Chương 457: Người của Long Thần môn đến

Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 457: Người của Long Thần môn đến

Đương nhiên, loại ánh mắt đặc sắc này là vô hình, thế nhưng lại khiến người ta cảm thấy giống như là chân thật bắn ra. Từ trong hai con ngươi kia, có thể trông thấy mừng rỡ, kinh ngạc, và cả một phần bức thiết nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào.

"Ôn tông chủ, kỹ nghệ của ngài thực sự..."

Mục Thiên nghẹn lời.

Hắn thật không biết nên tìm từ gì để hình dung kỹ nghệ cao siêu của Ôn Bình.

Loại năng lực "phá chiêu" này gia thân, coi là thần thông a?

Ôn tông chủ đây là muốn mở ra thời đại mới ở Nhân tộc a?

Thông qua chế tạo Tuyền Qua Đồ, đến đánh vỡ cục diện thần thông mà chỉ Yêu tộc mới có?

"Năng lực đặc thù này kì thật bình thường, không có dễ như trong tưởng tượng của ngươi thế đâu." Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Mục Thiên, Ôn Bình bình thản như nước trả lời một câu, sau đó đưa Tuyền Qua Đồ trong tay ra.

"Đối với Ôn tông chủ thì là bình thường, nhưng với chúng ta thì coi như là bảo vật có thể ngộ nhưng không thể cầu a..." Mục Thiên cẩn thận từng li từng tí dùng hai tay tiếp nhận, cảm xúc mênh mông cẩn thận nhìn chằm chằm nó.

Hai kim sắc tuyền qua chậm rãi, khoan thai xoay tròn, lộ ra một phần thần bí, linh hoạt kỳ ảo, thu hút hai con mắt của hắn.

Hắn lại tính toán thầm trong đầu, nó nên bán bao nhiêu bạch tinh nha?

Ba tấm Tuyền Qua Đồ đều cho Mục Thiên về sau, Ôn Bình nói tiếp: "Ta giao nó cho ngươi, nhớ kỹ, có thể bán cao bao nhiêu bán cao bấy nhiêu!"

Có thể thăng cấp Thính Vũ các hay không về sau, còn dư tiền nhàn rỗi cải tạo phi chu, cơ bản liền dựa vào thủ đoạn tuyên truyền của Mục Thiên.

Hơn nữa, không riêng gì phải kiếm tiền cải tạo phi chu, còn phải giữ lại tài chính mở Tuyền Qua Pháo, ít nhất phải lưu 900 viên bạch tinh, dự bị sau này nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Tuyền Qua Pháo có thể bắn ra ba pháo ngay lập tức!

"Ôn tông chủ yên tâm!"

Mục Thiên vỗ vỗ bộ ngực, đánh cái cam đoan.

Lúc này, thị nữ đi pha trà gõ gõ cánh cửa, cẩn thận từng li từng tí mang trà vào, định sau khi rót cho hai người một chén rồi đi. Chỗ này không phải là địa phương nàng có thể chờ, ngoài cửa còn không ít đại nhân vật đang trông chờ đâu.

Cao tầng của Mục gia ở Vân Hải chi đô đều đang đứng ở ngoài cửa, kia nhưng đều là đại nhân vật tiếp cận Thần Huyền, vẫn như cũ chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ở ngoài phòng, nếu như không phải từng người khí độ bất phàm, thật đúng là dễ dàng để người tưởng rằng là hộ vệ.

Lúc sắp đi, Mục Thiên gọi lại nàng.

Để nàng gọi tất cả cao tầng vào, ngay trước mặt Ôn Bình, trực tiếp nói ra kế hoạch.

Lần này, Mục Thiên không ra bài kịch.

Đổi lên trời xuống đất!

Trực tiếp liên lạc với phủ thành chủ, cho Mục gia bọn họ quyền tự do phi hành ở Vân Hải chi đô trong một ngày.

