Chương 66: Kiếm trận bản thăng cấp

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 66: Kiếm trận bản thăng cấp

GoMinh khóc không ra nước mắt: "Tớ luyện mà... luyện còn không được sao..."

Thế là GoMinh bắt đầu luyện, liền từ các động tác cơ bản: Mountain Pose, Downward Dog, Warrior, Tree Pose, Bridge Pose, Triangle Pose, Seated Wist, Cobra, Pigeon Pose, Crow Pose, Child's Pose, tổng cộng 11 động tác, tạo thành một flow hoàn hảo. Trong khi tập, Vados còn yêu cầu GoMinh có phải tập hít thở sâu, chậm rãi và đều, cùng với giữ gìn tâm trí bình thản.

Có điều mà, có một vóc người bốc lửa như Vados tập cùng thì đúng là khó mà giữ gìn tâm trí bình thản. Thường thường, hắn cứ quay đầu nhìn sang Vados là cái mũi lại muốn phún huyết. Nhất là Downward Dog, Child's Pose, quả thực khiến huyết trong mũi cậu bé bắn lung tung mà.

"Không được, cứ như vậy thì thật có lỗi với Bulma." Một ngày này, GoMinh liền ngồi bên cạnh một dòng sông, một cái ngồi này liền là mấy tiếng. Tâm trí cậu nhóc liền dần dần bình thản trở lại. Lúc nghĩ tới thân hình nóng bỏng của Vados cũng không cảm thấy nhiệt huyết sôi trào nữa. Cũng không phải GoMinh liền đạt tới trạng thái vô tình. Hắn cũng không muốn như thế. Hắn đơn giản chỉ làm cho cái tâm bình tĩnh trở lại, mài rũa tâm chí võ đạo của mình.

Nơi xa Vados chú ý tới điều này, âm thầm gật đầu, thầm cảm thán tâm trí của đứa nhỏ này thật thành thục, ngộ tính và ý chí cũng không sai chút nào hơn nữa lại có phương pháp luyện tập đúng đắn, chắc là rất có cơ hội vượt qua Cuộc chiến tiềm lực.

Rốt cuộc, khi tâm trí của GoMinh bình tĩnh lại, cậu bé cũng không cảm thấy muốn phun máu mũi khi đối mặt vóc dáng nóng bỏng của Vados nữa, có thể bình thản nói chuyện cùng luyện tập với nàng.

Cứ như vậy hai người luyện tập không biết ngày tháng. Ngoại trừ thời gian ăn với ngủ ra chính là luyện tập, dường như không có nhiều thời gian cho việc giải trí. Bất quá GoMinh cũng biếu tặng Vados một chiếc Ti vi cùng một đống đĩa phim, khiến nàng cảm thán rất nhiều về sự thịnh vượng của văn hóa trên Trái Đất và trí tưởng tượn của những sinh vật sống ở đây (Trái Đất không chỉ có loài người nhé.)

Một tháng qua đi...

Hai tháng qua đi...

Ba tháng qua đi....

Bốn tháng qua đi....

,,,,

Rốt cuộc, một năm rưỡi qua đi kể từ khi Vados dẫn GoMinh tới hành tinh của Thần hủy diệt Champa.

Một ngày này, Vados nói với GoMinh: "GoMinh, đi theo tớ, tớ dẫn cậu đến xem cái này."

"Gì vậy?" GoMinh tò mò hỏi.

"Cứ đi theo tớ." Vados cười nói, sau đó dẫn theo GoMinh tới bên một hang động, lại mở cửa ra, đẩy GoMinh tiến vào: "Tự cảm thụ đi."

GoMinh chờ một chút, đang tự hỏi vì sao không thấy gì, chỉ là một cái hang động đen kịt, không thấy chút ánh sáng nào thôi mà.

Đột nhiên, lưng của hắn cực kỳ đau đớn, giống như bị một vật gì chém rách. GoMinh vội vàng lấy tay xoa xoa, đưa lên mũi ngửi thì thấy đây là một mùi máu nồng đậm.

Liền cứ như vậy, qua mỗi một thời gian bất định, trên người hắn lại bỗng dưng xuất hiện vết thương. GoMinh vội vàng điều khiển khí điều trị vết thương, một bên ngồi xếp bằng xuống, suy nghĩ nơi đây rốt cuộc là cái quỷ gì.

Bỗng, trong đầu GoMinh có ánh sáng lóe lên, hắn đứng lên, nhắm mắt lại, diễn luyện Xa Luân Chùy. Đột nhiên, đang lúc diễn luyện, hắn vung cẳng tay một cái, nhưng vẫn thấy rát dưới nách. GoMinh không mất kiên nhẫn, tiếp tục diễn luyện Xa Luân Chùy, lại vung tay một lần nữa, đột nhiên thấy đau điếng ở cẳng tay mà không phải rát.

