Chapter 72: Đôi mắt của Indra

Hiệp Sĩ Trong Marvel

Chapter 72: Đôi mắt của Indra

Đợi một hồi, không có gì xảy ra, Đinh Minh quay đầu lại, hắn cười nói: "Cho nên đây là thứ ngươi dùng để khống chế Kongo, phải không, Danzo?"

"Xem ra ngươi cũng có chút tài mọn sao?" Người sau lưng cũng chính là Danzo trầm mặt nói, hắn cảm thấy Chakra hắn đưa vào trong đầu Đinh Minh bị một màn chắn năng lượng cực kỳ cường đại cản lại.

Danzo rút ra một phi tiêu đặc chất, chỉ thấy có những làn gió quấn quanh phi tiêu, dần dần hình thành một lưỡi kiếm gió, cực kỳ mạnh mẽ.

"Đưa bản thân vào chỗ chết không phải là ý kiến hay, Danzo." Đinh Minh rút ra từ bên hông lưỡi kiếm của mình. Hắn ném ra một chiếc phi tiêu, chỉ thấy phi tiêu bay tới Danzo, chuẩn bị bị hắn cản lại, một bóng hình lại xuất hiện bên cạnh phi tiêu, giương kiếm liền chém.

14 tấn sức mạnh không phải chuyện đùa, Danzo bị chém bay ra ngoài, cũng may hắn kịp thời bật lên Izanagi nên thân thể thực tế cũng không tổn thương.

"Hừ, Baku!" Danzo hừ lạnh một tiếng, triệu hồi ra sinh vật bên cạnh mình. Đó là một sinh vật cực kỳ khổng lồ. Cái đầu giống voi nhưng bốn chân lại giống hệt hổ. Toàn thân toát ra vẻ cực kỳ dữ tợn.

Đinh Minh hừ lạnh một tiếng, hắn nói: "Để ngươi nếm thử chiêu thức mới của ta." Nói xong hắn bay lên cao, vượt qua đầu của sinh vật kia. Có tiếng sấm đì đùng nổi lên trên trời, sau đó hơn mười tia sét từ trên trời lao xuống, quấn quít lấy lưỡi kiếm. Đinh Minh lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, từ trên trời rơi xuống trên lưng của sinh vật, một kiếm chém xuống.

Sinh vật khổng lồ run lên bần bật, thân thể khổng lồ không bị khống chế nằm sấp xuống, toàn thân khí lực tan rã. Đinh Minh nâng kiếm lên, chuẩn bị kết thúc tính mạng của nó. Bên dưới, Danzo vội vàng nói: "Khoan đã, có gì từ từ nói!"

Thanh kiếm dừng ở trên không trung, Đinh Minh cúi đầu xuống, cười nói: "Ta muốn đôi mắt của Indra."

"Ta không có!" Danzo nghiêm nghị nói.

Thanh kiếm lại chuẩn bị chém xuống, Danzo vội vàng nói: "Ta xác thực không có đôi mắt đó, nhưng ta biết tìm nó ở đâu."

Nói, Danzo vội vàng chạy vào phòng làm việc của mình, mở ra một ngăn tủ ngầm, lấy ra một cái hộp. Xác thực lúc trước Đinh Minh không phát hiện, vì hắn không phải chuyên gia trong lĩnh vực này.

"Đây là tấm bản đồ, ngươi có thể mở ra xem xét." Danzo vội vàng nói, hắn ném cái hộp về phía Đinh Minh.

Đinh Minh cầm lấy hộp, đưa Chakra Thuỷ vào trong xem xét, không phát hiện điều gì bất thường, lúc này mới chậm rãi mở ra. Bên trong quả thực là một tấm bản đồ, trên đó đánh dấu là lăng mộ của Indra. Có vẻ như người như Indra mới không thèm chung mộ với người khác như Asura. Kẻ kiêu ngạo như hắn rất hiển nhiên là cần mộ riêng.

