Chương 41: GoMinh lên sàn

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 41: GoMinh lên sàn

"Cũng chỉ đến vậy thôi." Nhà tiên tri cười nham nhở, nói.

Con ma vội vã bế Krillin lên bờ rồi truyền máu cho hắn.

"Xời, cậu thua nhanh quá đấy." Goku ở bên ngoài nói.

"Tại thằng nào cứ quấy nhiễu hả!!!" Krillin tức giận hô, lúc này đầu đã được băng bó nên máu không bắn ra nữa.

"Giờ thì..." Lúc này Nhà tiên tri nói: "Ai muốn đấu với Dracula của ta nào?"

"Chờ một chút!" Yamcha nghĩ ra cái gì, hô: "Chúng tôi lại đấu đủ năm người được không?"

"Ha ha, thế là biết sợ rồi hả?" Nhà tiên tri nói: "Được thôi."

Mọi người liền quay xung quanh một lúc, cuối cùng lại để Puerh lên sàn.

"Cố lên Puerh!!!" Mọi người hô.

"Một con mèo?" Nhà tiên tri nghi hoặc: "Được rồi, bắt đầu!"

Dracula thấy là một con mèo, lập tức khinh thường, nhào zô xông lại, chợt Puerh há miệng thở một cái, một luồng vị tỏi xông ra, hun Dracula muốn chết muốn sống.

Dracula vội vã hóa thành dơi bay lên trời: "Khốn kiếp, nếu thế thì ta sẽ hút máu của ngươi!"

Con dơi nhào về phía Puerh. Con mèo lại hô: "Biến!" Lập tức biến thành một con nhím. Dracula ngậm vào tê hết cả răng, đau hết cả miệng.

Puerh lại biến thành cái thập tự giá, Dracula sợ quá, hô to bay lên trời. Con mèo lại biến thành một bàn tay, một cái đập liền đập Dracula rơi xuống hồ.

"Hoan hô!!!!!" Mọi người vui sướng bế con mèo tung lên trời, vui mừng vì sự thắng lợi của nó.

Chờ mọi người bình tĩnh lại, Nhà tiên tri mới cười nham nhở: "Hê hê hê... Có thể tìm ra điểm yếu của hắn thì đúng là khá lắm. Bất quá bây giờ đối thủ của các ngươi mới tính là mạnh."

"Cậu giỏi lắm Puerh." Yamcha cười nói: "Bất quá bây giờ thì đến lượt tớ."

"Chắc chứ hả?" Nhà tiên tri BaBa nói: "Các ngươi có ba mà chúng ta có tận bốn. Không cẩn thận là thua đó nhé."

"Kêu người của bà ra đi, mình tôi là có thể hạ được cả bốn." Yamcha tự tin nói.

"Hắn đã ở đây rồi." Bà lão cười dài nói.

"Đâu? Tôi thấy ai đâu?" Yamcha nghi hoặc.

"Yamcha, cẩn thận, hắn tàng hình." GoMinh chợt kêu lên.

"Cậu bé nói đúng đó." Bà lão cười nói: "Hắn là Suke san, người vô hình!!"

"Vô.. vô hình..." Yamcha kinh hãi.

"Bắt đầu!" Bà lão lập tức nói.

Chỉ thấy không đến một phút, Yamcha liên tục bị dính đòn, không cách nào hoàn trả nổi.

"Ngươi ở đâu?" Yamcha bị đánh choáng váng: "Ngươi ở chỗ quái quỷ nào vậy?"

Đanh một lúc, không trúng ai, Yamcha thở hộc hộc: "Đ... đồ khốn!!"

Goku lúc này còn không hiểu ra sao: "Ê, Yamcha đang làm gì vậy?"

Krillin xoay tròn tròng mắt, chú ý thấy Bulma cùng Quy lão cũng ở đây, ròn rén đi tới bên Bulma, đang định giở trò xằng bậy thì bị GoMinh một phát bắt được tay.

