Chương 22: Thiếu tộc trưởng oai phong

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 22: Thiếu tộc trưởng oai phong

"Thật không nghĩ tới thiếu tộc trưởng còn có thể tu luyện được, thật sự là kỳ tích, chỉ là không biết hắn sau nay có thể đạt được đến cấp độ gì, với thiên phú như vậy xem ra Vân gia ta có hy vọng rồi". Rất nhiều tộc nhân trong tộc bất đầu nghị bàn, to nhỏ với nhau, điều này làm cho đám Vân Mộc cực kỳ khó chịu. Ngày trước lúc nào bọn hắn cũng làm trung tâm của tất cả, còn có thể dễ dàng trà đạp cái kia phế vật Vân Thiên, còn từ bây giờ trở đi điều đó sẽ vĩnh viễn không bao giờ xảy ra nữa.

"Hừ, để xem ngươi đắc ý được bao lâu! Vân Thiên, ngươi tốt nhất lát nữa ngoan ngoãn mà tự túc mà xuống đài cho ta, đừng để ta gặp ngươi nếu không ngươi chỉ còn con đường chết mà thôi!" Vân Mộc lạnh lùng hướng về phí Vân Thiên mà nói.

"Vân Mộc, biểu ca, đến lúc đó hẵng hay." Vân Thiên không muốn tranh cãi, hắn chỉ mỉm cười nói nhẹ nhàng, phong thái ung dung trở về vị trí đứng.

Lúc xuống đài, hắn có đi qua chỗ của Vân Lan và Vân Ngọc.

Vân Ngọc thì ôn nhu,ánh mặt mửng rỡ, trong khi Vân Lan với ánh mắt khó hiểu nhìn về phía hắn. trong trí nhớ của cô thì Vân Thiên là một biểu ca, với kinh mạch đứt đoạn, từ nhỏ thể chất yếu đuối, cô cũng không thường xuyên về nhà nên cũng không có qua lại nhiều với bị biểu ca này.

Lúc này Vân Kỳ mới đứng lên tuyên bố: "Vòng thứ nhất khảo thí kết thúc, tiếp theo sẽ là vòng thứ hai, mọi người bất kể ai từ Lục đoạn Linh khí trở lên đều có thể tham gia tỷ thí. Tiếp theo sẽ là phần bốc thăm đối thủ."

Một gã Vân gia chấp sự cầm rút thăm rương hòm đi lên, mười ba tên Linh giả từng cái đi lên rút thăm.

Cái thứ nhất đi lên chính là Vân Mộc, hắn rút ra cái thăm về sau, liền nhìn cũng không nhìn trực tiếp giao cho cái kia chấp sự, phảng phất hắn gặp người nào cũng đồng dạng có thể chiến thắng giống như, dạng như vậy thập phần mà tự tin.

Tiếp theo, lại có đệ tử Vân gia đi lên rút thăm.

Lúc đến Vân Thiên đi lên rút thăm thì bên cạnh hắn hai người Vân Mục, Vân Minh đều tiến sát, vỗ vai động viên.


"Đại ca, nhị ca" Vân Thiên hô.

Hai người nhàn nhạt gật gật đầu, nói tiếp "Cùng đi rút thăm".

- Tốt.

Ba người cùng nhau đi lên rút thăm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mau nhìn, hai thiên tài cùng với một phế vật đi chung kìa.

- Cút đi, Vân Thiên thiếu tộc trưởng nếu là phế tài thì chúng ta là gì, người ta hiện giờ đã là Linh Sĩ rồi. Ngươi là cái gì mà giám nói như vậy.

- Lầm... Chỉ là nói lầm thôi mà!!

Vân Mục, Vân Minh rút số 5, 10, mà Vân Thiên rõ ràng đã trở thành người may mắn, rút thăm được số 13, vòng đầu tiên không luân, trực tiếp tiến tấn.

