Chương 110: Cuồng Huyết Hoang Lang.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 110: Cuồng Huyết Hoang Lang.

" hahahaha ~~~~~!! Đa tạ Tam Thanh Tổ Sư, Như Lai Phật Tổ và hầu ca đã phù hộ cho em, xin đa tạ ~~~~~~!!" Dương Kiệt phấn khích tới nỗi cười như điên như dại khi nhìn thấy phần thưởng mà mình có được sau khi cây kim quay ngừng hẳn.

" Dịch Chuyển Tức Thời: Có thể dịch chuyển tới vị trí ngẫu nhiên trong phạm vị một ngàn dặm trở lại. Chú thích: mỗi ngày chỉ có sử dụng ba lần phép Dịch Chuyển Tức Thời và không thể cộng dồn, nếu trong ngày không sử dụng hết, qua ngày hôm sau sẽ tính lại chu kỳ ban đầu."

Thần học, tuyệt đối là thần học thoát thân hữu dụng nhất mà Dương Kiệt có được cho tới thời điểm này. Phép Dịch Chuyển Tức Thời này làm Dương Kiệt nhớ tới tuyệt kỹ của SonGoKu trong 7 viên ngọc rồng. Chỉ là phép Dịch Chuyển của Dương Kiệt có giới hạn, mỗi ngày chỉ sử dụng được ba lần chứ không phải vô hạn như SonGoKu. Và khoảng cách Dịch Chuyển cũng không đáng sợ như của người ta, chỉ có thể dịch chuyển trong phạm vị một ngàn dặm mà thôi. Nhưng cái hữu dụng nhất là không cần phải định vị khí của ai đó mới có thể tiến hành dịch chuyển, mà có thể thi triễn ngay tức khắc.

Chỉ là vị trí đáp cánh sau khi dịch chuyển, chỉ có thể cầu may với Chúa mà thôi. Lỡ xui xui đáp ngay hang ổ của một con ma thú cấp 10 hay tử địa nào đó thì ……

Nhưng không thể đòi hỏi quá nhiều, như thế cũng quá đủ đối với anh ta rồi.

Vậy thì sau khi rời khỏi bí cảnh, không còn quá lo sợ tên khốn Tư Mã Phong Vân phang thui việc mình tàn sát đồng minh nữa. Cùng lắm bố mày sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời bỏ chạy, đố ai đuổi bắt được ta.

" Chưa đủ, vẫn chưa đủ, muốn với thế áp đảo giết chết tên Tư Mã Phong Vân, ít nhất cũng phải đạt tới chân nguyên tầng thứ 2 hoặc tầng thứ 3, hiện giờ vẫn chỉ có thể bất phân thắng bại với hắn mà thôi." Dương Kiệt vẫn không để thực lực của mình hiện giờ che mờ lý chí. Không còn lo sợ bị truy sát sau khi rời khỏi bí cảnh không có nghĩa là tha cho tên khốn đó, để mặc hắn phang thui bí mật của mình ra cho thiên hạ biết. Phải tìm cách giết người diệt khẩu mới được.

Cũng không biết tên khốn đó đã điều trị nội thương tới đâu rồi. Đã hoàn toàn bình phục hay chưa hay vẫn còn trong giai đoạn điều trị. Chỉ là mình không nắm rõ vị trí mà hắn đang ẩn nấp, nếu không thì trực tiếp chạy tới đó tặng hắn vài cú bổ chùy vào đầu cho xong chuyện.

Lại liếc nhìn xác chết đã tan xương nát thịt của bầy Thất Sắc Hồ Điệp, không kềm được phải lắc đầu thở dài.

Mười mấy ngày nay tàn sát trong Cầu Vòng Sơn Cốc, biết bao con Thất Sắc Hồ Điệp tội nghiệp biến thành điểm kinh nghiệm để cung cấp cho Dương Kiệt thăng cấp. Với tốc độ tàn sát như thế này, cho dù Thất Sắc Hồ Điệp có đông tới cỡ nào, cũng có ngày phải cạn kiệt mà thôi.

Vả lại lúc này lũ côn trùng đó đã trở nên thông minh hơn rất nhiều, Dương Kiệt còn chưa kịp bước vào hang ổ của chúng, chúng đã kéo thành bầy đàn bỏ chạy khỏi hang ổ để trốn tránh " tên tử thần" đáng sợ kia, nếu cứ tiếp tục ở lại Cầu Vòng Sơn Cốc, chắc chắn sẽ khó có thể đạt đủ điểm kinh nghiệm để tiếp tục thăng cấp nữa.

Chưa kể lúc này anh ta đã đạt tới cảnh giới Chân Nguyên, điểm kinh nghiệm cần để thăng thêm một cấp tăng lên rất nhiều, và kinh nghiệm nhận được khi giết quái dưới cấp bị giảm. Đừng nói là chỉ còn lại khoảng mười ngày phải tới nơi tụ tập, cho dù cho anh ta thêm ba tháng ở lại nơi này tiếp tục giết quái, cũng chưa chắc đủ điểm để thăng cấp nữa là.

