Chương 24: Máy dò xét sức mạnh

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 24: Máy dò xét sức mạnh

Điều đó không phải nói GoMinh không yêu thích Bulma, mà chỉ coi nàng làm kế hoạch của mình. GoMinh xác thực thích nàng, bất luận là trong truyện hay hiện tại. Bởi vậy hắn mới đứng ra bảo vệ nàng như thế.

GoMinh lại lên mạng một lúc, hắn muốn hiểu rõ nền khoa học của thế giới này. Nền khoa học rất tân tiến, nếu không thể lợi dụng thì thật đáng tiếc. GoMinh tin tưởng có rất nhiều thứ có thể lợi dụng ở đây.

"Viên cường hoá sức mạnh? Không được, cái này thì chả được bao nhiêu... Hơn nữa còn có tác dụng phụ..."

"Chiến giáp? Làm sao giống Iron man? Hôm nào thử xem sao? Nhưng chắc cũng không nhanh hơn xe bay."

"Cấy ghép Gen? CRISPR Cas 9? Thôi khỏi, gen hiện tại là đủ rồi."

......

Tìm một lúc GoMinh cũng không tìm thấy thứ gì quá mức đột xuất. Chán quá, hắn liền tắt điện đi ngủ...

Hôm sau, GoMinh lại tiếp tục những bài tập của mình.

——————

Ngày qua ngày, tháng qua tháng, chớp mắt đã bảy tháng trôi qua.

Một ngày này, GoMinh từ trong phòng tắm đi ra, chỉ thấy nàng đeo một cái kính chỉ có một bên: "180, GoMinh, cậu thật mạnh, đã mạnh hơn người mạnh nhất thế giới hiện tại một đoạn."

"Không đâu, người mạnh nhất thế giới biết thu liễm khí, cho nên cậu mới không xem được đến hắn." GoMinh thầm nghĩ, ngoài miệng lại nói: "Xem ra cậu đã sửa được cái kính đó rồi, có phát hiện thiết bị nghe trộm hay theo dõi gì không?"

"Cái này thì không có." Bulma cười nói: "Vật này dùng rất tốt. Bất quá tớ cũng không ngờ người bình thường lại yếu kém đến thế. Sức chiến đấu chỉ có 5."

"Cái này cũng bình thường, đừng quên chúng tớ là một dân tộc toàn chiến binh. Hơn nữa tớ còn được mọi người trợ giúp, không mạnh như vậy mới là lạ." GoMinh cười nói.

"Ai, nhưng đến bây giờ cái vụ kiếm trận vẫn không có gì tiến triển. Cậu cũng thật là, sao phải làm khổ mình thế chứ?" Bulma không hài lòng nói.

"Nếu tiến triển thì mình đã lĩnh ngộ được Ultra Instinct rồi..." GoMinh thầm nghĩ, bất quá hắn cũng không tiếc nuối: "Yên tâm, chuyện gì phải đến ắt sẽ đến, không gấp được."

"Tớ chỉ lo cậu sai thôi, bởi vì cái đó quá không khoa học." Bulma rung rung ngón tay, nói.

"Sẽ không sai, tớ tin tưởng là đúng." GoMinh cười nói.

"Ai, cũng không biết cậu là nghĩ thế nào." Bulma nói, bỗng nhiên chuyển giọng: "Chiếc phi thuyền kia tớ đã cải tạo hoàn tất rồi, bao giờ chúng ta đi trong vũ trụ chơi đùa?"

Chiếc phi thuyền Bulma nói chính là chiếc phi thuyền GoMinh cùng Goku dùng để tới đây. Lúc trước GoMinh dẫn nàng tới lấy nó từ trong vùng núi Paozu. Lúc lấy về ngay cả Dr Brief cũng kinh ngạc về nó và tham gia cải tạo. Bây giờ đã thành một chiếc phi thuyền rộng lớn. Chiếc kính Bulma đang đeo chính là một trong hai cái được lấy ra từ trong phi thuyền.

"Cái này e rằng phải đợi tớ lớn lên." GoMinh ngẫm lại rồi nói: "Tớ muốn mạnh mẽ hơn nữa rồi mới bước vào trong vũ trụ."

"Vậy được rồi." Bulma gật gù, cũng đoán được sự nguy hiểm trong vũ trụ. Không phải sao? Không thấy nhỏ như GoMinh mà cũng đã có sức chiến đấu như thế này. Tương lai trong vũ trụ chẳng phải là còn có kẻ mạnh mẽ hơn?

"Tớ đi tiếp tục tu luyện đây. Bao giờ đến giờ cơm thì gọi nhé." GoMinh cười nói.

