Chương 109: Chân nguyên.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 109: Chân nguyên.

Chẳng lẽ bỏ cuộc rồi sao? Câu trả lời chắc chắn là không rồi.

Dương Kiệt lập tức liên hệ với Càn Khôn Tháp, nhưng lần này không phải bỏ trốn vào đó, mà là kích hoạt ba viên hạch thạch chiêu mộ ba con Hắc Cang Nham Thạnh ra cứu giá.

Roẹt ~~ roẹt ~~~ roẹt ~~~!!

Ngay tức khắc, ba con Hắc Cang Nham Thạch khổng lồ xuất hiện chắn ngay trước mặt Dương Kiệt. Chúng gầm lớn một tiếng, không cần phải ra lệnh, trực tiếp lao thẳng về phía Tư Mã Phong Vân đang từng bước từng bước từ từ bước tới.

" Hắc Cang Nham Thạch??!!" Tư Mã Phong Vân lộ ra vẻ kinh ngạc bất ngờ. Không hiểu bằng cách nào mà Dương Kiệt có thể thu phục sai khiến được lũ quái vật bất tử này. Hình bóng của anh ta càng trở nên kỳ bí trong tâm trí của hắn. Nhưng điều đó càng thúc đẩy hắn phải trừ khử Dương Kiệt bằng mọi giá. Vì công vì tư, tuyệt đối không thể để cho những người có tiềm lực bí ẩn như thế sống sót được.

" Phong Vân Đột Biến, Bài Vân Chưởng ~~~~!!" Chỉ trong nháy mắt đã né qua vài cú đấm uy lực kinh khủng của ba con "Golem", xuất hiện ngay sau lưng của chúng, không thèm quay người lại, một cú chưởng khí từ trên không xuất hiện, giáng thẳng xuống đầu của ba con Golem đó.

Rầm ~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~!!

Ba con "Golem" thậm chí không chống đỡ nổi một chiêu của Tư Mã Phong Vân đã bị đánh vỡ tan nát, nhưng chỉ trong nháy mắt chúng đã phục hồi lại như chưa từng bị đánh vỡ qua vậy, tiếp tục hùng hổ lao tới tấn công như vũ bão kẻ thù của mình.

Đó chính là điểm đáng sợ nhất của lũ quái vật bất tử này. Ngay cả Tư Mã Phong Vân cũng cảm thấy có chút đau đầu.

Dương Kiệt tranh thủ trong thời gian này nhanh chóng từ nhẫn càn khôn lấy ra vài viên đan dược điều trị bỏ vào trong miệng nhai. Trong lúc ba tên tiểu đệ của mình đang cầm chân đối phương, phục hồi càng nhiều càng tốt, để còn đủ sức bỏ trốn.

Rầm ~~~ rầm ~~~~ rầm ………….

Tiếng giao chiến vang lên liên hồi. Tư Mã Phong Vân bắt đầu cảm thấy thiếu kiên nhẫn khi lũ quái vật khốn khiếp đó đánh mãi không chết. Không phải chưa suy nghĩ qua bỏ qua đám quái vật này trực tiếp ra tay với Dương Kiệt, nhưng lũ quái vật tuy to cao nhưng sở hữu tốc độ cực nhanh, thân thể cực kỳ linh hoạt, cứ bám lấy kẻ thủ không rời, hoàn toàn không cho hắn có cơ hội để ra tay với Dương Kiệt cả.

Phụp ~~~~~!!

Một vũng máu từ trong miệng Tư Mã Phong Vân phun bắn ra do dính phải một cú đấm ngàn cân của một con "Golem" do bất cẩn.

" Võ hồn, hiện ~~~~!!" Tư Mã Phong Vân phẫn nộ tột cùng, đường đường một kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 2, mà lại để cho lũ quái vật đánh cho phun máu, tuyệt đối không thể tha thứ được.