Vân Mục nhìn thoáng qua Vân Thiên thản nhiên nói

- Vận khí của đệ không tệ, phải chú ý Vân Thiết và Vân Mục.

Dứt lời hai người tách ra khỏi Vân Thiên

- Vân Thiết?

Vân Thiên nghi ngờ một chút, tiếp theo tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lại lộ ra một dáng cười không sao cả.

Có mấy đệ tử Vân gia vừa tấn cấp thành Linh Sĩ đối với vận khí của Vân Thiên thập phần hâm mộ đố kị, những người khác thì thầm mắng tên này thật là vận khí cứt chó, cơ hội duy nhất cũng bị hắn bốc được.

Rút thăm chấm dứt, trận đầu là Vân Hổ số 1 đấu với Vân Mục số 5
Vân Hổ, mười chín tuổi, mới vào Linh khí bát đoạn cao giai, tu luyện Hoàng gia trung cấp linh kỹ Mãnh Hổ Quyết, am hiểu quyền pháp, uy lực cực kỳ bất phàm, tỷ thí lần trước xếp hạng thứ sáu, thực lực có thể thấy được lốm đốm.

Vân Mục, mươi bảy tuổi, mới vào Linh Khí cửu giai, tu luyện Hoàng giai cao cấp linh kỹ, Hàm Long Quyền, năm trước dùng thực lực Linh Khí ngũ giai xếp hạng thứ năm, hai người này nắm nao cũng tranh dành nhau, hơn kém nhau cũng chẳng đáng là bao. Mặc dù lần nào Vân Mục cũng thắng, tuy nhiên đặc điểm của Vân Hổ, là rất lỳ đòn và bất chấp tất cả chỉ có một chữ đó là " Xông lên" y như kiểu tử chiến vậy.

"Đúng là oan gia ngõ hẹp mà," Vân Mục thầm cười khổ lắc đầu.

Bên lôi đài, tộc trưởng, chúng trưởng lão đều ngồi ở bên sân đích thân tới quan sát trận tỷ thí giữa đời tuổi trẻ này

Cửu trưởng lão áo bào sau khi nói một ít quy tắc liền tuyên bố luận võ bắt đầu.
Vân Mục chắp tay nói với Vân Hổ:

- Thỉnh hạ thủ lưu tình.

Vân Hổ khách khí nói

- Thỉnh!

Vân Hổ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, lăng không đạp mấy cái,, cả người bay tới, động tác cực nhanh, tựa như báo săn săn mồi khiến người khó lòng phòng bị.

Lúc hắn đến trước mặt Lăng Mục thì, Vân Mục một tay đặt sau lưng mô phỏng hình trảo rồng, tay trước chưởng thế, tung ra chắn trước ngực, đánh úp vào quyền thế của Vân Hổ.

Vân Mục là trực hệ Vân gia, thân phận không thấp, hắn sử dụng cao giai linh kỹ. Hàm Long quyền. bao gồm, chưởng pháp, quyền pháp, và trảo pháp. đây được coi là linh kỹ phổ thông cho con cháu trực hệ.

Dưới đài một mảnh kinh hô, không ai ngờ rằng Vân Hổ rõ ràng xuất kỳ bất ý, đánh đòn phủ đầu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, khiến người phải líu lưỡi.

Quyền thế đánh tới phát ra khí tức lạnh lùng, đổi thành Linh giả ngang giai sợ rằng đã bị chấn nhiếp rồi. Chính điều này làm cho Vân Thiên cho rằng, Vân Mục đại ca, không chỉ có tu vi là cửu đoạn Linh khí, chí ít cũng phải đạt tới Nhất giai Linh Sĩ rồi.

Vân Mục tu vi cao hơn Vân Hổ, hơn nữa kinh nghiệm lâm địch thập phần phong phú, chỉ thấy hắn không chút hoang mang một tay lên nghênh tiếp. Tay sau trảo vuốt hình thành, tung ra nhắm vào bả vai của Vân Hổ mà chụp tới.