"Thì ra là thế. Nơi này giống như kiếm trận của ta, có điều nguy hiểm hơn nhiều. Nếu như ta có thể đỡ được các vết chém bằng tay hoặc chân, nó thì sẽ trở thành gậy, luyện sức mạnh trên tay và chân ta. Nếu ta không đỡ được, nó sẽ biến thành kiếm, chém lên thân thể ta. Cũng coi như là tăng cường khả năng chịu đòn. Dù sao nếu dùng khí trị thương thì ngoài trị liệu ra còn có thể tăng lên bộ vị chịu thương." GoMinh thầm nghĩ, sau đó tiếp tục diễn luyện Xa luân trùy. Trong trạng thái này, thân thể hắn có thể sinh ra bản năng cảm ứng đối với nguy hiểm. Mặc dù còn rất trì độn, nhưng đúng là có thể thỉnh thoảng đỡ được một vài nhát chém.

Cứ như vậy, một ngày sau, khi mọi thứ dừng lại, Vados bước vào, chỉ thấy một cậu bé trên người đấy những vết máu nhưng vẫn chăm chú diễn luyện một bộ quyền pháp.

Vados kiên nhẫn chờ một lúc. Một lúc sau, GoMinh liền từ trong trạng thái luyện tập tỉnh lại.

"Tốt lắm GoMinh." Vados liền nói: "Trạng thái vừa rồi của cậu quả thực là quá bình tĩnh đến mức vong ngã đấy."

"Ha ha, luyện võ liền là cầu một chữ Ổn, tớ nếu không làm được bình tĩnh thì làm sao có thể đối kháng kiếm trận này?" GoMinh cười nói.

"Ai, phải chăng là kiếm trận còn chưa đủ độ khó? Phải chăng tớ nên tăng thêm?" Vados vuốt cằm nói.

"Hix, tớ nghĩ hiện tại thế là đủ rồi." GoMinh vội vàng xua tay: "Chờ một thời gian tăng thêm cũng không muộn. Võ đạo của tớ liền là cần từ từ, một bước một cái vết chân."

"Vậy cũng được." Vados gật gù: "Có điều thời gian dành cho cậu cũng không nhiều đâu."

"Cậu nói là Cuộc chiến tiềm lực?" GoMinh cười nói: "Yên tâm, mặc dù tớ không biết rõ chi tiết, nhưng ngay cả bây giờ tớ cũng có lòng tin vượt qua."

"Ha ha, vậy là cậu quá coi thường Cuộc chiến tiềm lực rồi. Nó không đơn giản như cậu nghĩ đâu." Vados lắc đầu cười nói.

"Càng không đơn giản càng tốt." GoMinh cười nói: "Đến lúc đó tớ sẽ vượt qua nó một cách thẳng tiến không lùi."

"Có lòng tin là chuyện tốt." Vados gật gù: "Hiện tại, việc quan trọng là chữa thương cho cậu."

"Yên tâm, tớ có cái này." GoMinh liền lấy từ trong túi ra Đậu thần, đang định bỏ vào trong miệng thì Vados nói: "Khoan đã, đưa cho tớ xem."

GoMinh liền đưa Đậu thần cho Vados. Vados cầm lấy, chăm chú xem một lúc, sau đó nói: "Cậu tốt nhất không cần nhiều lần dùng thứ này. Thứ này sẽ khiến cậu phá vỡ Shell một cách khó khăn hơn."

"Giời ạ, quả là không có bánh trái từ trên trời rơi xuống mà..." GoMinh ngây ra như phỗng, bỗng nhiên vuốt cái mồ hôi lạnh nói: "May quá, may quá, may mà trước kia tớ không dùng thứ này trong khi luyện tập, vì cảm thấy nếu dùng khí trị liệu thì có thể tăng lên thân thể. Bây giờ xem ra thì ra là quyết định đúng đắn."

Bỗng nhiên lại nghĩ đến chuyện gì, vội vàng nói: "Vados, cậu có cách nào thông báo cho anh Goku không? Nói với anh ấy là không cần dùng nhiều lần thứ này."

"Goku? Tớ cũng không có quả cầu kia, nhưng tớ có thể thông báo cho Whis." Vados cười nói, sau đó vuốt quả cầu một cái, kêu gọi Whis.

Bàn giao mọi thứ cho Whis sau đó, Vados liền nói: "Whis sẽ truyền lời cho Goku. Bất quá chúng ta chỉ có thể hy vọng anh cậu không dùng nhiều thứ này."

Một lát sau, Whis liền nhắn lại: "GoMinh yên tâm, lúc trước cậu đưa thứ này cho anh cậu có nhắc nhở. Anh cậu cảm thấy thứ này quá quý giá cho nên chỉ dùng khi nào trọng thương. May mắn là như vậy cho nên đến giờ vẫn còn đủ số viên lúc cậu đưa cho anh cậu."