Còn vì sao Đinh Minh nhất định phải được đến đôi mắt của Indra? Những đôi mắt khác không phải cũng thành sao? Hắn lại cũng không phải là muốn tráo đôi mắt khác thay vào đôi mắt mình. Hơn thế nữa, mỗi người thức tỉnh Mangekyo Sharingan cũng khác nhau. Đây căn bản là hắn muốn theo đàn đâu. Dù sao có gen của Ashura rồi thì tìm nốt gen của Indra đi cho đủ bộ. Hơn thế nữa hai thứ hợp lại, biết đâu có thể tái hiện phong thái năm xưa của Hagoromo?

"Được rồi, hẹn gặp lại, Danzo." Xem xét tỉ mỉ bản đồ, Đinh Minh nói tạm biệt rồi biến mất trước mặt người này.

"Hừ, ngươi căn bản không cách nào lấy được đôi mắt đó. Chỗ đó căn bản là nơi tử vong." Danzo lẩm bẩm nói. Bất quá lúc này hắn phải lo lắng tới Baku của hắn. Ăn một đòn nghiêm trọng như thế, e rằng phải dưỡng thương mấy tháng.

Nói trở lại Đinh Minh, xuất hiện trở lại, hắn đã ở tổng bộ công ty Rising Sun. Đi ra ngoài, thuê một chiếc xe ngựa, hắn hướng tới nơi cần đến.

Một tháng sau, một chiếc xe ngựa đậu lại tại một ngôi làng bên ngoài một dãy núi chập chờn. Nơi này chính là Lôi Quốc, nơi có rất nhiều sấm sét.

Một bóng người bước xuống xe ngựa, trả tiền cho phu xe, sau đó bước nhanh tiến vào trong dãy núi. Đi một đoạn, trước mặt hắn hiện lên là một ngôi đền cực kỳ cổ. Hiện tại, ngôi đền đang đóng chặt.

Không mất nhiều thời gian, Đinh Minh tiến vào trong ngôi đền, càng đi sâu, càng đen tối. Chợt một phát tiễn đâm thẳng tới Đinh Minh có điều rất nhanh bị hắn né tránh. Cho dù là trong đêm tối, cũng không thể nào ngăn cản trực giác của hắn.

Càng đi càng sâu, vượt qua hết bẫy rập này đến bẫy rập khác, Đinh Minh lại càng thêm cẩn thận, bởi vì hắn không cho rằng mọi thứ lại dễ dàng như vậy.

Quả nhiên, khi cách một hành lang khá xa, đứng trước mặt chiếc quan tài nơi sâu nhất, còn chưa kịp làm gì đâu, trong đầu hắn chợt đau nhói. Có thứ gì đó tấn công vào lá chắn năng lượng, ý đồ phá tan vòng bảo vệ của hắn.

Đinh Minh không nghi ngờ gì đây là thủ đoạn phòng ngự của Indra, người có Mangekyo Sharingan. Hắn tin rằng càng đi vào sâu ắt gặp phải càng lớn lao công kích tới từ tinh thần.

"Bất quá thời đó e rằng còn chưa có Phi Lôi Thần thuật đâu, e rằng Indra còn không ngờ được ta có thứ này." Đinh Minh thầm nghĩ, sau đó hắn lấy ra phi tiêu đặc chế, lấy hết sức mạnh ném tới chiếc quan tài.

Có thể nói, tài liệu thời hiện đại khá tuyệt, phi tiêu không gặp trở ngại nào găm thẳng vào quan tài.

Sau đó Đinh Minh kết ấn, hắn biến mất. Khi xuất hiện trở lại, hắn đã ở bên cạnh quan tài. Không kịp nghĩ nhiều, hắn một đấm đấm thủng nắp quan tài.

"A!" Đinh Minh khẽ kêu, hắn có thể cảm giác được có những mảnh vỡ xuất hiện trên lá chắn tinh thần của hắn. Nơi này quả thực là quá khủng bố.

Xé rách nắp quan tài, Đinh Minh nhìn thấy một bộ xương khô trong đó. Trong hốc mắt còn có một đôi mắt nằm yên tĩnh.

Không kịp nghĩ nhiều, Đinh Minh lấy ra một cái bọc, bỏ tất cả vào trong đó, sau đó biến mất ở nơi này.

Khi xuất hiện trở lại, hắn đã ở trong một mảnh rừng rú.

