Chương 150: Hàng độc quyền!!

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 150: Hàng độc quyền!!

Pằng ~~~~~~~~~~~~!! Phục ~~~~~~~~~~!!

Cơ thể nặng gần hai trăm ký của Dương Kiệt hứng trọn cú đá của Tử Kỳ Lân vào người, trực tiếp bị đá bay ra xa lăn lộn trên mặt đất, máu từ trong miệng phun bắn ra, ruột gan như muốn đảo lộn cả lên.

Tử Kỳ Lân tất nhiên là không thể nào dễ dàng hạ sát Dương Kiệt rồi, hắn phải không ngừng trút giận hành hạ anh ta cho tới chết mới thôi. Như thế mới có thể khiến cơn căm phẫn trong lòng hắn nguội bớt lại được.

Nhìn thấy Tử Kỳ Lân đang mang theo vẻ mặt khát máu điên cuồng từng bước từng bước đi về hướng mình, Dương Kiệt không ngừng gào thét trong lòng: " Mẹ kiếp, tên mặt đá làm gì mà lề mề thế nhỉ? Nếu như hắn còn không tới nữa bố mày chỉ có nước hành hạ tới nỗi không còn là người nữa mà thôi. Chẳng lẽ lại phải sử dụng dịch chuyển tức thời nữa sao? Nhưng mà ….."

Đầu óc lập tức vận hành hết công sức để tìm cách thoát thân, đột nhiên sực nhớ ra một chi tiết quan trọng mà mình đã vô tình bỏ qua, đôi mắt lập tức rực sáng, quay về phía Tử Kỳ Lân lớn tiếng nói: " Khoan, khoan đã, chẳng lẽ một đại cao thủ vô địch vô song như ông lại cam tâm tình nguyện trở thành con chó nghe lời của tên khốn kia sao? Ông …."

" Khốn kiếp, chết này ~~~~!!" Dương Kiệt không nhắc thì thôi, nhắc tới chuyện này chẳng khác nào chạm vào nỗi đau tột cùng trong lòng Tử Kỳ Lân sao? Trực tiếp một chưởng ấn thẳng về phía anh ta, uy lực cú chưởng đó hoàn toàn có thể đánh Dương Kiệt thành tàn phế chứ chẳng chơi.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Dương Kiệt giật mình hoảng hốt trước thái độ quá khích của đối phương, vội vã lăn người sang một bên né tránh, ngay vị trí mà anh ta vừa nằm lúc nãy lập tức xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ, khiến Dương Kiệt không tự chủ nuốt nước bọt vào cổ họng khi nhìn vào cái hố đó.

Mẹ kiếp, chơi thật hả cha? Mình mà dính phải cú chưởng đó không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.

" Khoan, khoan, nghe tôi nói đã …." Nhìn thấy Tử Kỳ Lân định tung thêm một chưởng về phía mình nữa, Dương Kiệt vội vã xua tay múa chân ngăn cản, lớn tiếng nói: " ông không cần phải sợ tên khốn kia. Tuy hắn cướp lấy thiết bị thánh giáp trong tay, nhưng trên thế gian này, ngoại trừ tôi ra, không ai có thể sử dụng được nữa. Nên thánh giáp trong tay hắn cũng bằng thừa mà thôi."

" Cái gì ~~~!!" " Không thể nào ~~~~~!!" Nghe xong lời nói của Dương Kiệt, cả Phi Long và Tử Kỳ Lân đều không kềm được biến sắc. Trong đôi mắt của Tử kỳ Lân lóe qua tia sáng dị thường, còn Phi Long không tự chủ lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi, thay thế bằng vẻ chế giễu khinh thường.

" Ngu xuẩn, tưởng ngươi nghĩ ra trò gì hay ho, ngươi tưởng những lời nói dối dở hơi dó có thể cứu mạng được ngươi sao? Thánh giáp có thể nhận chủ? Chỉ có ngươi mới có thể sử dụng được? Bộ ngươi tưởng bọn ta chưa từng nghe nói qua về thánh giáp sao? Việc đó chỉ lừa được con nít lên ba mà thôi, haha ~~~!!" Phi Long không ngừng cười nói chế giễu, thực ra trong lòng hắn cũng đang thấp thỏm không yên, nói thế chẳng qua muốn trấn an tên ngốc Tử Kỳ Lân và an ủi bản thân mà thôi.

