Chương 91: thay đổi hình tượng.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 91: thay đổi hình tượng.

" Tên khốn Dương Diễn, tân thù cựu hận, đợi vào tới bí cảnh thí luyện, mày sẽ phải quỳ xuống trước mặt tao. Còn con heo mập đó nữa, mày cũng đừng mong lành lặn mà rời khỏi bí cảnh lần này." Trong lều trại riêng của Ngạo Văn Long, hắn đang không ngừng đúc ly rượu trên tay vào miệng, ánh mắt nhìn về hướng lều trại của Thánh Hỏa Tông cười lạnh nói.

" Ngạo sư huynh, đệ có việc muốn bẩm báo ạ." Trong lúc hắn bắt đầu cảm thấy vô vị với ly rượu trên tay, vừa thẳng tay vứt bỏ xuống sàn, bên ngoài vang lên giọng nói của một tên thuộc hạ.

" Chuyện gì nói đi." Ngạo Văn Long dựa người vào lưng ghấ nhắm mắt lại, không thèm nhìn mặt tên đệ tử đã từ bên ngoài bước vào.

Nếu như Dương Kiệt có mặt ở đây, sẽ phát hiên người bước vào chính là tên đệ tử đã bị anh ta tát cho một cái gãy cả răng hồi trưa.

"Bẩm Ngạo sư huynh, phía Thánh Hỏa Tông có người lén lén liên hệ với đệ, mong muốn được chung tay trừ khử tên khốn tên Dương Kiệt ạ." Nhắc tới Dương Kiệt, tên này không kìm được lộ ra vẻ mặt đầy căm phẫn. Bị sỉ nhục trước đám đông, thù này không thể không trả.

"Dương Kiệt?? Là ai thế?" " Dạ, chính là con heo mập đã dám khinh thường và gây sự với chúng ta hồi trưa đó ạ."

" Là hắn??" Đôi mắt Ngạo Văn Long lóe qua tia sáng lạnh lùng, miệng lẩm bẩm nói nhỏ: " Dương Kiệt, Dương Diễn, chẳng lẽ là hai anh em??"

" Dạ thưa không ạ, chúng chỉ là cùng họ với nhau, ngoài ra không có chút quan hệ máu mủ gì với nhau ạ."

" Ai là người đã liên lạc với ngươi?" Ngạo Văn Long bắt đầu cảm thấy có hứng thú, tò mò hỏi.

" Người đó tên Lăng Hàn Phong ạ."

" Lăng Hàn Phong? Nghe nói là một tên đệ tử sở hữu võ hồn cấp 6 vừa mới gia nhập Thánh Hỏa Tông năm nay đúng không? Cấu kết người ngoài hãm hại đồng môn, xem ra Thánh Hỏa Tông cũng không đồng lòng như những gì chúng thể hiện vẻ bề ngoài nhỉ??!!" Ngạo Văn Long dùng tay vuốt vuốt cằm mình, cười lạnh nói: " Khi hai người gặp mặt, có người ngoài nhìn thấy không? Ngoài tên Lăng Hàn Phong ra còn có ai tham gia vào vụ này nữa?"

" Bẩm sư huynh, người của Thánh Hỏa Tông đã lén lén đi vào lều trại của sư đệ, xung quanh không có ai đóng trại ở gần đó cả, nên vô cùng bí mật. Ngoài Lăng Hàn Phong ra còn một tên tên là Tạ Thế Hào, nghe nói cũng từng là một trong thập đại cao thủ, đã từng bị con heo mập đó sỉ nhục trong đại hội tỷ võ năm nay ạ."

" Trả lời với đối phương rằng, ta không có hứng thú. Mục tiêu của ta lần này chỉ mỗi mình Dương Diễn mà thôi. Con heo mập kia chúng muốn làm gì thì tự xử lý đấy, ta không muốn tốn thời gian vào những chuyện vô bổ." Định mượn dao giết người sao? Bố mày đâu có rảnh hơi mà đi làm con dao cho các ngươi chứ. Ngạo Văn Long cười lạnh trong lòng, vô cùng dứt khoát cười nói.