GoMinh vuốt cái mồ hôi lạnh, thầm cảm thán vận khí của mình và Goku nghịch thiên, lại nghĩ tới trong nguyên tác, thảo nào Goku muốn phá vỡ Shell mà khó khăn như thế, nhiều lần trải qua sinh tử, cuối cùng còn phải dùng đến Spirit Bomb mới làm được.

Nói cũng phải, tuy rằng công dụng của Đậu thần như bật phần mềm Hack, nhưng đó là trong nguyên tác, trong hiện thực cũng không có thứ hoàn mỹ như thế. Đậu thần dù bật Hack đến đâu, cuối cùng cũng là có khuyết điểm. Mà cái khuyết điểm này thật là chết người.

Đây cũng là lý do vì sao GoMinh cũng không đi tìm những thứ như Fruit of the Tree of Might, hắn thậm chí còn không muốn nhờ Grand Elder dẫn phát ra tiềm lực của hắn. Bởi vì hắn luôn cảm thấy những thứ này không thể khiến hắn khống chế sức mạnh một cách hoàn mỹ, thậm chí có tác dụng phụ.

Đậu thần cũng không giống khí hay khoang chữa bệnh. Khí và khoang chữa bệnh chữa trị đều mất một quãng thời gian và cần chất dinh dưỡng. Khoang chữa bệnh càng giống như bơm chất dinh dưỡng vào trong cơ thể để cơ thể tự chữa trị vậy. Đậu thần lại khác, nó chữa trị một cách quá đột xuất, năng lượng trong nó sinh ra mà không hiểu từ đâu. Bất quá khả năng chữa trị quá mạnh mẽ khiến GoMinh lựa chọn không đi tìm hiểu các khuyết điểm của nó. Ngày hôm nay nghe Vados nói mới như vạch phá chân trời.

GoMinh liền nói: "Cám ơn cậu, Vados, không có cậu thì tớ sẽ mù quáng nuốt vào thứ này."

"Nuốt vài viên cũng không sao, nếu nuốt quá nhiều thì cũng đừng hỏi đời này vì sao không phá vỡ được Shell." Vados không khách khí nói.

"Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ tự dùng khí của mình để chữa trị thân thể." GoMinh gật đầu đồng ý.

"Như vậy mới đúng chứ." Vados cười nói: "Cậu yên tâm, tớ sẽ dạy cho cậu một vài động tác kết hợp với khí khiến cho việc chữa trị của cậu tiến hành nhanh hơn. Nếu cậu chăm chỉ luyện tập đến động tác cuối cùng, một ngày nào đó, cậu sẽ làm được gãy chi trọng sinh."

"Gãy chi trọng sinh? Cậu không đùa tớ?" GoMinh sửng sốt kêu lên, Đậu thần dường như cũng làm được điều này, nhưng cái giá đánh đổi thực sự là quá lớn.

"Ai đùa cậu làm gì?" Vados cười dài nói: "Bất quá nói cho cậu biết một bí mật."

"Bí mật gì?" GoMinh tò mò hỏi.

"Whis cũng biết những động tác này là gì, nhưng em ấy chẳng bao giờ luyện tập." Vados cười nói: "Trong mắt em ấy chỉ có bộc phát thôi."

"Thật sao?" GoMinh nghi ngờ hỏi.

"Đúng đấy..." Vados nghĩ đến điều gì, mặt hơi đỏ: "Theo nó, những động tác này quá... đẹp..."

"Đẹp?!!!....."

...............

Lại là nửa năm trôi qua, trên hành tinh của Thần hủy diệt Champa:

GoMinh đang làm những động tác trên tấm thảm nhỏ. Mồ hôi trên người cậu thiếu niên rơi như mưa. Ánh năng chiếu vào trên người cậu, nhưng dường như không thể khiến cho làn da cậu đen đi chút nào.

Giờ đây GoMinh đã là một cậu thiếu niên cao tới 1m80 với một khuôn mặt non choẹt. Thực sự là nhờ sự giúp ích của những bài tập thể hình.

"Cuối cùng cũng xong." GoMinh ngồi bệt xuống đất: "Nghe Vados nói còn có hàng trăm động tác nữa, mà lại càng ngày càng khó, không biết cuối cùng sẽ thế nào?"

Vados vẫn luôn luôn từ đằng xa quan sát việc luyện tập của GoMinh, dường như đối với nàng mà nói, việc đó rất khiến nàng hứng thú.

Lúc này thấy GoMinh tập luyện xong, đi đến bên GoMinh cười nói: "Thế nào? Đã chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị gì?" GoMinh ngơ ngác hỏi lại.

"Cậu quên hôm nay là ngày gì rồi à?" Vados kinh ngạc hô lên.

"Ngày gì?" GoMinh cũng giật mình.

Vados cười nói: "Ngày tổ chức đại hội Tenkaichi Budokai a...."