Nghe xong lời nói của Phi Long, Tử Kỳ Lân cũng cảm thấy có lý, từng là những đệ tử trọng tâm trong các tông môn hùng mạnh, tất nhiên là có nghe qua về công dụng của thánh giáp rồi, chưa từng nghe qua thánh giáp nào có thể nhận chủ, chỉ một người duy nhất có thể sử dụng cả. Nhưng trong lòng ít nhiều lại thắp lên tia hy vọng, nên phóng ánh mắt đầy nghi vấn về phía Dương Kiệt.

" Tôi nói thật đấy, không tin thử kêu hắn kích hoạt thánh giáp thử xem, tôi bảo đảm là không được, chắn chắn ~~~~!!!" Dương Kiệt mang theo vẻ mặt đầy tự tin tuyên bố. Mặc dù lúc này trong lòng thấp thỏm không yên, không biết những gì mình khẳng định có đúng hay không.

Vì trong phim siêu nhân Giam, những chiếc đai lưng giai đoạn đầu sẽ khóa lại với người đầu tiên sử dụng, cho dù đai lưng có rơi vào tay kẻ khác, cũng không thể sử dụng được nó. Tới giai đoạn sau cùng, thì những chiếc đai lưng không có chức năng khóa lại người sử dụng, bất kỳ ai có được cũng có thể sử dụng bình thường. Chỉ là không biết con quỷ hút máu kia đã bán cho mình sản phẩm giai đoạn đầu hay giai đoạn sau đây.

Nhìn thấy vẻ mặt do dự của Tử Kỳ Lân, Phi Long lập tức cảm thấy không hay, nhưng vẻ bề ngoài vẫn mang theo vẻ tự tin tay cầm đai lưng biến hình lên cười nói: " Ngươi vẫn tin lời con heo mập kia nói sao? Muốn ta biểu diễn cho ngươi coi phải không? Nhưng nói trước, một khi ta kích hoạt thánh giáp, ngươi hãy chuẩn bị tinh thần sẽ phải đón nhận một trận đòn nhừ tử vì dám nghi ngờ vị chủ nhân vĩ đại này đấy, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định."

Nghe xong lời hăm dọa của Phi Long, Tử Kỳ Lân lại tỏ ra do dự không quyết. Nếu như con heo mập kia lừa gạt mình, mình phải hứng chịu cơn thịnh nộ của tên khốn Phi Long thật sao? Chỉ là bản thân tuyệt đối không cam tâm trở thành con chó theo đuôi của tên khốn đó.

Liều thôi!! Cùng lắm hứng chịu một trận đòn chí tử, cũng đâu có chết chóc gì đâu mà phải sợ, ăn đòn xong phục dụng Nhân Thú Quả có thể phục hồi ngay tức khắc mà, thà hứng chịu cơn đau thể xác còn hơn hứng chịu cơn đau tinh thần. Còn nếu như tên khốn đó dám lừa mình, hừ hừ…..

Có được quyết định, phóng ánh mắt đầy sát khí về phía Phi Long, cắn răng nói: " Mong đại nhân cho thuộc hạ chiêm ngưỡng phong thái oai phong sau khi mặc thánh giáp của đại nhân ạ. Cho dù có bị trừng phạt cũng cam tâm tình nguyện. Chỉ là …." Tử Kỳ Lân dứt câu không nói tiếp nữa, ngụ ý quá rõ ràng, nếu như chú mày không làm được cái thá gì, thì không phải tao phải chịu trừng phạt mà chính là mày đấy.

Hít sâu một hơi vào người, không còn cách nào khác, Phi Long chỉ còn cách " chiều ý" Tử Kỳ Lân mà thôi, một phần cũng muốn xác định thử xem thánh giáp có sử dụng được hay không, nếu như không nắm bắt rõ ràng, sau này trong cuộc tranh giành Hoàng Kim Nhân Thú Quả bị hố thì khổ, tới lúc đó không chỉ mỗi mình Tử Kỳ Lân, mình còn phải hứng chịu những trận đòn chí tử của Nhân Thú khác nữa kìa.

Chỉ là, biểu diễn trước mặt Tử Kỳ Lân tuyệt đối không phải là điều Phi Long muốn làm lúc này, nhưng nếu như không làm, chắc chắn tên khốn đó sẽ bấp chấp tất cả lao tới tấn công mình cho mà xem.