"Ngươi định làm gì vậy?" GoMinh nhíu mày hỏi.

Krillin sững sờ: "S... sờ một chút áo Bulma..."

"Đồ dê xồm, còn trẻ mà đã dê thế à?" Bulma cũng chú ý, lập tức giận dữ, một cái búa đập ngất Krillin.

Lúc này Yamcha đã bị đánh không hoàn thủ lại được, lại ngẫm nghĩ: "Phải nghe được mọi âm thanh dù là nhỏ nhất phát ra khi hắn di chuyển mới được."

Lập tức để ý lắng nghe, quả nhiên nghe ra đầu mối, liền tung cú đá đá trúng tên tàng hình.

"Ha ha được rồi nhé, ngươi có thể vô hình nhưng chỉ cần ngươi di chuyển thì ta sẽ phát hiện ra sự tồn tại của ngươi." Yamcha tự tin nói.

"Hê hê, chắc chứ." Tên tàng hình nói.

Sau đó bỗng nhiên liên nghe Nhà tiên tri BaBa hát: "Ta, ta, ta là nhà tiên tri BaBa!!!... Nhà tiên tri siêu dễ thương BaBa..."

Lần này thì chịu, Yamcha liền bị đánh không ngẩng đầu lên được.

"Chết tiệt, bà ấy cứ rống lên thì làm sao nghe được động tĩnh?..." Yamcha thở hồng hộc nói.

"Yamcha, chịu thua đi." Lúc này GoMinh nhíu mày nói.

Yamcha ngẫm lại liền gật đầu, đi xuống đài: "Chịu, đối thủ thế này thì quỷ dị quá."

"Không sao" GoMinh cười nói: "Lần này để tớ lên."

"Cậu sao? Tớ nghĩ là Goku?" Yamcha nghi ngờ nói.

"Goku để sau này đi." GoMinh cười nói, sau đó tiến lên: "Để tôi tiếp chiêu của tên tàng hình nào."

"Được rồi! Bắt đầu nhé." Bà lão nói, sau đó hô: "Bắt đầu!", sau đó lại hát bài hát kia.

GoMinh đứng yên tại chỗ, nhắm mắt lại. Đột nhiên đưa tay ra bên phải đấm một cái, chỉ nghe thấy mặt nước hồ bên ngoài có tiếng tõng một tiếng.

Lúc này GoMinh mở mắt ra, cười nói: "Tôi thắng nhé!"

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn GoMinh, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bà lão cũng trợn cả mắt lên, hỏi: "Cậu làm thế nào?"

"Hắn đấm tôi một cái, tôi liền trả hắn một cú mà thôi." GoMinh cười nói.

"Ra vậy a." Goku gật gù: "Đây là ăn miếng trả miếng mà."

Mọi người cũng gật đầu cho là vậy, chỉ có Quy lão trong mắt hiện lên sự sợ hãi: "Đáng sợ a, đây là tốc độ phản ứng cùng lực cảm ứng nhanh dường nào? Hầu như cú đấm của tên tàng hình chạm tới người cậu ta, nắm đấm của cậu ta cũng đã chạm đến tên tàng hình rồi."

Nhà tiên tri sầm mặt lại, thầm nói: "Xem ra ta phải đổi tên khác, mấy tên này toàn điểm yếu." Sau đó nói: "Được rồi, đi theo ta tới cửa ải tiếp theo."

Mọi người đi theo Nhà tiên tri hướng về chỗ sâu hơn. Nơi này có một thang xoắn ốc đi lên tầng trên.

"Muốn đi tới đâu nhỉ?" Krillin hỏi.

"Toilet của quỷ." Quy lão nói.

"T... toilet của quỷ?" Yamcha giật mình kêu lên.

Đi lên tới một cánh cửa gỗ, Nhà tiên tri mở ra cho GoMinh đi vào, sau đó nói: "Những người còn lại đi theo ta, tới chỗ khác nhìn cho rõ."