‘ Nhưng mà…" "Không nhưng nhị gì cả, cứ trả lời đối phương như vậy được rồi."

" Vậy thì tiếc qua, đối phương cũng tỏ thành ý và gửi ít quà cáp cho giao dịch này, nếu sư huynh không đồng ý, đệ sẽ gửi trả quà tặng lại cho đối phương vậy." Biết rõ tính cách của sư huynh của mình, tên này giả vờ thở dài một tiếng, tỏ vẻ tiếc nuối nói.

" Cái gì? Quà cáp? Quà cáp gì?" nghe thấy từ " có quà", đôi mắt của Ngạo Văn Long lập tức rực sáng, tỏ vẻ hứng thú hỏi.

" Dạ, tất cả đều nằm trong chiếc nhẫn càn khôn này ạ." Tên kia hai tay cầm lấy chiếc nhẫn dâng lên trước mặt Ngạo Văn Long.

Ngạo Văn Long vẫn tỏ vẻ hửng hờ cầm lấy chiếc nhẫn càn khôn, cũng không kỳ vọng gì trong chiếc nhẫn đó, chỉ khẽ dùng thần thức kiểm tra một cái. Đột nhiên vẻ mặt của hắn lập tức biến đổi thành vẻ khó tin, đôi mắt giương to ra hết cỡ vì kinh ngạc, hơi thở trở nên dồn dập nặng nề.

Mẹ kiếp ~~!! Chịu chơi quá nhỉ? Linh thạch trung cấp tới 1 triệu viên, tích khí đan cao cấp gần 500 viên, tụ nguyên đan 50 viên, linh thảo linh quả cũng không ít, quan trọng nhất là, có hai món linh khí cao cấp, một vũ khí, một giáp hộ nằm gọn gàng trong đó.

Cái giá này đừng nói là giết một tên đệ tử Thánh Hỏa Tông, cho dù là thuê sát thủ đi trừ khử một trưởng lão nội môn cũng có không ít người sẵn sàng ra tay.

Nhưng "món quà" lớn như vậy lập tức khiến Ngạo Văn Long lập tức cảnh giác hẳn lên.

Rốt cuộc con heo mập là nhân vật như thế nào mà đối phương chịu bỏ một tài sản lớn như thế này để đổi lấy mạng hắn chứ? Chắc chắn có vấn đề.

Nhưng cho dù vấn đề gì đi nữa, cũng không thể cưỡng lại được món tài sản khổng lồ như thế này. Đừng nói là một đệ tử ngoại môn như hắn, cho dù là một đệ tử trung tâm cũng biết phải tích góp bao lâu mới có được số tài sản này. Cho dù hắn là con cháu của một thái thượng trưởng lão cũng không ngoại lệ.

" Chơi thôi, trời có sập xuống có lão già của mình đỡ giùm, lo gì chứ?" Sau một hồi cân nhắc kỹ lưỡng, sắc mặt thay đổi liên tục như con thằn lằn biến sắc, trên môi lộ ra một nụ cười tự tin.

Đúng thế, đối với những tên cậu ấm như hắn, cho dù có quậy phá banh trời, cũng có ông già ở phía sau chùi đít giùm, cần gì phải lắng lo suy nghĩ chi cho mệt chứ?

" Chuyển lời của ta cho đối phương biết rằng, chúng ta chỉ phụ trách hỗ trợ ra tay khi cần thiết, ngoài ra, mọi thông tin vị trí của mục tiêu đối phương phải cung cấp rõ ràng, nếu như không cung cấp được thông tin cần thiết, chúng ta sẽ không tốn công sức thời gian đi truy sát mục tiêu đâu đấy. Và khi rời khỏi bí cảnh mà vẫn không tìm thấy mục tiêu để ra tay, vụ giao dịch này xem như hủy bỏ, xem như hai bên không dính dáng gì với nhau nữa." Sau khi có quyết định, Ngạo Văn Long lập tức đưa ra điều kiện của mình, nhờ tên tiểu đệ chuyển lời lại cho đối phương.