Một con gấu toàn thân phủ đầy lông đá màu vàng kim khổng lồ xuất hiện ngay trên không trung, nó không ngừng gào lớn đầy phẫn nộ và dùng tay vỗ ngực liên hồi. Chẳng nói chẳng rằng, bàn tay khổng lồ tạo thành chưởng ấn thẳng xuống ba con "Golem nhỏ bé" ở phía dưới.

Rầm ~~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~~!!!

Ba con "Golem" tội nghiệp bị vỗ nát thành cát bụi, ngay cả tâm hạch quan trọng nhất của chúng cũng theo số phận cơ thể của chúng, bị hủy hoại dưới bàn tay khổng lồ của võ hồn của Tư Mã Phong Vân, không còn cơ hội để phục hồi nữa rồi.

Đáng sợ!

Tuy chỉ là võ hồn cấp 5, nhưng uy lực tuyệt đối không hề thua kém những võ hồn cấp 6 thông thường. Cộng thêm thực lực bản thân của Tư Mã Phong Vân, ba con "Golem" bất tử cũng chỉ có nước quỳ mà thôi.

" Để xem ngươi còn trò trống gì nữa?" Tư Mã Phong Vân dùng tay lau sạch vết máu còn vướng lại trên mép miệng, quay đầu nhìn về phía Dương Kiệt cười lạnh nói.

Dương Kiệt lập tức biến sắc, tuy đã phục hồi lại đôi chút sau khi cắn thuốc, có thể đi lại bình thường, nhưng chiến đấu là hoàn toàn không thể. Đừng nói với tấm thân đang trọng thương như lúc này, cho dù lúc lành lặn, cũng không phải là đối thủ của Tư Mã Phong Vân nữa là.

" Chết này ~~~~!!" Tư Mã Phong Vân không muốn tốn thêm thời gian nữa, trực tiếp điều khiển võ hồn của mình vung cánh tay khổng lồ vỗ thẳng về phía Dương Kiệt vẫn còn đang khảm mình trong vách đá.

" Chết thật rồi sao? Ta không cam tâm ~~~~~~~~~~~~~~!!" Dương Kiệt giương to đôi mắt tràn đầy gân máu ra hết cỡ, trống mắt ra nhìn chằm chằm vào cánh tay khổng lồ đang vỗ xuống, tiếng gió rít phả thẳng vào mặt đau rát vô cùng.

Chíu ~~ chíu ~~~~~!!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cả Dương Kiệt và Tư Mã Phong Vân đều giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy một tia sáng chói rực từ trong ngực của Dương Kiệt phát tán ra, tựa như một tia "Lazer" bắn thẳng về phía bàn tay khổng lồ đang vỗ xuống.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~!!Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Tia sáng vừa chạm vào cánh tay khổng lồ của con gấu khổng lồ, nó lập tức gào lên một tiếng đầy đau khổ. Cũng may nó là võ hồn dạng khí, không phải thực thể nên không xuất hiện cảnh máu thịt bê bết. Cả cánh tay vỗ xuống tựa như bị bốc hơi, càng lúc càng lan truyền tới cơ thể của nó.

Chưa đầy một phút đồng hồ, cơ thể khổng lồ của nó hoàn toàn biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Phụp ~~~~~~~~~!!

Võ hồn bị đánh tan, Tư Mã Phong Vân lập tức rơi vào trạng thái trọng thương, cộng thêm thực lực hiện giờ do hấp thụ của người khác không phải do bản thân tự tu luyện. Trọng thương khiến chân nguyên trong cơ thể có dấu hiệu đảo lộn tứ tung, không thể kiểm soát được nữa.

Đó chính là tác dụng phụ khi sử dụng Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận. Tất nhiên, nếu như để hắn có thời gian điều hòa lại chân nguyên trong cơ thể, sẽ không xuất hiện tình trạng như thế này nữa.

Chỉ là hắn vừa mới hấp thụ xong tinh huyết của kẻ khác đã phải ra tay với Dương Kiệt rồi, lấy đâu ra thời gian mà điều hòa chân nguyên trong cơ thể chứ.