GoMinh đi vào, nhìn xung quanh phong cảnh, giả trang vẻ ngạc nhiên: "Đây là đâu thế này?"

"Ngươi sẽ chiến đấu trên lưỡi của quỷ." Bà lão nói: "Phía dưới là nước độc, ngã xuống đảm bảo chết ngay tức khắc."

Sau đó thả một miếng thịt xuống: "Xem nó!" Chỉ thấy miếng thịt sôi lên, tan biến mất.

Mọi người sợ hãi, run lên.

"Giờ rút lui vẫn còn kịp đó! Chết trẻ chẳng sung sướng gì đâu." Nhà tiên tri cười nham nhở.

"Tôi vẫn muốn tiếp tục." GoMinh cười gật gù.

"Hê hê, được thôi." Bà lão cười, sau đó hô: "Ra nào! Xác ướp chiến binh Miira kun!!!!"

Chỉ thấy một tên xác ướp khổng lồ từ bên trong đi ra, cười dài nói: "Lại là ai muốn chết nữa đây?"

"Quy tắc vẫn như cũ, đầu hàng hoặc chết tính là thua nhé." Bà lão nói, lại hô: "Bắt đầu!"

"Chỉ là một đứa trẻ mà cũng đòi vượt qua ta sao?" Xác ướp cười dài, sau đó nhanh như chớp xông lại, tung mấy bốn cú đấm về phía GoMinh. Có điều GoMinh chỉ chắp tay sau lưng né tránh, sau đó một đạp trúng bụng tên xác ướp, chỉ thấy hắn bay lại với tốc độ như đạn pháo, lọt thẳng vào miệng con quỷ, không biết bay đi đâu.

"Bà lão, xem ra tôi thắng." GoMinh cười híp mắt nói.

"Chờ... chờ một chút." Bà lão nói, sau đó hướng về trong hô: "Hắn sao rồi?"

"Hắn ngất rồi." Bên trong đi ra một con quỷ, cao giọng nói: "Trận này để ta."

Lại quay về phía GoMinh, nói: "Ta là Akkuman."

Bà lão vuốt cái mồ hôi hột, cười nói: "Được rồi, trận đấu bắt đầu đi."

Đột nhiên GoMinh giơ tay lên: "Khoan đã!"

"Có vấn đề gì sao?" Bà lão nghi hoặc.

"Tôi chịu thua!" GoMinh cười đáp lại.

"C... Chịu thua?" Mọi người sửng sốt, ngươi không phải hung mãnh lắm mà, sao đột nhiên chịu thua?!!!

"Tôi muốn để anh Goku trải nghiệm một tí." GoMinh cười nói.

"Vậy à, được thôi." Bà lão gật đầu nói: "Cậu nhóc kia, đi xuống đi."

GoMinh chịu thua cũng không phải là vì để anh trai mình trải nghiệm, mà đơn giản vì đối thủ này có chiêu số quá mạnh mẽ, hắn không có nắm chắc, chỉ có Goku mới có thể đối lại.

Lúc này GoMinh đã trở lại khán đài, chăm chú nhìn xuống phía dưới.

Phía dưới, Goku đối mặt con quỷ. Con quỷ bay lên trời, vồ tới, nhưng bị Goku nhanh chóng né tránh, sau đó một đá, đá văng.

"Nhanh quá!" Mọi người kêu lên sợ hãi.

"Ông cũng chẳng mạnh lắm." Goku kết luận.

"Hừ! Dám láo toét với vua quỷ à?" Con quỷ giận dữ, sau đó lao vào, liên tục thể hiện ra các chiêu số trảo, đá, nhưng Goku rất dễ dàng tránh được. Tiếp theo lại bị Goku một đấm giữa ngay mặt, rơi xuống phía dưới. May mắn là con quỷ có cánh nên không sao.

Con quỷ giận quá, lập tức sử dụng chiêu cuối: "Phàm là người thì ai cũng có ý nghĩ xấu xa thấp hèn. Nếu nhân chúng lên ngàn vạn lần thì... Cái đầu của ngươi sẽ nổ tan thành từng mảnh."

