Chương 510: Nạn Nhân Bị Dâm Ấu

Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 510: Nạn Nhân Bị Dâm Ấu

Chương 510: Nạn Nhân Bị Dâm Ấu

Bế lên Nhu Tiểu Băng cô nàng vào một căn phòng xa hoa tại Hắc Động quán bar. Diệp Thần lập tức khoá trái cửa lại, ném Nhu Tiểu Băng lên giường, đưa tay xé ra nàng váy trắng mỏng manh, cơ thể trắng nõn nà, đôi núm vú đỏ như hai trái mận đào mới chín lộ ra trước mắt của Diệp Thần. Tất nhiên hắn vẫn để lại cho nàng cái quần chip hồng in hình hello kitty lại, không có để nàng cởi chuồng.

"Cô nàng này quả nhiên là cái cực phẩm vưu vật, bề ngoài ngự tỷ không nghĩ tới tâm hồn lại như vậy trẻ thơ." Diệp Thần nhìn Nhu Tiểu Băng cơ thể chỉ mặc mỗi cái hồng phấn quần lót, có vẻ như do tác dụng của xuân dược thuốc, cơ thể nàng bên dưới đều rỉ ra rất nhiều thứ dịch nhầy thẫm ướt quần lót mỏng, khiến cho hai cái mu núi nhỏ xen kẽ ở giữ vực thẩm đỏ hồng ẩn hiện xuất hiện trước hắn cặp mắt trong sáng.

"Soái ca, mau cho ta… ta muốn." Nhu Tiểu Băng không khống chế được mình hành động đưa tay hướng quần lót phía dưới luồn vào bắt đầu mân mê khe động ẩm ướt không có chút lông tơ mọc quanh.

"Muốn ta sao?" Diệp Thần thú vị ngồi trước mặt nàng không có ý tứ hành động chỉ dương mắt nhìn xem cô nàng này dùng tay của mình tự thoả mãn bản thân.

"Muốn… ư…" Nhu Tiểu Băng đê mê trả lời liên tục phát ra những tiếng rên rỉ đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào mất kiềm chế.

"Muốn cái gì?" Diệp Thần trêu trọc.

"Soái ca ta muốn ngươi… ư..." Nhu Tiểu Băng hiện tại dục hoả thiêu đốt lập tứctrả lời. Cơ thể nàng đều phát hoả, hai núm anh đào đều cương cứng.

"Muốn ta làm cái gì?" Diệp Thần ghé sát vào tai nàng nói khiến Nhu Tiểu Băng cả người đều run lẩy bẩy, cái cảm giác tê tái đê mê lan toả khắp nơi trong cơ thể nàng.

"Ta muốn… ta muốn… ngươi lấy đi ta lần đầu tiên… ư… a… mau cho ta… nha…" Nhu Tiểu Băng lập tức quấn lấy Diệp Thần cổ kéo hắn xuống hôn lên Diệp Thần môi, tham lam nuốt lấy hắn từng chút nước bọt. Lưỡi hai người cuốn lấy nhau, Nhu Tiểu Băng bàn tay không nhịn được sờ xuống Diệp Thần dưới quần nơi thiêu hoả côn vị trí đang nóng bỏng cứng rắn xoa bên ngoài quần một hồi.

"Nóng vội quá đấy? Mỹ nữ, ta không phải loại nam nhân con gái thế nào cũng được, ngươi nếu muốn ta như vậy thì phải làm cho ta thấy hứng thú. Cho ta xem đi, cách ngươi tự thoả mãn bản thân." Diệp Thần cầm chặt tay nàng thả ra mình đũng quần nói.

"Tiểu ca ngươi thật xấu,... ta cho ngươi hết…" Nhu Tiểu Băng ngoan ngoãn nghe lời, hiện tại muốn nàng làm gì cũng được chỉ cần hắn thoảm mãn nàng, dù là ai cũng không quan trọng. Nàng thực chịu không nổi nữa.

Nhu Tiểu Băng không biết xấu hổ cởi ra mình đã ướt sũng nàng nước tình yêu quần lót tự động nhét vào nàng trong miệng. Sau đó dạng ra hai chân trước mặt Diệp Thần gương mặt đỏ ửng nhưng cơ thể vẫn tự hành động theo bản năng ham muốn. Toàn bộ những động tác của nàng dù là nhỏ nhắn nhất cũng hiện ra rõ một một dưới mắt Diệp Thần. Nàng đang làm chuyện xấu hổ này trước mặt một người nam nhân vừa mới gặp lần đầu, không biết là do thuốc hay là do bản thân nàng bỗng nhiên cảm giác hứng thú một cách kỳ lạ. Sự rụt rè càng lúc càng không còn nàng hoàn toàn thỏa mãn bản thân bằng bàn tay nhỏ nhắn. Những ngón tay đâm sau vào trong vườn hồng đào.