"Suốt ngày tu luyện, thật là..." Bulma chống nạnh, nghĩ nghĩ: "Cũng không chịu ca ngợi một chút sự thiên tài của bổn tiểu thư?"

Có điều GoMinh cũng không biết Bulma nghĩ như vậy, nếu biết hắn cũng không để ý lắm, bởi vì thực chất Bulma cũng không phải ưa nịnh hót lắm, nếu không trong truyện cũng không cưới Vegeta.

............

Lúc này, trên hòn đảo gần đảo Rùa:

Bảy tháng qua tổ ba người Goku, Yamcha, Krillin đều đang chăm chỉ luyện tập. Bọn họ giao sữa, cày ruộng, bơi lội và giúp các công nhân, làm không biết mệt.

Một ngày này, Goku đột nhiên chạy tới nhà Quy lão: "Quy lão, Quy lão ơi!!!!"

"Hả, gì thế?" Quy lão đang ngồi ăn kem với Launch, tò mò hỏi.

"Quy lão, đi với con nào. Chỉ vào phút thôi." Goku vội vàng níu lấy tay Quy lão, lôi kéo Quy lão ra khỏi nhà.

"N... này chuyện gì thế? Ta hỏi mà?" Quy lão không sờ được đầu đuôi, vừa chạy vừa hô.

Đến chỗ, Goku chỉ vào tảng đá to như ngọn núi nhỏ mà lần trước Quy lão bảo phải đẩy được mới dạy cho võ kỹ: "Cái này, cái này nè!!!!"

"Ơ? Ừ, nó là tảng đá, thì sao chứ?" Quy lão không hiểu hỏi.

"Tụi con có thể đẩy tảng đá này rồi." Krillin cười khoe khoang.

"Sư phụ xem." Goku đặt tay lên tảng đá, bắt đầu ra sức đẩy.

"Hử? Không thể nào." Quy lão không tin. Bản thân hắn phải dùng hết sức mạnh, kể cả bạo khí mới đẩy được tảng đá này. Đây là lý do vì sao lần trước hắn không đẩy. Bởi vì bạo khí quá hao tổn. Hắn cũng không tin Goku có thể đẩy được nó. Dù sao Goku chỉ là đứa nhỏ.

Bất quá, ngay sau đó không đến mười giây đồng hồ, tảng đá bắt đầu di chuyển, mặc dù tốc độ chậm rãi nhưng nó chính là đã di chuyển.

Đẩy một đoạn Goku mới buông tay ra, ở một bên thở hồng hộc.

Lúc này Yamcha nói: "Tới lượt con."

Sau đó cũng đẩy tảng đá, mặc dù kém hơn Goku một đoạn, nhưng đã rất tốt.

Cuối cùng là Krillin và yếu nhất cũng là Krillin. Chỉ đẩy được vài bước là nghỉ.

Nhưng cho dù như thế cũng khiến Quy lão trợn mắt há hốc mồm. Hắn xem như rõ ràng rồi, ba tên này chính là không hơn không kém quái vật, đặc biệt là Goku cùng Krillin.

"Đó ạ!!! Giờ sư phụ sẽ dạy tụi con cách chiến đấu chứ?!!!" Goku hưng phấn nói.

"Ừ... ừ... không tệ lắm." Quy lão lấy ra khăn mặt vuốt mồ hôi một cái, thầm nghĩ: "Ch... chuyện đẩy tảng đá chỉ là nói đùa thôi mà!!! B... Ba tên này là gì vậy nhỉ"

Dẫn ba người trở lại bên ngoài nhà mình, Quy lão bắt đầu nói: "Cũng như kỹ thuật chiến đấu thôi, ta không còn gì nhiều để dạy các con cả.

"Hả? Nhưng...." Goku, Yamcha cùng Krillin kêu lên.

"Những thứ cơ bản của võ thuật phái Kame được bao gồm trong đợt tập huấn mà hai con đã trải qua trong vòng bảy tháng nay." Quy lão ngăn lại ba người, tiếp tục nói: "Có vẻ như ba người các con vẫn chưa tự mình nhận ra, nhưng mắt, quyền cước và ngay cả đầu óc của các con đã trở nên cực kỳ lanh lẹ và chính xác rồi. Chiến đấu chính là sự áp dụng những khả năng sẵn có của các con."

"Trong võ thuật, phấn đấu không phải để giành lấy phần thắng, phấn đấu là để không bị thất bại." Quy lão tiếp tục nói: "Vì vậy, với những điều cơ bản mà các con tích lũy được, các con phải suy nghĩ theo cách của mình để tự học những kỹ thuật chiến đấu của riêng mình."