Đệ tử Vân gia chưa thấy qua Vân Mục ra tay đều nhao nhao kinh hô.

Một người trong số đó kêu lên.
"cẩn thận"

Vai của Vân Hổ trùng xuống, tiện đà lộn một vòng lùi lại phía sau, tạm thời rút lui.

- gì thế chưa chi đã chạy là sao, một trảo thôi mà. có gì mà phải khiếp sợ tới thế chứ.

- Các ngươi biết cái gì, không thấy trên hai tay Vân Mục đeo gì sao? Thật sự là ngu ngốc không có kiến thức!
...
Vân Hổ không phải não tàn, nếu hắn không lùi lại mà vai bị trúng một trảo kia thì sẽ tuyệt đối vai sẽ không lành lặn. Gang tay của Vân Mục đeo tuyệt đối không phải dạng bình thường, chí ít cũng phải Hoàng giai trung cấp binh khí. Không cẩn thận là gẫy xương như chơi.
Hắn tay rút kiếm từ bên hông đeo ra, múa một vòng, tay cầm kiếm chặn trước ngực đề phòng.

Lúc này, Vân Mục, chân đạp đất, lăng không, chưởng thể bay tới, hướng phía dưới bên sườn của Vân Hổ đánh tới. Trong khi Vân Hổ múa kiếm, sử dụng Liểu diệp kiếm pháp phong tỏa trước người.

Nhưng mà, Vân Mục giống đã sớm liệu trước, chân vận chuyển Lăng Vi bộ pháp, nhoáng một cái đã xuất hiện ở phía sau Vân Hổ, một chưởng đánh chúng mạn sườn Vân Hổ, Vân Hổ chúng trưởng, bay người về phía cuối đài.

Phải nói là Vân Mục, trưởng này khá là lưu tình không đánh vaò chỗ trọng yếu nếu không thì Vân Hổ đã không phải cồn đứng trên đài nữa rồi.

Biến đổi đột nhiên này khiến mọi người dưới đài đều cả kinh, mà chúng trưởng lão thì đều nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng, tựa hồ cực kỳ thỏa mãn với biến chiêu này của Vân Mục.

Lăng Hổ nhíu mày lại, hét lớn một tiếng bật dậy. vung kiếm hướng Vân Mục đánh tới.

Liễu diệp tứ phương!

chỉ thấy kiếm ảnh như mưa, lắp loáng như sao, khó mà phát hiện ra được đâu là ngươi đâu là kiếm, nếu như ai đó vô tình lúc này mà tấn công tới hắn thì chỉ có một kết cục là đứt tay, đứt chân mà thôi.


Cường chiêu sử xuất, vô số kiếm ảnh bao trùm về phía quanh thân Vân Hổ, kiếm chiêu chưa đến đã nhấc lên một mảnh kiếm mang khiến người đau buốt.

Đây là một chiêu mạnh nhất trước mắt của Vân Hổ, hắn giờ cảm thấy mình cùng với Vân Mục không phải chỉ chênh lệch một chút, cho nên bây giờ đã toàn lực ứng phó, thừa dịp Vân Mục chưa kịp phản ứng liền xuất kỳ bất ý, muốn đánh bại Vân Mục.

Đệ tử Vân gia bên sân lại một hồi kêu sợ hãi, dưới đài về cơ bản đều là Linh Khí cấp thấp, bọn hắn có thể thấy tỷ thí giữa hai người gần đạt cấp Linh Sĩ, đối với bọn họ mà nói được lợi không ít, đồng thời cũng khiến bọn hắn có cơ hội lĩnh ngộ tiến giai.

Vân Thiên ở một bên đánh giá đao chiêu của Vân Hổ, lẩm bẩm nói:
- Một chiêu này thoạt nhìn uy lực không kém, nhưng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, nếu không biết cách vận dụng bộ pháp thì cũng vất đi.