẻ kích động, đến khi kết thúc thì sắc mặt đã kích động đến đỉnh điểm

-Anh có thứ này ở đâu-Dora cố kìm nén nội tâm mình, cảnh giác đưa ra câu hỏi.

-Chúng tôi tìm thấy trong một nhiệm vụ, thế nào có giúp ích cho cô không-Grun cười nói

-Rất có ích là đằng khác, có dữ liệu này những đứa trẻ à không những người nắm giữ siêu năng lực sẽ không gặp phải vấn đề về sinh lực cạn kiệt nữa-Dora kích động nói lên-Thật là may mắn, tôi cũng đang gặp khó khăn với vấn đề này


-Thế thì tốt rồi, nhưng cô đừng nên cho những "người kia " biết

-Vâng, tôi sẽ làm vậy mà cả ba chắc đã mệt rồi,hay là sử dụng phòng ở đây nghỉ ngơi đi, tối chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối

-Được rồi,vậy chúng tôi đi ra đây,cô làm việc tiếp đi

Nói xong cả ba lui ra, sau đó Grun và Liz lui về nghỉ ngơi, còn Slay thì cậu muốn đi dạo một quanh một tý

Đi được một vài phút cậu đến trước một khu vườn hoa anh đào, giờ này là tháng 3 nên hoa anh đào nở khắp khu vườn mang cho khung cảnh một vẻ đẹp cực kì thơ mộng.

Slay đi vào khu vườn,chợt cậu thấy một cô gái đứng dưới gốc cây. Đến gần thì phát hiện ra đây là một cô gái khoảng tuổi mình 17 tuổi, mặt một bộ váy màu trắng kẻ caro, mái tóc màu hồng nhạt xõa dài đến tận ngang eo, đôi mắt nâu mơ màng nhìn lên cây hoa anh đào với khung cảnh cánh hoa bay phấp phới. Slay cảm thấy tim mình đập cực nhanh, mắtkhông thể dời đi hình ảnh phía trước. Cô gái quay lại nhìn Slay
-Chào cậu …