" Tới lúc đi chỗ khác kiếm ăn thôi ~~~!!" Đôi mắt Dương Kiệt lóe qua tia sáng đầy kiên quyết, không chút luyến tiếc mở bản đồ ra, tiếp tục hành trình đi qua Cầu Vòng Sơn Cốc để tiến tới vùng đất mới tiếp theo. Đó là chính Đồng Bằng Bình Minh, khu vực trung ương nơi có hầm mộ của vị đại năng mà ngũ đại tông môn nhắm tới, cũng là nơi tụ tập cuối cùng mà Dương Kiệt phải đi tới.

--- ---

Rầm ~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~…..

Gào ~~~ gào ~~~ gào ~~~~…….

" Dính dong, bạn tiêu diệt được một ma thú cấp 3 sơ cấp, nhận được 50000 điểm kinh nghiệm."

" Dính dong, bạn tiêu diệt được một ma thú cấp 3 sơ cấp, nhận được 50000 điểm kinh nghiệm."

……..

…………….

Tại đồng bằng rộng mênh mông lúc nào cũng âm u chỉ chút tia sáng lẻ loi chíu rọi xuống và không thể nhìn thấy đường chân trời, tiếng gào thét của ma thú vang lên liên miên không dứt.

Chỉ thấy một bóng người thô to như quả bóng khổng lồ đang vẫy múa cây chùy to lớn gần bằng cơ thể của anh ta không ngừng vung lên bổ xuống giữa rừng ma thú có hình dáng giống con sói màu đỏ rực như máu, thể tích của chúng phải to lớn bằng một con trâu trưởng thành, móng vuốt và răng hàm sắc nhọn lấp lóe tia sáng khát máu tựa như con thêu thân lao vào lửa, không màn sống chết lao về phía trước. Nhưng dưới uy lực kinh khủng từ những dòn đánh của kẻ thù phát ra, chúng đang không ngừng bị đẩy lùi bởi kẻ thù đang tàn sát đồng bọn của chúng.

Uy lực tuyệt học khi sử dụng chân nguyên thi triễn ra quả thật đáng sợ, ít nhất cũng phải mạnh hơn khi sử dụng chân khí gấp hai lần, thậm chí gần đạt tới ngưỡng ba lần uy lực. Hèn chi năm tên tiên thiên tầng thứ 10 cũng đánh không lại một chân nguyên tầng thứ 1, sự thay đổi từ chất đã khiến khoảng cách giữa hai cảnh giới kéo xa tới mức tuyệt vọng.

Cuồng Huyết Hoang Lang! Chính là loại ma thú cấp 3 sơ cấp đi theo bầy đàn sống đầy ở Đồng Bằng Bình Minh. Và vô cùng hiển nhiên trở thành bãi "train lv" ưu thích nhất của Dương Kiệt.

Nhìn thấy điểm kinh nghiệm đang nhảy với tốc độ chóng mặt, Dương Kiệt chỉ cảm thấy máu trong cơ thể sôi sục phấn khích hơn bao giờ hết, không tiếc chân nguyên trong người không ngừng thi truyễn tuyệt học Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp bổ thẳng vào lũ Huyết Lang cũng đang muốn xé xác mình ở xung quanh.

" Sát, sát, sát ~~~~ Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ, bổ, bổ ~~~… Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước, ta đá, đá, đá ~~~~…" Dương Kiệt tung người lên không trung, hàng chục, hàng tram quả chùy khí, chân sét tựa như những quả bom tiêm kích do máy báy B52 thả xuống, cướp đi mạng sống của lũ Huyết Lang tột nghiệp ở phía dưới.

Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~!!

" Cái gì ~~~~!!" Dương Kiệt giật mình hoảng hốt khi phát hiện một con Huyết Lang có thể tích to hơn gấp đôi so với những con khác đột nhiên xuất hiện ngay phía sau lưng mình.

Chính là Huyết Lang Vương!

Thì ra con súc sinh này nãy giờ đã ẩn núp ở đâu đó chờ thời cơ, khi phát hiện Dương Kiệt mãi mê tàn sát những tên " thuộc hạ" của mình và mất cảnh giác, nó đã âm thầm áp sát và tứ chi nhún mạnh từ dưới mặt đất tung cơ thể khổng lồ lên không trung, cái miệng chứa đầy răng hàm sắc nhọn có thể xuyên thủng bất kỳ tấm thép cứng cựa trên đời mở to ra hết cỡ, canh ngay đầu của kẻ thù táp thẳng vào.

" Tưởng bố mày dễ xơi lắm sao? Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, ta đấm ~~~~!!" Tay trái tạo thành cú đấm, một cú đấm khí to bằng thân xe buýt xuất hiện, đấm thẳng vào đầu của Huyết Lang Vương đang táp tới.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~!!

