Chương 21: Đám người Quy lão

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 21: Đám người Quy lão

Đến viền cánh rừng, Bulma dừng xe lại. GoMinh xuống xe, nói với Bulma: "Được rồi, đến đây thôi, lại vào nữa tớ lo lắng cậu có việc."

Bulma liếc mắt: "Làm sao lại có việc? Ta đây chuyện gì còn chưa trải qua?" Cô nàng này vẫn cứ thích cãi chày cãi cối.

"Thôi, bản thân tớ còn đang mặc bộ phụ trọng này, làm sao có thể bảo vệ cậu? Với thân thể mảnh mai như cậu mà vào đây thì không chết cũng mất nửa cái mạng." GoMinh cười khua tay: "Hơn nữa cậu còn đi học mà, tớ cũng không thể để cậu muộn học."

"Được rồi, nhớ cẩn thận đấy." Bulma được bậc thang cũng lui xuống.

GoMinh nhìn xem Bulma đi xa, lúc này mới quay người lại. Hắn đang một mình đối mặt với cả khu rừng rộng bạt ngàn.

Hắn nuốt nước bọt một cái, lại nhìn một chút bộ phụ trọng trên người mình, cuối cùng bỏ đi ham muốn cởi bộ phụ trọng.

Bước những bước tiến vững chắc, GoMinh tiến vào trong khu rừng rộng lớn này.

................

Lúc này, trên hòn đảo gần đảo Rùa:

Goku, Yamcha, Krillin cuối cùng cũng thành công gia nhập đảo Rùa. Sau một loạt bài tập trắc nhiệm sức mạnh, tốc độ, thể lực, nhạy bén, bọn họ bắt đầu đi theo lão Quy huấn luyện những bài tập khác.

Lúc này Quy lão đứng trước mặt một cao hai thấp: "Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bài tập chạy nhẹ nào. Theo ta!"

Tổ bốn người bắt đầu cuộc chạy nhẹ của mình.

"Hây hây hây hây hây."

Bọn họ chạy tới ngôi làng gần đó. Lúc này Krillin và Yamcha đều cho rằng bài tập của Quy lão là quá đơn giản, không có tính khiêu chiến. Chỉ có Goku vẫn còn chăm chú làm theo những gì Quy lão nói.

Đến cửa hàng bán sữa, Quy lão nói chuyện với ông chủ hàng đầu trâu, sau đó nhận lấy ba hộp đựng sữa to đùng.

"Được rồi, mỗi đứa lấy một thùng đi." Quy lão chỉ vào ba hộp đựng sữa, thản nhiên nói: "Chúng ta sẽ đi giao sữa."

"G... giao sữa ạ?" Krillin cùng Yamcha ngẩn ngơ.

"Đúng vậy, đây là cách huấn luyện thể lực." Quy lão nói.

"Ông không dùng trực thăng sao? Ông không định chạy bộ chứ?!" Ông chủ cửa sàng ngạc nhiên hỏi.

"Nếu dùng nó thì đâu còn là luyện tập nữa." Quy lão cười nói: "Được rồi, theo ta, nhảy tới ngôi nhà cách đây 2 km nào!"

Tổ bốn người bắt đầu nhảy, ừ, chính là nhảy mà không phải là chạy...

Sau khi đến ngôi nhà kia, bọn họ giao sữa rồi thu lấy vỏ chai rỗng, lại tiếp tục nhảy tới ngôi nhà kế tiếp. Lần này đi qua một con đường có hai hàng cây. Quy lão không yêu cầu nhảy nữa mà yêu cầu chạy zig zag qua từng hàng cây.

Cuối cùng bọn họ tới dưới chân một ngọn núi cao vút trong mây.

Tổ bốn người bắt đầu leo qua từng bậc thang để lên núi. Lúc này sau Quy lão, Goku là người thứ hai lên núi.

"Hoài niệm thật... Hồi trước Son Gohan và Gyuumaou cũng từng đi giao sữa với ta thế này." Quy lão hít một ngụm thuốc, ngồi trên tảng đá, nói.

Một lúc sau, Yamcha cùng Krillin cũng leo lên đến nơi. Bọn họ bỏ sữa vào chỗ giao nhận, bỗng nhiên có một ông sư thầy bước ra, chắp tay nói: "Chào các thí chủ, cảm ơn các thí chủ nhiều lắm."

"Chào ông!" Goku vẫy tay, cười nhe răng.

"Cái gì mà chào ông? Phải là chào sư thầy." Quy lão gõ một cái vào đầu Goku, sửa lại.

"Ch... chào sư thầy." Goku xoa xoa đầu, vội vàng sửa lại.

"Là tập luyện hả? Lâu rồi không gặp, Muten Roushi." Sư thầy cười nói.

"Đúng là lâu lắm rồi." Quy lão chắp tay sau lưng, cười nói.