Cuối cùng con suối lâu năm tắc nghẽn bên trong cũng bị nàng đào cho ra, nước suối bắn mạnh thẳng về phía trước. Nhu Tiểu Băng vẫn cảm giác chưa thỏa mãn mêt lử nằm tại trên giường đã ướt đẫm bởi nàng nguồn nước suối. Chiếc quần lót nàng nhét vào miệng tránh cho tiếng rên rỉ phát ra cũng đã thẫm vào nước bọt nhả ra rơi nằm trên mặt đất.

"Nữ nhân ngươi vậy tiểu bậy, thật là xấu nên phạt." Diệp Thần đưa tay hướng mông của nàng vỗ mạnh một cái. Nhu Tiểu Băng tìm thấy sự sung sướng trong đau đớn khẽ rên rỉ thành tiếng khiến lòng người đê mê.

Diệp Thần không có dừng lại hai tay liên tục tại chiếc mông căng tròn vỗ mạnh xuống từng tiếng kêu.

Đét… đét… vang lên, hai bờ mông của Nhu Tiểu Băng lại thêm một phần đỏ ửng. Hiện tại nàng chỉ còn cảm giác tê tê ở bờ mông. Tâm trí nàng hoàn toàn trở lên bấn loạn. Hơi thở cũng càng lúc càng dồn dập hơn. Nàng càng lúc càng cảm thấy sự thèm khát nam nhân trong người càng lúc càng trỗi dậy. Nàng ngọn suối lần nữa lại chảy ra mùi hương của ngọn suối còn chưa có khai thông do xử nữ tạo ra khiến Diệp Thần có chút kích thích. Cô gái này quả nhiên là cực phẩm. Nếu hắn tính ra chỉ có Hoàng Dung cùng Lý Mạc Sầu và lão bà Tiên Nhi của hắn có khả năng bắn tỉa cao và xa như vậy.

"Tiểu Băng? Nói muốn ta sao?" Diệp Thần ghé sát vào tai của nàng nói.

Nhu Tiểu Băng hiện tại chỉ còn có tiếng thở dốc không nói lên lời chỉ liên tục gật đầu bám lấy Diệp Thần đũng quần liên tục ngửi. Nàng cảm giác như có mùi thơm có cái gì đó mát lạnh như que kem mùa hè đợi chờ nàng.

"Vậy liền tự tới đi." Diệp Thần đứng trước mặt nàng cao cao tại thượng nói. Nhu Tiểu Băng lập tức đưa tay tới muốn tháo ra Diệp Thần khóa quần liền bị tay của hắn bắt lại, nàng liền dùng ánh mắt lấp lánh không kém phần hoang dại đê mê nhìn đến Diệp Thần câu dẫn.

"Ngươi như vậy là làm mất rồi, là dùng miệng không phải dùng tay cởi. Đến ngoan dùng miệng của ngươi." Diệp Thần xoa xoa nàng đầu nói.

Nhu Tiểu Băng hiện tại làm gì còn tỉnh táo, lập tức không muốn mặt mũi dùng miền của mình kéo xuống Diệp Thần khóa quần đưa lưỡi liếm vào quần lót nam bên trong cảm nhận lấy đàn ông mùi vị. Không chịu đừng được nàng cố gắng dùng miệng kéo xuống Diệp Thần quấn, đưa lưỡi đến ngầm lấy thiêu hỏa côn của nam nhân vào miệng. Chiếc lưỡi của nàng như sinh vật sống quấn tròn trên chiếc gậy thịt. Từng hương vị càng lúc càng một rõ rệt trong miệng nàng. Có vị ngọt, vị mặn mùi tanh, nhưng đối với nàng hiện tại chính là không khác gì mỹ vị.

Nếu bình thường nàng đã cảm thấy buồn nôn. Nhưng không hiểu sao nàng cảm thấy nó mùi vị hấp dẫn lạ thường. Cổ họng nàng bị chính nàng cố gắng đưa cây gậy vào trong cảm thấy đau nhức cũng thư khoái lạ thường. Nàng có chút cảm thấy khó thở. Nhưng một bàn tại kìm chặt nàng đầu khiến nàng không thể thoát ra. Một loại kỳ lạ nước được đưa thẳng vào nàng cổ họng, vô cùng nhiều.