Gào ~~~~~~~~~~~~!!

Hứng trọn cú đấm khí vào mặt, Huyết Lang Vương nước miếng nước dãi phun bắn tung tóe, răng hàm sắc nhọn trong miệng bị gãy vỡ gần chục chiếc, đầu gần như bẹp dúm, gào lên một tiếng đầy đau khổ bị đấm bay ra xa, rơi ngã trên bầy thuộc hạ ở phía dưới, không ít con Huyết Lang tội nghiệp biến thành nệm cao su để hứng lấy cơ thể khổng lồ của thủ lĩnh, chết không kịp ngáp.

" Haha, chịu lòi mặt chuột ra rồi hả? Bố mày chỉ chờ có thế mà thôi." Càn Khôn Nhất Thiểm thi triễn ra, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Huyết Lang Vương vẫn còn đang choáng váng khi hứng trọn cú đấm khí lúc nãy. Huyền Thiết Chùy vẫy múa trên đỉnh đầu một vòng, dưới ánh mắt hoảng sợ tuyệt vọng của bầy Huyết Lang ở xung quanh khi nhìn thấy thủ lĩnh của mình đang đối diện với tử thần, trực tiếp bổ mạnh xuống.

Huyết Lang Vương quả không hổ danh là Huyết Lang Vương, chỉ trong tích tắc đã từ trong trạng thái choáng váng định thần trở lại. Nhìn thấy quả chùy đang bổ xuống với tốc độ cực nhanh, không đủ thời gian để né tránh, trong đôi mắt lóe qua tia sáng kiên quyết, miệng há to ra, một ngọn lửa có nhiệt độ trên cả ngàn độ trực tiếp phun bắn về phía kẻ thù ở trước mặt.

Ngụ ý của nó quá rõ ràng, nếu mày không thu lại đòn tấn công, tao có chết thì mày cũng đừng mong được toàn vẹn.

Ý tưởng khá hay, nhưng tiếc là không có tác dụng với một tên quái thai như Dương Kiệt.

Chỉ thấy anh ta cười lạnh một tiếng, võ hồn Huyền Vũ trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu rồi nhập vào cơ thể. Lúc này đừng nói Huyết Lang Vương chỉ là một con ma thú cấp 3 sơ cấp cận trung cấp, cho dù là ma thú trung cấp cũng đừng mong phá vỡ được phòng thủ của Dương Kiệt khi kích hoạt võ hồn.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~!!

Dưới ánh mắt kinh ngạc khó tin của Huyết Lang Vương, cơ thể Dương Kiệt hoàn toàn bị dấn chìm trong ngọn lửa đáng sợ do nó phun bắn ra. Chỉ là quả chùy trong tay kẻ thù vẫn không thu lại, tiếp tục bổ thẳng xuống.

Bạch ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Huyết Lang Vương thậm chí không kịp kêu lên tiếng nào, trong đầu vẫn xuất hiện dòng suy nghĩ vì sao đối phương lại không quan tâm tới mạng sống của mình mà nhất quyết phải liều mạng như vậy. Cái đầu hứng trọn quả chùy khổng lồ vỡ tung như quả dưa bị đập vỡ, máu thịt phun bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả khu vực rộng lớn, chết không kịp ngáp.

" Tưởng chơi chiêu kéo tao cùng chết là tao sợ sao? Chú mày còn non lắm." Đợi tới khi ngọn lửa bao phủ cả cơ thể Dương Kiệt tan biến đi, hình bóng của anh ta ngoại trừ bộ trang phục trên người có vài chỗ cháy xén ra, vẫn lành lặn không chút thương tật gì cả.

Đưa mắt liếc nhìn những con Huyết Lang còn đang ngơ ngác nhìn thấy thủ lĩnh tử nạn như kẻ thù vẫn lành lặn, trên môi lộ ra nụ cười lạnh, không chút do dự vung chùy quét thẳng về lũ súc sinh đó.

Gào ~~~ gào ~~~ gào ~~~~….!!

Thủ lĩnh bị giết, lũ Huyết Lang tựa như rắn mất đầu, tính hung hăng khát máu cũng tan biến theo chiều gió, chỉ còn biết gào lên đầy đau khổ và tuyệt vọng, sau đó quay đầu bỏ chạy thục mạng để trốn tránh tên tử thần đáng sợ kia. Vài chục con bỏ chạy chậm trễ trực tiếp dính phải đòn tấn công của Dương Kiệt lập tức tan xương nát thịt, biến thành điểm kinh nghiệm cho anh ta thăng cấp.

" Chạy?? để xem chúng mày chạy đi đâu cho thoát ~~~!!" Điểm kinh nghiệm ngay trước mắt, tất nhiên là không thể bỏ qua rồi, vô cùng không khách sáo đuổi theo truy sát bầy Huyết Lang đang bỏ chạy thục mạng, giết được con nào hay con nấy, không phải sao?