" Sư huynh nãy yên tâm, đối phương nói rằng có cách định vị vị trí của mục tiêu. Khi chúng ta vừa vào tới bí cảnh, đối phương sẽ liên lạc với chúng ta thông qua bùa truyền âm có sẵn trong nhẫn càn khôn ạ." Nhìn thấy Ngạo sư huynh đồng ý ra tay, tên kia thầm thở phào nhẹ nhõm, phấn khích giải thích với đối phương.

"Được rồi, cứ thế mà tiến hành. Ta mệt rồi, ngươi hãy đi làm việc của mình đi. Sau khi bí cảnh kết thúc trở về tông môn, ta sẽ không để người thiệt thòi đâu." Ngạo Văn Long vẫy vẫy tay đuổi khéo tên tiểu đệ rời khỏi. Lúc này hắn đang háo hức chiêm ngưỡng và tiêu thụ món tài sản khổng lồ vừa mới nhận được, hơi đâu mà tiếp tên tiểu đệ kia nữa.

" Đệ cám ơn sư huynh nhiều ạ. Chúc sư huynh ngủ ngon." Tên tiểu đệ lộ ra vẻ mặt phấn khích, chắp tay thi lễ xong rồi quay người rời khỏi lều trại.

Ngạo Văn Long đang mải mê chiêm ngắm tài sản trong nhẫn càn khôn, hoàn toàn không phát hiện rằng ngay sau khi quay người lại rời đi, trong đôi mắt của tên tiểu lệ nhấp nháy tia sáng đỏ rực như máu, nhưng nhanh chóng biến mất như chưa từng xảy ra vậy.

-----

Một đêm bình lặng trôi qua. Trời vừa mới tò mò sáng, thông báo tập hợp đã được ban xuống. Nhiều người vẫn còn đang chìm sâu trong giấc ngủ ngon đã bị đồng môn kéo dậy, ba chân bốn cẳng vệ sinh thân thể xong, đi thẳng tới nơi tập hợp ở trung tâm doanh trại.

" oa,oa,oa,oa ~~~~, đầu của mấy lão già kia có bị gì kẹp qua không vậy? Trời còn chưa sáng hẳn mà đã bắt tập hợp rồi,vửa mới chợp mắt được xíu đã bị quấy rầy, để người ta ngủ thêm chút không được sao? Bộ không biết mất ngủ là kẻ thù đáng sợ nhất đối với nhan sắc của mình sao?" Dương Kiệt ngáp lên ngáp xuống khi bị phá giấc ngủ, vừa dụi mắt vừa lẩm bẩm chửi rủa.

Bốp bốp ~~~!!

Dùng tay vỗ mạnh lên mặt vài cái cho tỉnh ngũ, vẻ mặt của Dương Kiệt lập tức thay đổi thành sát khí đằng đằng, người sống tránh xa. Rảo bước đi thẳng về nơi tập trung.

Xem ra tên khốn đang kiên quyết thay đổi " hình tượng" của mình nhỉ.

" Dương sư đệ, chào buổi….." Lâm Thu Nguyệt đã có mặt từ sớm, nhìn thấy hình bóng của Dương Kiệt từ phía xa bước tới, vừa định lên tiếng chào hỏi, ai ngờ khi nhìn rõ sắc mặt của đối phương, không kềm được phải cứng họng.

Dương Kiệt mang theo vẻ mặt không chút biểu cảm, dùng giọng điệu khô khan nói: " Lâm sư tỷ, chào buổi sáng."

" Chào, chào buổi sáng." Đầu óc của Lâm Thu Nguyệt có chút không theo kịp sự thay đổi của đối phương. Mới hôm qua còn hí hửng khôi hài như một thằng hề, tự nhiên sáng nay lại đổi thành khuôn mặt "sát thủ" như thế này, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra vậy.

" Có ai vừa đắc tội sư đệ sao mà vẻ mặt " sát khí đằng đằng" như thế này vậy?" Lâm Thu Nguyệt không kềm được tò mò hỏi.