Đinh Minh ôm đầu, nằm lăn lộn trên mặt đất, từng cơn đau nhức từ trong đầu của hắn truyền đến. Lá chắn tinh thần của hắn đã bị phá vỡ, lúc này đang có một luồng tinh thần xa lạ xuất hiện trong đầu hắn: "Ngươi dám lấy cơ thể của ta? Ta chiếm lấy thể xác ngươi."

Bất quá Đinh Minh cũng không phải ngồi không, hắn tụ tập lại tinh thần năng lượng cấu trúc lại tấm lá chắn tinh thần, mặc dù rất mỏng manh nhưng cũng may hiện tại hắn đã thoát khỏi lăng mộ đó. Luồng tinh thần này như không có rễ, rất nhanh thì sẽ tiêu tan. Hơn nữa nó giống như một luồng ý nghĩ không có chủ nhân, chỉ biết lặp lại câu nói kia.

Hơn một tiếng sau, Đinh Minh ngồi trở lại mặt đất, hắn có thể chưa từng chịu khổ như vậy qua, cơn đau đầu có thể nói là cực kỳ khủng khiếp, nguy hiểm hơn khi hắn lấy trộm thân thể của Asura nhiều.

"Được rồi, nơi này không an toàn, ta vẫn là trở về cho thỏa đáng." Đinh Minh mở ra cánh cửa không gian, sau đó biến mất ở nơi này.

Xuất hiện trở lại, hắn đã ở trong căn phòng của hắn ở đảo Saint. Đinh Minh chậm rãi đi khỏi phòng, kiếm một chiếc xe, đi tới phòng thí nghiệm của bà lão Mary.

"Mẹ, lần này lại phải phiền mẹ rồi." Ngăn cản còn đang trong thí nghiệm, Đinh Minh nói với mẹ của mình.

"Gì nữa đây, con trai?" Bà lão Mary mỉm cười hỏi.

Đinh Minh đưa tới túi xách, mở ra, bày bộ xương lên mặt bàn: "Con cần mẹ nghiên cứu gen của người này."

"Con lại muốn cấy ghép gen sao?" Bà lão nhíu mày nói: "Tuy nhiên thứ này chỉ còn là bộ xương, e rằng gen không còn hoàn chỉnh."

"Mẹ nhìn thứ này." Đinh Minh chỉ vào đôi mắt của bộ xương, cười nói.

"Không thể nào, thân thể đã tan rã, làm sao đôi mắt còn tồn tại?" Bà lão thốt lên kinh ngạc.

"Đôi mắt này đã tồn tại suốt 700 năm." Dừng một chút, Đinh Minh nói tiếp: "Con cũng muốn có một đôi mắt như thế, tuy nhiên không phải cấy ghép mắt mà là cấy ghép gen của nó."

"Ta có thể hiểu được ý của con." Bà lão gật đầu. Bà đi tới bên cạnh bàn thí nghiệm:

"Ta chỉ lo lắng, lần này có lẽ sẽ rất đau." Bà lão nói.

Đinh Minh biết ý của bà lão, hắn biết lần này đôi mắt của hắn sẽ rất đau.

"Chút chuyện nhỏ mà thôi." Hắn nói sang chuyện khác: "Như vậy, cần bao lâu mới có thể thành?" Đinh Minh suy nghĩ một chút, tuy rằng Sharingan không giống Byakugan tăng cường thể thuật, nhưng nó lại có thể đền bù điểm yếu của Đinh Minh về mặt ảo thuật, hơn nữa còn có thể cho tinh thần của mình thêm một tầng bảo vệ, nghĩ lại hắn liền trong lòng lửa nóng.

"Ta nghĩ nhanh nhất khoảng 1 năm là được rồi. Dù sao chúng ta cũng có kinh nghiệm vể việc cấy ghép như vậy." Bà lão gật gù nói.

Một năm sao? Cũng không tệ lắm, Hắn cũng không vội vã, cho nên nói: "Con cũng không vội, mẹ cứ cẩn thận là được rồi."

Bà lão gật đầu, bà lại nói: "Cũng thế, một năm sau rất có thể đứa trẻ sinh ra, chúng ta có thể song hỷ lâm môn."

Đinh Minh cười, hắn nói: "Hy vọng như vậy đi."