"Ngài trông vẫn khỏe mạnh như xưa nhỉ. Ba cậu này tập luyện thế nào?" Sư thầy hỏi.

"Chúng tôi chỉ mới bắt đầu thôi. Tôi thấy cả ba đứa đều rất có tiềm năng." Quy lão gật gù: "Nếu chúng chăm chỉ luyện tập trong tám tháng tới thì có thể tham gia thi đấu được."

"Ồ! Ý ngài là Tenkaichi Budokai?" Sư thầy ngạc nhiên hỏi lại, dù sao hai đứa bé trông còn rất nhỏ tuổi mà đã tham gia giải đấu lớn đó.

"Hả, Tenkaichi Budokai?" Goku cùng Krillin đều ngạc nhiên kêu lên.

"Ồ, các con biết hả?" Lúc này Quy lão quay đầu lại, ngạc nhiên hỏi. Còn bé mà đã biết giải đấu này, cũng không tệ.

"GoMinh và con có hẹn ước sẽ gặp mặt ở giải đấu đó ạ. Con cùng em ấy sẽ phân ra thắng bại ở đó." Goku hưng phấn nói.

"GoMinh hả." Quy lão nói, bỗng nhiên khinh thường: "Nó rất mạnh, tuy nhiên con có sự chỉ điểm của ta cũng sẽ không yếu. Con không cần phải lo lắng"

"Thật sự sao, sư phụ?" Goku nghi ngờ nói.

"Đương nhiên." Quy lão tự tin chém gió; "Thằng bé đó thật sự là quá mê gái, còn nhỏ tuổi mà đã chạy theo mông con gái. Nó sẽ hoang phế bản thân thôi." Xem ra Quy lão vẫn canh cánh trong lòng việc GoMinh không tới.

"GoMinh thật sự sẽ hoang phế bản thân sao?" Goku ngẫm nghĩ, chợt cảm thấy nếu thật sự như thế thì thật không hay, thế là âm thầm sốt ruột, nhưng một mặt khác, dựa theo trực giác lại cảm thấy lần tới gặp mặt GoMinh nhất định sẽ cho mình kinh hỉ.

"Sư phụ, con cũng muốn đánh bại GoMinh." Yamcha nắm nắm tay, nói rằng. Xem ra hai lần thất bại vẫn không khiến hắn mất đi ý chí chiến đấu.

"Vậy con sẽ phải cố gắng gấp bội." Quy lão không khách khí nói.

"Có điều ba đứa tham gia không phải vì mục tiêu giành thứ vị cao nhất hay đánh bại GoMinh." Quy lão trịnh trọng nói: "Chuyện cần làm bây giờ là lo xem mình có đủ mạnh để tham gia hay không."

Quy lão kết luận, sau đó nói với sư thầy: "Tạm biệt ngài, chúng tôi tiếp tục giao sữa đây."

"Vâng, bốn người đi thong thả." Sư thầy chắp tay, nói.

Sau đó tổ bốn người tiếp tục hành trình của mình, bọn họ đi ngang qua một cây cầu. Nói là cầu nhưng thực chất là một thân cây, cho nên bọn họ phải học giữ thăng bằng ở đó. Phương pháp này GoMinh cũng luyện tập, có điều vì ở thành phố không có điều kiện như vậy nên hắn thực hiện leo cầu thang bằng cách bước trên lan can. Cũng may cầu thang nhà Bulma cũng không dốc lắm.

Sau đó bọn họ bước trên một nơi có rất nhiều cát, một khi bước chậm thì sẽ bị lún. Thứ này thì GoMinh cũng chịu, vì hắn đoán bước như thế cũng chỉ để rèn luyện thể lực, với lại trên thành phố cũng không có điều kiện như thế. Mà lại hắn cũng không thể hoàn toàn copy các bài tập của Quy lão, hắn cần dành thời gian cho các bài tập của hắn nữa, hắn chỉ tham khảo từ Quy lão thôi.

Tiếp đó bọn họ bước qua một dòng sông chảy xiết, nước đến cổ của Goku cùng Krillin, nếu không cẩn thận thì bọn họ rất có thể sẽ rơi mất hộp sữa hoặc bị nước cuốn đi.

Cuối cùng là bị khủng long bạo chúa đuổi theo. Bọn họ phải chạy hết tốc lực nếu không muốn bị ăn mất, dù sao đến đây thì ai cũng mệt đứt hơi rồi.

"Chúng ta sẽ vẫn giao sữa như thế trong vòng tám tháng tới." Quy lão nói: "Đây là bài tập lúc bình minh, tiếp theo sẽ là bài tập buổi sáng."

Chờ mọi người nghỉ ngơi được đầy đủ. Quy lão dẫn mọi người tới một đồng ruộng: "Cách thức rèn luyện chính là giúp đỡ cày ruộng."