" Chính là …" " Dây chuyền hộ thân phù ~~~!" Cả Tư Mã Phong Vân và Dương Kiệt đều giương to đôi mắt ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào sợi dây hộ thân phù của Diệp Tuyền mà Dương Kiệt vẫn để ở trước ngực áo nãy giờ.

" Lần.. lần này tạm… tạm thời tha… tha cho mi…lần sau… lần sau không có may… may mắn vậy nữa… nữa đâu…." Tư Mã Phong Vân mang theo vẻ mặt bất cam lên tiếng hăm dọa.

Việc quan trọng nhất đối với hắn lúc này là nhanh chóng tìm một nơi an toàn nào đó điều hòa lại chân nguyên trong cơ thể, nếu như chậm trễ, hậu quả sẽ vô cũng nghiêm trọng, thậm chí có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma cũng không chừng.

Còn vấn đề của Dương Kiệt, chỉ cần bằng chứng tàn sát liên minh trong tay, hắn luôn nắm thế chủ động, sau này hoàn toàn có thể xử lý đối phương cũng chưa muộn. Vì cho dù hắn không đi tìm Dương Kiệt, Dương Kiệt chắc chắn cũng sẽ tự đi tìm hắn.

Không chút do dự, trực tiếp quay người bỏ chạy khỏi hiện trường.

Dương Kiệt chỉ còn cách nhìn Tư Mã Phong Vân bỏ đi mà không làm gì được hắn cả. Với cái cơ thể trọng thương như lúc này, đi đứng bình thường đã là cả một vấn đề rồi, lấy gì mà trừ khử đối phương chứ.

Tất nhiên, nếu như Dương Kiệt dám chơi, phóng thích hết toàn bộ chân khí trong cơ thể dồn vào một đòn đánh, hoàn toàn có thể lấy mạng Tư Mã Phong Vân ngay tức khắc.

Chỉ là nếu làm như vậy, sau khi tung ra đòn đánh đầy uy lực kia xong, Dương Kiệt sẽ bị biến thành một người tàn phế không hơn không kém. Nếu như điểm kinh nghiệm thăng cấp còn chút ít, có thể liều thử một phen sau khi giết xong đối phương thăng cấp, sẽ hoàn toàn hồi phục ngay tức khắc. Nhưng lúc này điểm kinh nghiệm cần thiết để thăng cấp còn thiếu hơn một nửa, hoàn toàn không khả thi gì cả.

Trở thành người tàn phế, đừng nói là đi giết quái để thăng cấp, ngay cả việc toàn mạng rời khỏi bí cảnh này đã là cả một vấn đề lớn rồi đấy.

Cộng thêm việc không thể triệu hồi thần tướng nào tới kéo mình lên lv, nên đành bất cam để mặc Tư Mã Phong Vân bỏ chạy mà không làm gì được hắn cả.

" Đợi tao thăng cấp thành chân nguyên, sẽ lấy mạng mày sau." Dương Kiệt đành tự an ủi bản thân như thế.

Đưa tay nắm chặt dây chuyền hộ thân phù trong tay, không ngờ nó lại cứu mình một bàn thua trông thấy như thế này. Chỉ là không ngờ uy lực của nó đáng sợ như thế này, ngay cả một kẻ mạnh chân nguyên có võ hồn cấp 5 như Tư Mã Phong Vân cũng bị đánh trọng thương. Quả thật đáng sợ.

Nhanh chóng bỏ thêm vài viên đan dược điều trị vào trong miệng nhai, tốn gần hết nửa ngày trời mới hồi phục lại 70, 80%. Tuy chưa phải trạng thái hoàn hảo nhất, nhưng có thể tiếp tục chiến đấu, giết quái thăng cấp rồi.

Thời gian không đợi người, không chút do dự chần chừ, nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, đi truy tìm hang ổ của lũ Thất Sắc Hồ Điệp, tiếp tục sự nghiệp giết quái thăng cấp của mình.