" Đâu có, đấy là do đệ muốn thay đổi hình tượng của mình đấy thôi. Sư tỷ có thấy hình tượng mới này của đệ có khí chất đàn ông, sức cuốn hút ngập trời không?" Dương Kiệt vẫn mang theo khuôn mặt "cương thi" hỏi.

Nghe xong lời giải thích của đối phương, mép miệng Lâm Thu Nguyệt khẽ co giật vài cái, cười ngượng nói: " vâng, vâng, vô cùng đàn ông, sức cuốn hút đạt đỉnh rồi ạ."

Dương Kiệt phấn khích tột cùng khi nổ lực của mình đã được công nhận, quả không uổng công cả đêm không ngủ chỉ để tập làm "mặt đá" như tên Dương Diễn kia.

" Sư tỷ có chút việc cần trao đổi với người bạn, hẹn lát nữa gặp lại." Không dám tiếp tục nán lại với tên " đầu óc có vấn đề" này nữa, vội vã tìm cớ bỏ trốn, tránh hắn càng xa càng tốt.

Dương Kiệt vẫn còn đang chìm đắm trong "tự sướng" của mình, ngay cả Lâm Thu Nguyệt đã rời đi cũng không để ý. Đợi tới khi hoàn hồn trở lại, mới phát hiện đối phương đã đi mất tiêu. Có chút tiếc nuối còn định xin ý kiến của Lâm Thu Nguyệt để nâng " hình tượng" của mình lên tầm cao mới nữa.

Lại phát hiện song sinh tỷ muội đang chỉ chỉ trỏ trỏ về phía mình, vừa cười vừa bàn tán gì đó, lập tức tự tin hẳn lên.

Xem ra thay đổi hình tượng quả thật không sai tý nào, ngay cả cặp song sinh kia cũng bắt đầu bị thu hút bởi vẻ lạnh lùng sát thủ của mình, con đường thành công xem ra không còn xa nữa nhỉ? Phải cố gắng hơn mới được.

Tên khốn hoàn toàn không biết rằng nội dung câu nói của cặp song sinh hoàn toàn khác xa những gì hắn đang nghĩ.

" Chị xem kìa, vẻ mặt của con heo mập đó bị sao vậy? Bộ ai đang thiếu tiền hắn không trả sao?"

" Chị nghĩ là chắc do tối hôm qua " con heo đực" nào đó từ chối " phối giống" với hắn, tích tụ quá nhiều không được giải tỏa, nên sắc mặt mới trở nên như thế này đó thôi." Lý Uyển Nhi vừa vuốt cằm vừa phân tích.

Lý Uyển Dung giương to đôi mắt ra hết cỡ, há hốc nhìn chằm chằm vào chị mình hỏi: " Thật, thật thế sao?"

" Chứ sao nữa? Sắc mặt của hắn lúc này khác gì mấy tên thái giam đang động tình nhưng không có cách giải tỏa trong cung đâu chứ? Tốt nhất trong thời gian này không nên tới gần hắn. Không chừng hắn tinh trùng xông lên não, ăn tạp làm bậy với chúng ta thì khổ." Lý Uyển Nhi vô cùng tự tin với suy đoán của mình, đồng thời không ngừng lên tiếng dặn dò em gái của mình tránh xa tên " nhân vật nguy hiểm" kia.

" Muội biết rồi. Eo ôi, nghĩ tới cảnh đó thôi mà muội cảm thấy buồn nôn rồi." Lý Uyển Dung vừa dùng tay vuốt ngực vừa hoảng sợ nói.

Nhìn thấy động tác vuốt ngực của Lý Uyển Dung ở phía xa, Dương Kiệt run bắn người lên. Chẳng lẽ hình tượng của mình đã khiến đối phương phấn khích tới nỗi không tự chủ phải nghĩ tới những cảnh " người lớn" sao? Tội lỗi, quả thật là tội lỗi. không ngờ sức hút sau khi thay đổi hình tượng của mình lại lớn mạnh như thế này!