"Các con không phải tham gia đại hội Tenkaichi Budokai để giành lấy phần thắng. Các con chưa đủ sức đâu." Quy lão kết, bất quá lời này không biết là thật hay giả nữa: "Nó chỉ là cách để ta kiểm tra khả năng đang có của các con và hơn nữa cũng là một hình thức tập luyện đấy."

"Như ta nói, chỉ còn một tháng nữa thôi. Và ta cũng không có kỹ thuật chiến đấu nào để dạy các con cả. Chúng ta sẽ tiếp tục những gì chúng ta làm trong thời gian qua." Quy lão nói, từ trong nhà lấy ra một cái mai rùa nặng chình chịch: "Tuy nhiên, để hoàn thành theo đúng nghĩa của nó, các con phải đeo mai rùa 40 kg, gấp đôi cái mà các con đang đeo bây giờ."

Ba người ngã ngửa....

Một tháng tiếp tới, trong lúc tập luyện, Krillin hỏi Goku cùng Yamcha: "Này Goku, Yamcha, các cậu có nghĩ là thực hiện những chuyện này ngày qua ngày sẽ giúp chúng ta tham gia đại hội Tenkaichi Budokai không?"

"Tớ không biết nữa, nhưng chỉ có 8 người được tham gia vòng chính thức thôi đúng không?" Goku hỏi lại.

"Các cậu yên tâm, tớ có thể cảm nhận sức mạnh của mình tăng lên từng ngày." Yamcha cười nói, hắn là người lớn nên có cái tâm tỉ mỉ hơn.

Một tháng đi qua, bọn họ vẫn chăm chỉ luyện tập. Và rồi một ngày này:

"Cuối cùng cũng tới lúc khai mạc đại hội! Chúng ta sẽ rời khỏi Southern City!" Quy lão ăn mặc một thân vest đen, đầu đội mũ cao bồi, nghiêm trang đối với ba người nói: "Ba người có thể cởi bỏ cái mai rùa nếu như thích."

"Tuyệt! Nếu không thì sẽ xấu hổ lắm." Krillin cười nói.

Ba người cởi bỏ mai rùa, Krillin khoa tay một chút, chợt phát hiện toàn thân mình cực kỳ nhẹ nhàng.

Goku nhún nhảy: "Cơ thể như nhẹ hẳn đi! Cảm giác như tớ không thể cảm nhận được sức nặng của mình nữa."

"Tớ cũng vậy." Yamcha không lấy làm kinh ngạc.

"Nhảy cao hết khả năng xem nào?" Quy lão nói.

Ba người hết sức nhảy một cái, đột nhiên nhảy cao ngang với toà nhà mấy tầng lầu.

Trên không trung, ba người nhìn nhau một cái: "Chúng ta mới chỉ... nhảy thôi đúng không?"

Rơi xuống, ba người hô: "Tuyệt quá đi mất!!!!"

Sau đó là bắt đầu đua tốc độ, ba người chạy cực nhanh vòng quanh nhà Quy lão mấy vòng. Tất cả đều sung sướng với sức mạnh mới có của mình.

"Này!!! Nếu các con không nhanh lên thì chúng ta sẽ trễ chuyến bay mất." Quy lão ở bên ngoài hô.

Ba người thay quần áo, đều là bộ được Quy lão chuẩn bị từ trước, đó là áo vét cùng quần Âu màu xám, đầu đội mũ cao bồi.

"Các cậu trong ngố quá." Goku chỉ vào Yamcha, Krillin cười nói.

"Cậu cũng không hơn gì." Krillin cười đáp lại.

"Hai cậu trong đều ngố." Yamcha cười hắc hắc nói.

"Được rồi, mọi người vào xe thôi." Quy lão mở một chiếc xe hơi, trong cũ nhưng mà có thể phóng được trên mặt nước: "Ở nhà trong nhà nhé Launch san!"

"Chào chị nhé!!!" Krillin cùng Goku đều chào.

"Chào em!!" Yamcha cũng chào. Hắn có một loại tình cảm đặc biệt đối với Launch tóc xanh.

"Thi đấu tốt nhé!" Launch vẫy vẫy tay.

Đoàn người đi ô tô rồi đáp máy bay xuống Papaya Island, lại đáp taxi đi tới nơi tổ chức Tenkaichi Budokai.

"Yay, thế là sắp được gặp lại GoMinh rồi!" Goku hưng phấn nói.

"Tớ rất tò mò về GoMinh mà cậu thường nói đấy." Krillin cười nói.

"Không có gì hay, hắn sẽ dễ dàng bị chúng ta đánh bại." Yamcha tự tin nói.