Điểm này, Ôn Bình bội phục!

Không phận thành trì, quyền khống chế tuyệt đối ở trong tay phủ thành chủ, đại yêu của thế lực khác bay ở trên không trung trừ phủ thành chủ chẳng khác nào là khiêu khích. Đừng bảo Vân Hải chi đô, Thương Ngô thành hắn cũng chưa thấy qua có Dực tộc yêu vật bay loạn.

Đương nhiên, Mục Thiên nghĩ như vậy tự nhiên là sẽ thành công.

Lúc khác, phủ thành chủ khẳng định không thể cho loại đặc quyền này, thế nhưng hôm nay không giống, dù gì cũng là vì Tuyền Qua Đồ do Ôn tông chủ mang đến. Mục Thiên biết phủ thành chủ nhất định sẽ nể tình.

Nghe xong kế hoạch sơ bộ do Mục Thiên lâm thời nghĩ ra, Ôn Bình cảm thấy hài lòng, về phần chuyện sau đó hắn không tiếp tục theo vào, hắn vẫn tin tưởng năng lực của Mục Thiên. Nhưng sau khi ra khỏi Mục gia phòng đấu giá, thời gian liền không yên ổn.

Không hiểu thấu luôn có người đi lên, để cho Ôn Bình đi gặp gia chủ của bọn họ.

Báo ra các loại tin tức địa phương hay thế lực ở từng nơi, người ngoài nghe thấy lại vừa kinh vừa sợ.

Ôn Bình tự nhiên là hoàn toàn như trước đây trực tiếp coi nhẹ.

Đến cuối cùng, Ôn Bình dứt khoát bắt đầu tiềm tụ ở trong khách phòng, chỉ chờ đấu giá hội bắt đầu vào đêm mai.

Thế nhưng, Ôn Bình làm như vậy lại làm cho thật nhiều người vỡ tổ.

...

Hôm sau.

Khanh Hải lâu.

Tửu lâu tốt nhất ở Vân Hải chi đô.

Phục vụ tốt nhất, xa hoa nhất, và cả người đến đây uống rượu cũng đều là không phú cũng quý, ở đây lại có thể trông thấy người đến từ trời nam biển bắc, tất cả mọi người ở đây nhất định là đại sinh ý mấy trăm viên, hơn ngàn viên bạch tinh.

Hôm nay, những cường giả nửa bước Trấn Nhạc này tự nhiên cũng đều tụ tập ở nơi này, bọn họ bao trọn tầng cao nhất, mỗi người ngồi ở một bàn, cách rất xa, thế nhưng chủ đề trò chuyện chỉ có một, nghị luận cử động không gặp bất cứ ai của Ôn Bình.

"Một tên nhị tinh Tuyền Qua thần tượng như hắn thật tưởng mình là bảo hay sao? Cháu trai ruột của lão phu đi mời cũng không mời được. Nhị tinh Tuyền Qua Đồ kia mặc dù là thứ có một không hai, thế nhưng dù sao vẫn là nhị tinh, chúng ta ai không có a!"

Nói chuyện chính là một lão giả râu bạc trắng phất phơ, mặc một thân thanh sắc hoa phục, cực kỳ tinh xảo. Y phục này, đại biểu cho Mạc gia ở Thanh Nhiên hồ, cũng là một cái thế lực cự đầu độc bá một hồ.

Lão giả này dĩ nhiên chính là tộc trưởng hiện tại của Mạc gia!

Cũng là người mạnh nhất trong cả Mạc gia.

Hắn mới mở miệng, trực tiếp khiến cho đám người sinh ra cộng minh.

"Đúng vậy a, ai không có đâu? Còn ai cũng không gặp, thật coi chính mình là tam tinh Tuyền Qua thần tượng rồi?"

"Chúng ta ai không phải một phương cường hào, hắn vậy mà một chút mặt mũi cũng không cho."