" Được, thích thì chiều, nhưng hãy chuẩn bị tinh thần đón nhận cơn thịnh nộ của bổn tọa ~~~!!" Phi Long cười lạnh một tiếng, từ bề mặt đai lưng biến hình tháo chiếc lock seed xuống, sau đó bỏ đai lưng biến hình vào phần bụng của mình, tay cầm lock seed nhấn vào nút công ta, miệng học thêm Dương Kiệt la lớn: " Biến hình ~~~~~~~!!"

……

………..

……………..

Dưới ánh mắt kỳ vọng pha lẫn kinh hãi của Tử Kỳ Lân, Phi Long nhét đai lưng biến hình vào phần bụng và bấm công tác. Nhưng hiện tượng đai lưng xuất hiện chiếc đai màu vàng khóa chặt vào người không chút động tĩnh gì cả, ngay cả chiếc lock seed trên tay hắn sau khi bật công tắc cũng chẳng hề phát sáng chút nào.

" không, không thể nào như thế được, ta không tin ~~~~~~~~~~!!" Dưới ánh mắt đầy phấn khích chế giễu của Tử Kỳ Lân, Phi Long không tin vào những gì đang xảy ra ở trước mặt. Lặn lội xa xôi ngàn dặm, bất chấp tất cả cuối cùng mới cướp được thiết bị kích hoạt thánh giáp trong tay, cuối cùng phát hiện bé cái nhầm không thể sử dụng được gì cả. Phi Long gào thét lên một cách điên cuồng, không ngừng lập lại động tác biến hình như Dương Kiệt, nhưng đáp lại hắn chỉ là sự vô tác dụng của chiếc đai lưng mà thôi.

" Biến hình ~~~~!!" " Biến hình ~~~~~!!" " Biến hình cho … AAAAAAAAAAAA ~~~~!!" pằng ~~~~~~~~~~~~~!!

Trong lúc Phi Long vẫn còn ngoan cố thử kích hoạt đai lưng biến hình, Tử Kỳ Lân đã nhịn đủ rồi, trực tiếp lao tới một cú đấm thôi sơn đấm thẳng vào mặt đối phương.

Hứng trọn cú đấm ngàn cân của Tử Kỳ Lân vào mặt, cái mỏ nhọn vừa mới hồi phục của Phi Long lại lần nữa thụt hẳn vào trong, nước miếng nước dãi phun bắn tứ phía, nhưng lúc này hắn không còn tâm trí quan tâm tới những thứ đó nữa, đầu óc trống rỗng, đôi mắt thất thần nhìn thẳng lên trời như muốn hỏi: " Thiên Đạo, sao lại đối xử với tôi như thế này chứ???"

May quá, may quá, cũng may là con quỷ hút máu còn chút lương tâm, bán hành chính hãng độc quyền sử dụng cho mình, nếu không thì chỉ có nước quỳ mà thôi.

lần đầu tiên trong lời, Dương Kiệt cảm thấy hệ thống dễ thương như vậy.

Hệ thống: " Lương tâm?? Đó là gì vậy?? có ăn được không?? Thiên nhiên hay nhân tạo? bao nhiêu tiền một ký?? Chú mày suy nghĩ hơi bị nhiều rồi đấy. Thực ra lúc đó bố mày chỉ vơ lại một cái rồi chuồn thẳng cẳng, cũng chả biết là hàng độc quyền hay không độc quyền gì cả. hên xui thôi ku!!

Nhìn thấy đai lưng biến hình rơi vuột ra khỏi tay của Phi Long sau khi hứng trọn cú đấm của Tử Kỳ Lân, Dương Kiệt vội vã lao tới lượm lại, cuối cùng thì của ta cũng lại trở về với ta.

Rầm ~~~~~!!!

Phi Long rơi ngã ngẩng mặt trên mặt đất, Tử Kỳ Lân hoàn toàn không thèm quan tâm tới hành động nhặt đai lưng biên hình của Dương Kiệt, vì lúc này hắn cũng biết rõ đai lưng đó không có tác dụng gì đối với mình, để ý làm chi cho mệt nữa.

Vả lại việc quan trọng lúc này chính là xử lý tên khốn trời đánh dám sỉ nhục mình lúc nãy kìa.

Trực tiếp tung người nhảy tới ngồi hẳn lên người hắn, hai tay tựa như gắn thêm chế độ auto không ngừng đập thẳng vào đầu của Phi Long.

