Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 61: Whis

Cứ như thế, GoMinh cùng Vados bắt đầu các bài tập ngày càng khó khăn.

Thời gian cũng thấm thoát trôi qua.

Tập luyện không ngày tháng.

129 ngày sau:

"100... 1000... 2000..."

Lúc này GoMinh vẫn đang chống đẩy trong phòng trọng lực. Mặc dù có những dụng cụ hiện đại nhưng GoMinh vẫn thực hiện động tác này. Cũng bởi vì động tác này chẳng yêu cầu dụng cụ gì cả, nó chỉ đơn giản là dùng sức chống đẩy cả thân thể mình lên mà thôi. Cho nên người tập tạ nhiều cũng chưa chắc là người chống đẩy giỏi. Ngược lại người chống đẩy giỏi rất có thể cũng có khả năng tập tạ tốt.

Tập luyện hoàn tất, GoMinh liền bấm máy điện thoại cho Bulma: "Bulma à, các viên Ngọc rồng đã khôi phục chưa?"

"Giục gì lắm thế, mai mới tròn 130 ngày mà." Bulma bất mãn nói.

"Anh không phải đang lo lắng cho sự tồn vong của vũ trụ mà." GoMinh cười nói.

"Nói bậy. Vũ trụ thì có gì mà tồn với chả vong?" Bulma không tin: "Với lại anh ở đâu thế?"

"A a, thật sự mà. Hiện tại anh cũng chả biết mình ở đâu nữa. Xem chừng là lạc đường rồi." GoMinh lắc đầu nói: "Giờ anh chả dám đi đâu, chỉ sợ vừa đi liền mất dấu cái hành tinh anh đang ở."

"Ai dà, GoMinh của em lúc nào trở nên nhát gan như thế? Hay có cô gái nào ở hành tinh kia khiến anh không bỏ được?" Bulma xoay tròn mắt nói.

"Nói linh tinh, làm gì có cô gái nào." GoMinh giật thót trong lòng, vội vàng nói.

"Hừ, có thật không đấy, anh biết là một khi gặp em, anh nhất định sẽ lộ tẩy." Bulma bất mãn nói.

"Thật mà, chả có cô gái nào hết." GoMinh thề thốt phủ nhận.

"Được rồi." Bulma vẫn còn nghi ngờ: "Vậy mai anh đi gặp Whis hả? Nhớ mời ông ấy tới nhà chúng ta chơi nhé."

GoMinh nghi ngờ nói: "Sao phải mời ông ấy tới nhà mình chơi?"

"Thì ông ấy sẽ là sư phụ của anh mà?" Bulma cười nói.

"À, anh đã tìm được một vị sư phụ khác rồi, còn mạnh hơn Whis, bất quá ý tưởng mời Whis đến nhà chơi cũng không tệ. Anh sẽ giới thiệu anh Goku cho Whis." GoMinh cười nói.

Ở lâu GoMinh cũng biết, Vados là không dễ nói chuyện như Whis. Hơn nữa nàng còn rất lười, cho nên không có khả năng lại dạy thêm cho Goku. Dạy cho GoMinh đã là vì ân cứu mạng.

"Được rồi." Bulma gật gù: "Vậy mai gặp lại nhé!"

"Mai gặp lại!" GoMinh cũng nói, sau đó dập điện thoại. Hắn đi ra khỏi phòng luyện công, liền thấy Vados đang ăn bánh mỳ kẹp trứng, ăn còn rất hương. Bởi vì chỉ có một tay dùng được cho nên Vados nhìn thấy mấy món như bún chấm mắm tôm cũng đành chịu. Nàng không muốn làm bẩn thức ăn trước khi nhét vào miệng.

"Vados!" Lúc này GoMinh gọi Vados: "Ngày mai là có thể kêu gọi Porunga rồi, chúc mừng cậu thoát khốn."

"Việc không đến cuối cùng cũng không nên chúc mừng vội." Vados dừng một chút rồi nói: "Hiện tại ta sẽ nói cho cậu tọa độ của hành tinh này, Ngày mai cậu nói cho Whis biết là được. Mặc dù Whis có thể kiểm tra toàn vũ trụ, nhưng có thể nhanh chóng tìm đến tớ cũng tốt."

GoMinh nghĩ đến cái gì, chợt hỏi: "Phải rồi, Vados, cậu có biết một vài bí thuật như Instant Transmission (dịch chuyển tức thời) hay Time Skip (Toki Tobashi) không?"

Vados cười nói: "Cần gì Instant Transmission khi cậu có thể di chuyển với tốc độ ánh sáng? Cần gì Time Skip khi bản thân cậu có Ultra Instinct? Cho nên a, đối với các Thiên sứ khác, tớ không biết, nhưng đối với tớ và Whis, chúng tớ không cần hai thứ đó."