"Đặc biệt, các cháu không thể sử dụng cuốc, mà phải sử dụng đôi tay của mình." Quy lão nói, lời nói có một loại khủng khiếp.

"Không được dùng cuốc?" Yamcha, Krillin, Goku ngơ ngác nói.

"Tay không! Ba đứa phải làm quen với việc làm ruộng bằng tay không đi. Mục đích chính của bài tập này là rèn luyện đôi tay, tiện thể cũng rèn luyện cả chân và hông nữa." Quy lão quơ tay nói.

"Sao ạ? Phải cuốc cả cái ruộng này bằng tay không sao?" Krillin cùng Yamcha kinh hãi nói.

Quy lão gật gù, sau đó đi tới bên cạnh ruộng, lấy ra cái tẩu thuốc, bắt đầu hút.

Không biết qua bao lâu, ba người mới mệt nhoài nói: "T... tụi con làm xong rồi."

"Lâu vậy mới xong à? Hơi muộn nhưng vẫn kịp giờ ăn sáng." Quy lão chắp tay sau mông, nói.

Bốn người bắt đầu ăn sáng ở một quán ăn. Quy lão chậm rãi ăn trong khi ba đồ đệ của hắn ăn ngầu nghiến. Riêng Goku thì cứ bát to mà giã.

"Từ giờ tới bữa trưa là giờ học văn hóa! Để trở thành một võ sư không phải chỉ rèn luyện mỗi cơ bắp mà còn phải rèn luyện cả cái đầu nữa." Ăn sáng xong, Quy lão bắt đầu giảng dạy.

"C... Con cũng phải học hả?" Yamcha giơ tay lên.

"Phải! Nhìn là biết trước đây con bất học vô thuật rồi." Quy lão khẳng định nói. Đúng vậy a, trước đây Yamcha là cướp mà... Cướp thì biết gì văn hóa chứ...

....

Buổi chiều, Quy lão bắt đầu bài tập mới. Lần này là giúp đỡ các công nhân xây dựng: "Ba đứa làm chăm chỉ, luyện tập cơ bắp vào, có khi sau còn nhận được tiền lương như làm ngoài giờ nữa."

Giúp các công nhân xong, bọn họ tới bên một hồ nước: "Ok, tập luyện đổ mồ hôi rồi, giờ thì bài tập kế tiếp sẽ là bơi lội."

"Nữa sao?" Krillin kêu lên.

"Ông ơi, thay vì những thứ này, hãy dạy tụi con cách chiến đấu đi." Goku nhíu mày nói.

Quy lão nghe Goku nói xong, khạc một cục đờm, phun xuống đất: "Ba đứa nhìn lại mình đi, cố tỏ ra trưởng thành nhưng thực chất chỉ là những chú gà con thôi, nếu không chịu tôi luyện thân thể, không đời nào ta sẽ dạy các con các kỹ thuật chiến đấu!"

Sau đó, chỉ vào một tảng đá to đùng: "Khi nào các con có đủ sức mạnh để di chuyển tảng đá này, thì ta sẽ bắt đầu dạy các con kỹ thuật chiến đấu."

"Không thể nào!" Krillin kêu lên: "Không ai có khả năng đẩy nổi tảng đá to khủng khiếp như thế."

"Thế hả?" Quy lão hai tay đặt lên tảng đá sau đó: "Hây hây!!!" Tảng đá bắt đầu di chuyển.

Di chuyển tảng đá xong, Quy lão vừa thở hộc hộc vừa nói: "Hiểu chưa? Nếu ngày nào cũng rèn luyện thân thể thì cuối cùng các con sẽ làm được như ta."

Lúc này Goku nhảy ra, đứng vào vị trí lúc nãy của Quy lão: "Hââââyyyy!!!!" Hai tay đẩy tảng đá.

"Còn không chịu hiểu hả? Nếu không luyện tập thì không được đâu." Quy lão nhíu mày nói, thầm nghĩ đứa bé này thật là quá cứng đầu.

Có điều vừa nghĩ tới đây, chợt thấy tảng đá bắt đầu di động, ầm ầm một tiếng, đi ra còn xa hơn cả Quy lão.

"Con làm được rồi! Nó đã di chuyển sư phụ ơi!!!" Goku hưng phấn nói.

"Hơ... Nó di chuyển còn xa hơn sư phụ nữa." Krillin cùng Yamcha ngơ ngác nói.

"Ha ha ha ha, ấy chả, già rồi lú lẫn." Quy lão vuốt đầu, cười gượng: "Kh... không phải cỡ này!!! A... ai mà chả đẩy được cái hòn bé xíu đó, thật đấy!!!!"

Sau đó chỉ vào một hòn đá to như một ngọn núi: "Hòn này mới đúng! Nếu đẩy được nó thì đợt huấn luyện thân thể của ba đứa sẽ kết thúc."