"Đó là vòng sáng tử vong! Goku sẽ chết vì nó mất!" Quy lão kêu lên.

"Khoan đã Akkuman, ngươi không được dùng chiêu đó!" Bà lão cũng vội vã hô to.

Có điều lúc này đã quá muộn. Vòng sáng đã được bắn vào trên người Goku.

"Ha ha ha ha ha ha!!! Nổ đi!!! Nổ đi nào!!!!" Con quỷ gầm rú lên.

"Goku xong rồi!" Mọi người nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn thẳng.

Chờ một lúc...

Chờ một lúc...

Lại chờ một lúc...

Sự thực là...

"Này ông, tóm lại đây là cái gì vậy?" Goku nghi hoặc hỏi.

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Nó không có một ý nghĩ xấu nào sao?" Con quỷ run lên.

Bà lão cũng nói: "Thằng nhóc này, tâm hồn nó trong sáng như một đứa trẻ sơ sinh vậy."

"Chà." Bulma nói với GoMinh: "Sao hai người giống nhau mà cũng không giống nhau vậy?"

"Khụ khụ." GoMinh ho khan, mặt ửng đỏ: "Đây chẳng phải là nói tớ trưởng thành hơn còn gì?"

"Này, nói thật đi, có phải là cậu biết sẽ gặp phải tên này nên mới nhường cho Goku?" Bulma nghi ngờ nói: "Lần trước cậu cũng không hiểu ra sao 'biết' đó."

GoMinh ho khan một tiếng, không để ý đến nàng: "Tiếp tục xem trận đấu đi."

Con quỷ lúc này đã rút ra một cây xiên, vẻ mặt giận dữ đâm về phía Goku.

"Không công bằng, ai cho ông dùng vũ khí?" Goku tức giận nói: "Nếu vậy thì tôi sẽ cho ông biết tay." Sau đó phi thân đá vào bụng con quỷ, con quỷ bay ra ngoài, chui thẳng đầu vào tường...

Mọi người lúc này mới kinh ngạc, Quy lão run run nói: "Ta... ta thậm chí chẳng nhìn thấy gì cả."

Bà lão cũng trợn tròn mắt.

"Tôi lại thắng!" Goku giơ hai ngón tay, cười nói.

"Hoan hô!" Mọi người chúc mừng Goku.

Lúc này bà lão nói: "Hừ, mặc dù các ngươi vượt qua bốn đối thủ nhưng cũng dừng ở đây thôi. Bởi vì đối thủ cuối cùng có võ công siêu phàm thoát tục."

"Ra đi, người cuối cùng!" Bà lão hô.

Một người từ bên trong mặt tượng quỷ đi ra. Đó là một người thấp lùn, đeo một mặt nạ mèo.

"Ông, cuối cùng cũng được gặp lại ông rồi." Có một giọt nước mắt rơi ra từ trong mắt GoMinh.

Lúc này đấu thủ thứ năm quay sang Nhà tiên tri BaBa, nói: "BaBa sama, tôi muốn thi đấu hết sức với chú nhóc này, có thể để chúng tôi đấu ở sân ngoài được không?"

"Ừm ta hiểu..." BaBa nói: "Tốt, ra ngoài nào."

Lúc này mọi người đi ra ngoài, Goku nghi ngờ nói: "Người này có mùi quen lắm."

"Quen?" Krillin nghi ngờ nói: "Ông ta ăn Gyoza hay gì đó trước đấy?"

"Không phải thế." Goku trầm ngâm nói: "Tớ không biết rõ, nhưng mùi quen thuộc lắm."

Lúc này Quy lão cũng nói: "Ta thấy giọng người này rất quen, nhưng lại không thể nhớ ra... Từ dáng đi cũng có thể thấy người này là siêu cao thủ rồi."

"Thật sao?" Yamcha kinh ngạc nói.