Ực… sau khi được giải phóng nàng không có lập tức hít thở lấy không khí mà là nuốt vào những cái này dịch. Cơ thể nàng thèm muốn cái này mùi vị một cách kỳ lạ. Thậm chí nàng còn chủ động liếm sạch những thứ còn sót lại trên cái kia cây gậy dài giống như tận hưởng hương vị cuối cùng lưu lại trên cây kem.

Diệp Thần lập tức thấy Nhu Tiểu Băng như vậy hấp dẫn hắn liền không chịu được ném ra những quần áo còn sót lại trên người, ôm lấy nàng eo đè lên giường bắt đầu hôn. Diệp Thần có chút lấy làm kinh hỉ. Cái cô gái này thực là lần đầu tiên sao? Như vậy thuần thục kỹ thuật câu dẫn đàn ông. Quả nhiên hiếm thấy.

Hương thơm xử nữ pha lẫn với rượu mùi vị toát ra từ cô gái này khiến Diệp Thần có chút mê đắm, Nhu Tiểu Băng như con bạch tuộc quấn chặt lấy Diệp Thần tận hưởng người đàn ông chuẩn bị lấy đi nàng lần đầu tiên.

"Tiểu Băng lần đầu tiên ta để ngươi chủ động. Lúc tỉnh dạy đừng nói ta chịu trách nghiệm là ngươi tự trao thân cho ta." Diệp Thần nằm xuống dưới Nhu Tiểu Băng ghé sát vào tay nàng nói. Hiện tại nàng còn có thể nghe vào? Lập tức cầm lấy Diệp Thần côn bổng đáng sợ hướng mình tư huyệt đâm vào.

Nước mắt đều chảy ra trên mắt của nàng. Rất đau, sự đau đớn từ hạ vị truyền đến khiến nàng rõ ràng được mình lần đầu tiên đã mất. Còn mất cho một cái nam nhân mới gặp lần đầu tiên. Nhưng xen lẫn đau đớn là những cảm giác mới lạ từ sâu bên trong nàng truyền tới. Nàng không có nghỉ ngơi liên tục hoạt động, máu hòa lẫn mới nước chảy dọc tại trên Diệp Thần thiêu hỏa côn.

Diệp Thần nằm tại trên giường tận hưởng hương vị của Nhu Tiểu Băng. Nàng như thế mạnh bạo trong lần đầu chơi. Quả nhiên là không phải nữ nhân tầm thường. Nếu không phải nàng lần đầu tiên thuộc về hắn, hắn chắc chắn không tin nàng dám bạo dạn như vậy, nuốt trọn hắn con quái vật vào bên trong, nhưng chỉ có Tiên Nhi lão bà ngốc nghếch mới làn. Huống chi lần đầu tiên Nhu Tiểu Băng đã làm như vậy. Bụng nàng đều trướng lên một đoạn lớn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Hắn cảm giác nếu như mình thật sự tới bên trong nàng, có thể đưa những đứa bé thẳng đến nàng tử cung, khiến nàng có thai một trăm phần trăm. Nhu Tiểu Băng vẫn là trước tiên gục ngã tại Diệp Thần trên người, nàng mông liên tục cử động nhưng có lẽ do quá mỏi mệt nàng không thể dùng cả cơ thể di chuyển. Ham muốn vẫn còn rất lớn trong nàng. Diệp Thần lập tức đè ra Nhu Tiểu Băng. Biến mình thành thế chủ động tấn công khai thông chật hẹp hang động lần đầu tiên khai phá.

"Ư… a… ư..." Nhu Tiểu Băng không kịp nghỉ ngơi. Sự đau đớn hoàn toàn biến mất, cảm giác bên trong bị xé ra làm đôi cũng không còn. Nàng hiện tại chỉ có thể rên và la. Còn lên và ra Diệp Thần đã lo liệu.

Đêm đen dài dằng dặc, sự hoan lạc đến tận bình minh. Diệp Thần cuối cùng cũng buông ra đã mềm xèo bụng đều bình lớn bên trong không biết chưa bao nhiêu chất lỏng trắng liên tục từ hạ vị trào ra Nhu Tiểu Băng. Nàng miệng đều không khép lại được cố gắng níu lần từng hơi thở trong không khí.

"Túi xách của ngươi sao mỹ nữ?" Diệp Thần nhìn bên cạnh bị hắn ném sang một bên túi sách tò mò đi tới mở ra nàng bên trong túi sách, một đống các giấy tờ linh tinh rơi ra. Thậm chí còn có hai cái ba con sói ở bên trong. Hắn có chút nhìn hai cái ba con sói.