Lúc này này đang chạy đua thời gian với Tư Mã Phong Vân, nếu như để hắn bình phục mà mình vẫn chưa thể thăng cấp, tuyệt đối không phải là chuyện vui vẻ chút nào.

----

"Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp ~~~~!!"

Rầm ~~ rầm ~~~ rầm …….

Trong khu vực Cầu Vòng Sơn Cốc, chỉ thấy chùy khí tung bay, máu thịt hàng chục, hàng trăm con Thất Sắc Hồ Điệp tựa như cơn mưa nặng hạt đang không ngừng trút xuống mặt đất, nhuộm đỏ cả một khu vực rộng lớn.

" Dính dong, bạn tiêu diệt được một ma thú cấp 2 cao cấp, nhận được 10000 điểm kinh nghiệm…."

" Dính dong, bạn tiêu diệt được một ma thú cấp 2 cao cấp, nhận được 10000 điểm kinh nghiệm…."

…….

…………….

……………………

" Dính dong, bạn đã đạt đủ điểm thăng cấp. Bạn đã thăng cấp thành chân nguyên tầng thứ (LV31), xin chúc mừng!"

"Dính dong, do lần đầu tiên đạt tới cảnh giới chân nguyên, bạn nhận được cơ hội quay số X1, cơ hội thăng cấp tuyệt học miễn phí X1!"

Cuối cùng thì cái gì phải đến cũng đã đến. Sau gần mười mấy ngày điên cuồng trảm sát Thất Sắc Hồ Điệp trong Cầu Vòng Sơn Cốc, ngay cả lũ côn trùng đó ngửi thấy mùi máu tanh dính trên người của Dương Kiệt từ xa cũng đã hoảng sợ quay đầu bỏ chạy. Cuối cùng thì cũng đã đạt đủ số điểm kinh nghiệm cần thiết, thăng cấp thành một kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 1.

Cảm nhận luồng sức mạnh đáng sợ đang chạy khắp cơ thể, Dương Kiệt tỏ ra tự tin hơn bao giờ hết. Cho dù lúc này tên Tư Mã Phong Vân có xuất hiện ở trước mặt, cũng tự tin có thể đánh hắn tới nỗi ba mẹ cũng không nhận ra. Tất nhiên, đó là một Tư Mã Phong Vân của mười ngày trước và chưa hấp thụ tinh huyết của tên Ngạo Văn Long và Lăng Hàn Phong tiếp tục gia tăng thực lực của mình.

Nhưng không có nghĩa là sợ hắn, cho dù lúc này đánh không lại hắn, quay đầu bỏ chạy chỉ là điều dễ dàng, hoàn toàn không bị đánh như con chó như mười ngày trước kia.

Không cần phải suy nghĩ quá nhiều, cơ hội thăng cấp tuyệt học miễn phí tất nhiên là đồn vào Giới Vương Quyền rồi. Thế là bắt đầu từ thời điểm này, Dương Kiệt có thể sử dụng X5 sức mạnh của mình.

Tất nhiên, X 5 sức mạnh chỉ có thể sử dụng thời gian ngắn, chỉ có thể trở thành át chủ bài chuyển bại thành thắng chứ không thể sử dụng chiến đấu lâu dài vì cơ thể chịu đựng không nổi. Còn X 4 giờ có thể thi triễn thoải mái mà không cần phải đắn đo suy nghĩ gì nữa.

Lại nhanh chóng kích hoạt tính năng quay số mà trong lòng thấp thỏm không yên, chỉ hy vọng không quay được bịch giấy vệ sinh kotex như lần trước.

"Tam Thanh tổ sư, Như Lai Phật Tổ, Hầu ca hiển linh, cầu mong phù hộ cho con." Nhìn chằm chằm vào cây kim đang quay với tốc độ cực nhanh rồi dần dần chậm hẳn. Hai tay nắm chặt thành nắm đấm đã ướt đẫm mồ hôi.

Đôi mắt giương to ra hết cỡ khi nhìn thấy cây kim rơi thẳng vào một ô trong vòng quay rồi ngừng hẳn……