"Cậu không cần nhưng tớ cần." GoMinh thầm nghĩ. Có thể không học được Time Skip vì nó hình như là kỹ năng riêng của Hit nhưng nhất định phải học được Instant Transmission, thứ này quá quan trọng, ít nhất là trước khi bản thân có thể chạy nhanh với tốc độ ánh sáng.

"Cho nên a, tốt nhất vẫn là tập trung vào rèn luyện cơ thể mình, mà không phải mơ mộng hão huyền những bí thuật kia." Vados cười dài nói.

"Nói thẳng ra là cậu không biết chứ gì." GoMinh đùa giỡn.

"Hừ!" Vados bất mãn nói: "Một thiên sứ cao quý như tớ không cần thiết phải học cái thứ đó!"

GoMinh bĩu môi, thầm nghĩ: "Lười thì có!"

Vados thấy GoMinh bĩu môi, tức giận nói: "Giờ liền đi tập đi, cậu còn dám đùa giỡn nữa là tớ sẽ không dạy cho nữa đâu."

"Được rồi, được rồi." GoMinh vội vàng nói, sau đó lại đi luyện tập. Cậu bé có thể cảm thấy sức chiến đấu của mình đang rõ rệt, tuy rằng không phải bật Hack như Goku trong nguyên tác, nhưng cũng đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.

"Có lẽ sức bền và sự dẻo dai có thể khiến ta chịu được biến thân và Kaio Ken một cách lâu dài." GoMinh thầm nghĩ như vậy, sau đó càng chăm chú hơn với các bài tập kia.

..........

Thời gian trôi qua nhanh chóng, cuối cùng cũng đến giờ phút triệu hồi Porunga. Sau khi xác nhận với Bulma, GoMinh liền hồi hộp chờ đợi.

Vados liền nói: "Nhớ kỹ, tọa độ là 991235XY đấy."

"Không thành vấn đề." Hiện tại GoMinh có trí nhớ siêu tốt, nhớ chút chữ số cũng không thành sự.

Đột nhiên, GoMinh liền biến mất trước mặt Vados.

..........

Nơi này quanh năm nở hoa.

Nơi này cực kỳ yên bình.

Nơi này có ánh mặt trời cực kỳ rực rỡ.

Nơi này vào ban đêm có những ngôi sao chiếu rọi.

Nơi này có một người đàn ông đang ngáp ngắn ngáp dài. Người đàn ông này chống một cây trượng, mặc một bộ pháp bào đỏ đen vàng trắng đan xen, đầu để một kiểu tóc dựng đứng, trông cực kỳ kỳ lạ. Cổ lại đeo một cái vòng sáng to đùng.

Người đàn ông đang có vẻ mặt cực kỳ phiền muộn nhìn cái bánh mỳ trong tay mình, vẻ mặt có bao nhiêu phiền muộn liền có bấy nhiêu phiền muộn.

"Thật sự là lâu lắm không có món ăn khác mới." Người đàn ông nhăn mặt lại, ngửi một chút bánh mỳ, sau đó chán ngán ném đi bánh mỳ. Bánh mỳ ở trên không trung liền tan biến không thấy.

Lúc này, đột nhiên người đàn ông có cảm giác, ngẩng đầu nhìn trời, liền thấy một vật rơi tự do về phía mình.

"A A A A!!!" Chỉ thấy vật kia phát ra tiếng hét thảm, sau đó rơi vào bên cạnh mình, khiến mặt đất hiện ra một cái hố hình người.

Người đàn ông tò mò nhìn vào bên trong, chợt thấy một cậu bé từ trong hố nhảy ra, vừa nhìn thấy người đàn ông liền kêu to: "Ai da, ngài hẳn là Whis chứ?! Tôi tìm ngài thật khổ a..."

"Cậu.... cậu là?" Whis ngạc nhiên hỏi. Bấy lâu nay cũng chưa có gì khiến hắn ngạc nhiên như thế.

"Tôi là GoMinh, người Saiyan." GoMinh liền đưa tay ra: "Rất hân hạnh được gặp ngài Whis."

Whis cũng không bắt tay GoMinh, mà là mặt mũi tràn đầy tò mò hỏi: "Vậy cậu từ đâu tới đây? Tới đây làm gì? Có mang thức ăn ngon đến không?"

"Tôi tới từ Trái Đất." GoMinh cười nói: "Tới để nhắc nhở ngài rằng có một Thiên sứ đang bị phong ấn, cần ngài đi giải cứu. Còn thức ăn ngon? Có đây."

Nói xong, GoMinh liền ném một viên con nhộng, viên con nhộng liền hóa thành một căn phòng, bên trong có thể thấy rõ có đủ mọi loại thức ăn.

Con mắt của Whis liền sáng lên, đang định bước vào thì một cánh tay ngăn hắn lại: "Bất quá, trước khi để ngài thưởng thức, ngài cần đi với tôi đi giải cứu vị Thiên sứ kia đã!"