"Quá khinh người!"

Những lời cuối cùng này là Bách Như Thường nói.

Hắn khổ nhất.

Đang ngồi, ai giống như hắn, đi chờ đợi rồi?

Có ai giống như hắn mới gặp thoáng qua Ôn tông chủ kia, đối phương không để ý tới hắn?

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn là càng nghĩ càng giận.

Trong lúc mọi người ngươi một lời ta một câu, ở trong một góc của sương phòng, cũng có người đang thì thầm.

Nhưng các nàng không có nói chuyện cùng những cường giả nửa bước Trấn Nhạc này, càng không có ai nói đến chuyện Ôn Bình có gặp mọi người hay không, chỉ có cảnh tượng ba người sắc mặt trắng bệch quỳ gối trước mặt một nữ tử bộ dáng khoảng 30 tuổi.

Không khó nhìn ra, ba người đều rất sợ hãi cho dù cảnh giới của bọn họ nếu đặt ở Vân Hải chi đô cũng đều ít có địch thủ!

"Dương Tất bị ai giết, còn chưa điều tra ra sao?"

Cô gái mặc áo vàng lập tức đứng dậy, cúi đầu quan sát ba người, ánh mắt lạnh lùng ẩn hiện sát ý!

Đường đường Trấn Nhạc trưởng lão của tứ tinh Long Thần môn lại chết ở địa phương nhỏ như thế này.

Đây là tổn thất lớn bao nhiêu a.

Tứ tinh thế lực nào có thể tùy tiện chiêu một cái Trấn Nhạc cảnh?

Khiến cho nàng cảm thấy khuất nhục chính là, hơn một tháng qua đi, ai giết Dương Tất cũng không biết.

Đối với tứ tinh thế lực đến nói, đây quả thực giống như bị người đánh lên sơn môn, hủy diệt chủ điện.

Danh dự của Thiết Sơn các đã bị mất.

Hiện tại tới phiên Long Thần môn rồi?

"Bẩm báo thần nữ, chúng ta vẫn đang tra... Dương trưởng lão... Ngày đó chỉ nói đi ra ngoài một chuyến... Không nói gì... Thực sự khó có thể tra được a." Một người trong đó vội vàng giải thích, chỉ sợ nữ tử trước mắt hạ sát thủ.

Bất quá, coi như biết lúc nào cũng có thể chết.

Bọn họ cũng không hề động, vẫn quỳ như cũ.

"Ta không nghe giải thích của các ngươi, tóm lại... Ba ngày thời gian, không tra được, vậy liền đi chết cả đi." Nữ tử chậm rãi thu hồi sát ý khiến người không rét mà run, quay người lại, ra khỏi sương phòng.

Nữ tử đi lần này, ba người như trút được gánh nặng ngồi liệt trên mặt đất.

Cảm giác sống sót sau tai nạn đập vào mặt.

Nữ tử không tiếp tục quản bọn họ, nàng thật sự không muốn nhìn thấy ba tên này.

Thần Huyền thượng cảnh?

Cảnh giới này tu đến trong đống phân chó đi?

Nếu như không phải đêm nay nàng muốn đi xem thử đấu giá hội đã xôn xao huyên náo hai hôm nay, không rảnh đi quản chuyện của Dương Tất, ba người này hôm nay sẽ chết ở đây. Long Thần môn, không nuôi phế vật!

Ngược lại là nhị tuyền Tuyền Qua thần tượng này!

Có ý tứ.

Lại có thể tạo nên bước tiến mới cho Tuyền Qua Đồ, có thể thấy được thiên phú kinh người a.

Nếu như Long Thần môn có thể lôi kéo, chưa chắc không thể bồi dưỡng thành tam tuyền Tuyền Qua thần tượng, đến lúc đó Long Thần môn có thể trở thành thế lực thứ hai có được tam tuyền Tuyền Qua thần tượng ở Thiên Địa hồ.