Diệp Thần có chút nghi hoặc. Hắn từ nhỏ đến lớn đều thấy nữ nhân mang túi sách theo người. Cả lão bà hắn Tiên Nhi cũng hay đem túi sách theo. Thậm chí họ còn không cho đàn ông biết trong đó đựng gì. Chẳng lẽ con gái luôn đựng cái thứ này bên trong sao? Nhưng mà cũng không có tác dụng gì dùng đến. Hắn cùng nàng chơi đùa không có dùng biện pháp an toàn, mà nếu có dùng hai cái cũng không đủ. Nhìn bụng nàng căng cứng như mang thai xem, hắn không biết đã tại trong nàng bao nhiêu lần nữa rồi.

"Thẻ học sinh?" Diệp Thần nhặt lên một tấm thẻ học sinh liền nhìn sơ qua.

"Nhu Tiểu Băng, giới tính nữ, học sinh đại học Kinh Thành. Tuổi tác…. mười… sáu tuổi? Em… chưa mười tám?" Diệp Thần có chút kinh ngạc nhìn Nhu Tiểu Băng. Cô gái này thực chưa có mười tám sao? Thế nào là học đại học. Hình Nhu Tiểu Bảo Bảo từng nói với hắn Kinh Thành đại học là cấp ba học sinh cùng đại học kết hợp thì phải. Mà hắn vừa rồi hình như có phạm pháp gì không nhỉ? Không có nha, nàng rõ ràng là bỏ tiền mua hắn, hắn là nhận tiền làm việc thôi. Tính ra hắn không phải ấu dâm. Mà là nạn nhân bị Dâm ấu.

"Keng… phát hiện tư chất học sinh Nhu Tiểu Băng. Tiềm năng đánh giá B cấp. " Hệ thống tiếng kêu vang lên bên tai Diệp Thần.

"Hệ thống vừa rồi trăm mét không có phát hiện nàng tư chất bây giờ thế nào lại." Diệp Thần nghi hoặc hỏi.

"Keng… ký chủ là chân long phượng vũ người. Phượng cùng Long trên cơ thể đều là bảo vật. Ngươi bơm nàng nhiều như vậy bảo vật còn cho nàng uống, bây giờ còn hỏi sao?" Hệ thống khinh bỉ nói.

"Vậy ta làm ăn chẳng phải lỗ vốn?" Diệp Thần kinh ngạc nói.

"Keng… ký chủ không lỗ, nàng mang thai trong lần đầu tiên. Chúc mừng ký chủ, nếu ký chủ không tin hệ thống ban thưởng que thử thai miễn phí. Đảm bảo hai vạch." Hệ thống thông báo nói.

"Mang thai? Không đùa chứ? Tiên Nhi ta đều cấy nửa năm. Cô nàng này một lần liền trúng mánh?" Diệp Thần kinh ngạc. Cái cô gái này chưa mười tám mắn đẻ vậy sao? Một lần liền trúng giải độc đắc.

"Keng… ký chủ trước khó có con vì ngươi huyết mạch bị trời sinh ghen ghét. Nhưng ngươi tu luyện môn công pháp Ngự Nữ Long Quyết đến tầng thứ hai liền khác, có thể khiến nữ nhân mang thai. Tuy nhiên đứa trẻ chỉ có thể phụ thuộc vào mẹ mình mà có đặc thù thế chất, nếu không chỉ là người phàm." Hệ thống thông báo.

"Ngự Nữ Long Quyết? Há, là nó." Diệp Thần lập tức nhớ tới hệ thống ban thưởng môn này Ngự Nữ song tu công pháp. Lúc đó hắn liền để chế độ tự động tu luyện. Nhưng môn này công pháp yêu cầu hắn ngự nữ. Nhưng mãi đều không thấy tăng cấp liền bỏ đó. Không nghĩ tới nó đã lên đến tầng thứ hai. Nếu hệ thống không nhắc nhở hắn đã sớm quên mất môn này song tu. Dù sao cũng chỉ là một quyền kỹ năng phòng the ai sẽ nhớ.

"Vậy cũng không thể nào, ta nhớ trước đó đã hạn định rồi mà. Nữ nhân làm sao có thể mang thai?" Diệp Thần lập tức hoài nghi, trước đó hắn các lão bà đều tu luyện Phượng Thần Quyết có thể mang thai. Tránh trường hợp bọn họ cùng lúc đình công xin nghỉ đẻ. Hắn liền yêu cầu hệ thống ngăn lại cái này việc vì hắn chán ghét dùng mấy cái ba con sói hay đại loại thế.

"Keng… ký chủ đã quên bổn hệ thống có chút thay đổi, các kỹ năng đều muốn bật tắt. Ngươi còn chưa bật cái này kỹ năng." Hệ thống thông báo.