Bốp ~~~~!! " Này thì quỳ xuống thuần phục" bốp ~~~!! " này thì bắt ta phải làm tay sai để mày sai vặt ~~!!" bốp ~~~!! " này thì ban tặng Hoàng Kim Nhân Thú Quả cho ta ~~~!!" bốp ~~~~~!!! " Giờ bố mày ban lại trận đòn chí tử cho mày nè, đồ khốn ~~~~~~~~~~!!" Bốp ~~~ bốp ~~~~!!.....

Hứng trọn trận đòn chí tử vào mặt gần hai khắc giờ, Phi Long lúc này đã gần như mất nửa cái mạng, khuôn mặt không còn chút gì nguyên vẹn, hai mắt thẫn thờ nhìn lên bầu trời tựa như người mất hồn.

Tử Kỳ Lân vẫn còn chưa bớt nguôi giận và đã tay chút nào, nếu như không phải nhận được lời nhắc nhở của " ý trí tối cao" bắt mình ngưng tay lại, chỉ cần đập thêm vài cú nữa thì tên khốn đó trực tiếp bỏ mạng luôn rồi.

" Hên cho chú mày, hừ ~~~~~!!" Đứng bật dậy rời khỏi người Phi Long, không quên nhổ bã nước bọt vào mặt hắn để sỉ nhục, đôi mắt tràn đầy sát khi quay đầu nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt vẫn đang đứng sang một bên thích thú chiêm ngưỡng "màn tra tấn" nãy giờ, cười lạnh nói: " Giờ tới lượt chú mày đây."

Phi Long không thể giết, nhưng con heo mập đó không nằm trong diện được bảo hộ, phải lấy mạng hắn để tẩy rửa nỗi sỉ nhục mà ta phải hứng chịu trước đó.

" Biến hình ~~~~~~!!" Dương Kiệt trực tiếp biến hình thành siêu nhân bịt mặt, cây chùy trái xoài nắm chặt trong tay tạo ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.

" Chống cự?? Tốt, tốt, ngươi càng vùng vẫy chống cự ta càng cảm thấy phấn khích, hahaha ~~~~~~!!" Tử Kỳ Lân tạo ra tư thế nắm khớp xương tay, phóng ánh mắt và nụ cười chế giễu về phía Dương Kiệt, cơ thể nhanh như tia chớp phóng thẳng về phía đối thủ.

" Kỳ Lân Thủ, chết này ~~~~~~~~~~~~!!!" Tay phải bao bộc bởi lớp vây cứng phình to ra gấp năm lần so với ban đầu, tạo thành cú đấm đấm thẳng vào ngực đối phương.

" Mango Slash ~~~~~!!" chẻ mạnh thanh kiếm đai lưng xuống ba nhát, cơ thể của Dương Kiệt tựa như chong chóng xoay ba trăm sáu chục độ liên tục tại chỗ, vô số trái xoài khí khổng lồ từ cây chùy quét ra, bắn thẳng về phía Tử Kỳ Lân.

Uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~……!!

Những trái xoài khí chỉ khẽ chạm nhẹ vào cánh tay khổng lồ của Tử Kỳ Lân lập tức bị đánh tan ra, thậm chí không thể khiến động tác tấn công của hắn bị chững lại, cú đấm của hắn tiếp tục lao thẳng về phía trước, đập thẳng vào ngực của Dương Kiệt.

Pằng ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!! Á Á Á ~~~Phục ~~~~~~~~~~~!!

Dương Kiệt có cảm giác như mình vừa bị một chiếc tàu lửa đang di chuyển với tốc độ cực đại tông thẳng vào chính diện, ruột gan trong người đảo lộn, máu từ trong miệng phun bắn ra như vòi sen mở hết công suất vậy.

Hoàn toàn không phải đối thủ!!

Cạch cạch cạch ~~~~~~!!

Tiếng bước chân như âm điệu chuông gọi hồn vang lên liên miên không dứt, Tử Kỳ Lân mang theo vẻ mặt khát máu từng bước từng bước bước về phía Dương Kiệt đang không ngừng nhích người lùi về phía sau như muốn né tránh trên mặt đất.

Chẳng lẽ phải sử dụng dịch chuyển tức thời để thoát thân nữa sao??

Pạch ~~~~~!

Tử Kỳ Lân dùng chân giẫm thẳng lên ngực của Dương Kiệt không cho anh ta nhúc nhích nữa, cánh tay kỳ lân giơ lên, chuẩn bị tung đòn chí mạng kết liễu đối phương.

" Chết này ~~~~~~!!!" " Dịch …….."