"Thiên sứ bị phong ấn, cần giải cứu? Cậu đang nói viển vông gì vậy?" Whis nhíu mày, đầy mặt là không tin.

"Thiên sứ đó nói cô ấy tên là Vados...." GoMinh đang định nói tiếp thì Whis sửng sốt nói: "Chờ một chút, tên Thiên sứ là Vados?"

"Đúng đấy." GoMinh nói: "Cô ấy bị kẻ xấu ám toán và hiện đang bị phong ấn ở một hành tinh có tọa độ 991235XY. Kẻ xấu kia đang giả dạng cô ấy và trở thành người hầu của Thần hủy diệt Champa..."

GoMinh còn chưa nói xong thì Whis đã bắt lấy vai GoMinh, sau đó dùng pháp trượng ấn một cái xuống mặt đất, lập tức trước mặt bọn họ xuất hiện một cánh cổng ánh sáng. Whis lôi kéo GoMinh đi vào, hai người liền biến mất ở hành tinh của Beerus.

Dường như năm hay mười phút gì đó, hai người liền xuất hiện trở lại ở hành tinh nơi Vados bị giam giữ. Lúc này Whis liền nói: "Dẫn đường đi."

GoMinh liền dẫn Whis tới nơi Vados bị giam giữ. Vừa nhìn thấy mặt thì Vados cùng Whis đã nhìn chằm chằm vào nhau. Sau đó không lâu, Whis gật gật đầu nói: "Em hiểu rồi, hiện tại liền đi ngay."

Sau đó liền lại đập cây pháp trượng xuống đất, một cánh cổng ánh sáng liền xuất hiện. Whis tiến vào, trước khi đi nói với GoMinh: "Cậu cứ chờ ở đây với chị ta nhé."

Cuối cùng Whis biến mất, chỉ còn lại GoMinh cùng Vados hai mặt nhìn nhau.

"Vừa rồi diễn ra gì thế?" GoMinh tò mò hỏi.

"Ta cùng Whis đã trao đổi với nhau. Chúng ta cùng thống nhất là mới Daishinkan tới phân biệt thật giả và cứu ta." Vados cười nói.

"Vậy phải chờ bao lâu?" GoMinh tò mò hỏi.

"Ước chừng nhiều nhất nửa ngày thôi, vì còn bắt lại tên Vados giả kia mà." Vados gật gù nói: "Cậu còn cái pizza nào không? Nhanh lấy ra cho tớ."

"Mấy hôm nay ăn mà chưa chán sao?" GoMinh bất mãn nói: "Tớ sắp hết rồi."

"Cậu đúng là dự trữ đầy đủ thật, vậy mà đủ cho một người như cậu ăn hết một năm." Vados nhận xét.

"Ha ha, không có cách, tớ ghét đói bụng." GoMinh gãi đầu cười nói.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm. Ước chừng nửa ngày sau, một cánh cổng ánh sáng đã lại hiện ra, xuất hiện là một người trông như một cậu bé, rất lùn, nhưng lại trông vô cùng cao quý. Sau đầu thì có một cái vòng sáng giống như của Whis nhưng nhỏ hơn, chỉ có kích thước cái đầu của cậu bé đó.

Cậu bé xuất hiện cùng với Whis và một Vados khác.

Lúc này cậu bé nhìn về phía GoMinh cùng Vados dưới chân núi, nhíu mày một chút rồi nói: "Tự giới thiệu một chút, ta là Daishinkan, người cha của Vados cùng Whis. Hiện tại ở đây có một người giả mạo. Ta sẽ thả Vados bị phong ấn ra và đích thân phân biệt thật giả."

Nói xong liền giơ tay lên, cái này vừa giơ, phong ấn liền bỗng dưng biến mất. Vados bị phong ấn đứng lên, nhìn về phía Vados kia, ánh mắt hàm chứa đầy sự căm thù xen lẫn lạnh nhạt.

Vados kia thì cố tỏ ra sự lạnh nhạt, như thể mọi thứ không liên quan tới mình.

Daishinkan nhìn hai người một chút, nhíu mày, lại nhìn một chút, cuối cùng đành chịu, nói: "Xem ra tên kia ẩn giấu rất sâu. Cũng được, liền đưa hai người các ngươi đi gặp The Leader."

"The Leader?" GoMinh sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía Vados bị phong ấn, ánh mắt tò mò.

"The Leader là người dẫn dắt toàn bộ Thiên sứ. Ông ấy là người ở thế giới chỉ có Thiên sứ và là anh em với Daishinkan." Vados bị phong ấn gật đầu cười,

"Đi thôi!" Daishinkan nghiêm túc nói, sau đó dẫn theo Whis, hai Vados cùng tiến vào một cánh cổng ánh sáng. Vados bị phong ấn quay đầu nói với GoMinh: "Cậu ở lại đây nhé, không ai có thể vào được thế giới của Thiên sứ nếu không được The Leader cho phép."