"Lần trước ngươi cũng không thông báo, lần này tạo ra đến người đến. Người ta còn chưa tới mười sáu. Còn nữa hôm trước ngủ Thiên Nhi lão bà. Nàng chẳng lẽ cũng…" Diệp Thần lập tức nghi hoặc.

"Keng… chúc mừng ký chủ đoán đúng. Thưởng cho một đứa bé." Hệ thống chúc mừng.

"Chúc cái con khỉ." Diệp Thần muốn chửi chết cái này hệ thống. Hắn không phát hiện sớm, các lão bà hắn mang thai. Hắn chẳng lẽ lại nghi ngờ các nàng tìm cái khác đàn ông thay lòng đổi dạ hay sao? Mặc dù là trường hợp này không thể xảy ra. Vì hệ thống quy định khóa chặt các nàng.

Diệp Thần thở dài một hơi, liền mặc lại mình quần áo hướng bên ngoài đi ra. Phân phó Ác Tam cho một cái nữ nhân viên đem y phục vào cho nàng mặc.

"Bố già quán bar chúng ta có chút phi pháp việc làm, ngươi biết đấy. Nhu Tiểu Băng nàng là đại tiểu thư của Nhu gia, chúng ta đương nhiên hướng tới một số kẻ có tiền phát ra thẻ hội viên nên vốn dĩ không có quan tâm tuổi tác." Ác Tam có chút gãi đầu nói. Năm đó Tuyết Linh cũng chưa có mười tám ngươi cũng đâu có băn khoăn?

"Ta không quan trọng nàng bao nhiêu tuổi. Sáu tuổi nha đầu ta cũng chưa phải chưa ngủ qua." Diệp Thần lắc đầu nói. Năm đó hắn dụ dỗ Tiểu Long Nữ tại xạ điêu vị diện chơi trò vợ chồng còn không cảm thấy ngại nữa là.

"Vậy thì…" Ác Tam nghi hoặc.

"Ta cần toàn bộ nàng thông tin, tính cách sở thích. Cả nàng tình hình gia đình." Diệp Thần hút điếu thuốc lá nói. Nếu như nàng ta là nữ nhân không có tự trọng nam nhân nào cũng lên được. Thì hắn sẽ cho nàng một liều thuốc phá thai. Sau đó ném ra khỏi cửa. Còn nếu như nàng phù hợp hắn sở thích. Thì lại là chuyện khác. Hắn sẽ để nàng một lần nửa bỏ đi tự tôn tại dưới hắn thân ngoan ngoãn làm hắn nữ nhân. Cô gái này hắn thích thú sẽ không bỏ qua dễ dàng.

"Theo như thông tin chúng ta thu thập từ khác hàng. Nhu Tiểu Thư quả thực là cái thiên tài, nàng học rất giỏi. Giỏi đàn vi ô lông, vóc dàng xinh đẹp, là đại tiểu thư nhà giàu. Tính cách lương thiện không kiêu ngạo, đối xử với mọi người hòa đồng, được rất nhiều nam sinh ưa thích. Nhưng chưa từng dắt qua bạn trai tay. Có một cọc hôn ước. Nhưng do nàng quá bảo thủ, vị hôn phu không thích thú nàng. Còn hoàn cảnh gia đình. Nàng có một người phụ thân và một cái em gái cùng cha khác mẹ, thêm vào một cái mẹ kế, mẹ ruột nàng nghe nói đã mất mạng do bệnh tật. Mà bố già, ngươi biết đấy nào có mẹ kế nào thương con chồng đâu. Mà nam nhân cũng hay thay lòng đổi dạ. Nàng trải qua không tốt đẹp gì." Ác Tam tương đối nắm rõ tình hình nói. Dù sao Ác Tứ con trai cũng học tại Kinh Thành đại học, ngoài ra Nhu gia cũng là một cái nhà giàu khách hàng, hắn đương nhiên muốn nắm thông tin.

"Tốt, nhưng tình hình thế nào, ta còn muốn tự kiểm tra lại." Diệp Thần gật đầu, đương nhiên hắn có Thiên Đạo Thần Nhãn có thể xem thấu hư thực. Nhưng đương nhiên hắn càng muốn kiểm nhiệm lại, không sợ sai lầm chỉ sợ sai số.

Lúc này, Nhu Tiểu Băng vẫn không biết gì ngủ say trong căn phòng xa hoa. Nàng vẫn không hay biết đã kích động sự hứng thú của một con quái vật cuồng dâm ngủ say trong bóng đêm. Mà mục tiêu của nó lại là nàng.