Chương 431: Chưa ra trận đã thua

Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 431: Chưa ra trận đã thua

"Không phải thế lực của Thiên Địa hồ có thể nhúng tay?"

Đến tận đây, ngữ khí của Thiết Mộc Hợp bắt đầu trở nên thảnh thơi rất nhiều.

Không cam lòng đã không còn nữa.

Neus như Thiên Thần nói Thiết Sơn các không thể trêu chọc, vậy hắn tuyệt đối không sợ, có thể mượn nhờ tay của liên minh làm chuyện không thể làm. Hơn nữa hiện tại Bách Tông Liên Minh cùng Bất Hủ tông đang có thâm cừu đại hận, hai phe hợp tác, Thiên Địa hồ không có thể lực nào là không thể diệt trừ. Dù sao thì Bách Tông Liên Minh cũng là ngũ tinh thế lực duy nhất ở Thiên Địa hồ, thực lực của nó rất mạnh.

Nhưng mà Thiên Thần lại nói rằng thế lực của Thiên Địa hồ không thể nhúng tay, vậy hắn biết rõ mình không thể đụng tới dù chỉ một chút.

Toàn bộ người của Thiết Sơn các thì mạnh nhất chính là Thiên Thần, xưa nay hắn chưa bao giờ nói chuyện không có chứng cứ.

"Tông chủ, chúng ta..."

"Thiêu hủy thư đi, sau đó lập tức đưa tin cho Bách Tông Liên Minh, nói rằng Thiết Sơn các chúng ta rời khỏi lần thảo phạt này." Thiết Mộc Hợp đang suy đoán, người mà Thiên Thần mang tới kia chỉ sợ liên lụy tới thế lực ở bên ngoài Thiên Địa hồ.

Hắn sớm nên nghĩ tới a!

Nếu không thì sao có thể để cho một Trấn Nhạc trung cảnh như Thiên Thần cố ý lên tiếng nhắc nhở?

"Thế nhưng chúng ta lấy lý do gì đây? Bây giờ rời khỏi, không thể nghi ngờ sẽ trở thành trò cười của toàn bộ thế lực ở Thiên Địa hồ."

"Cứ cười đi, dù sao bọn họ đi chịu chết mà thôi." Thiết Mộc Hợp trả lời, sau đó im lặng không nói nữa, trầm mặc thật lâu mới lại nói tiếp, "Cứ nói rằng Bạch Tinh khoáng của chúng ta bị Yêu tộc công kích, chúng ta cũng phải đi bảo hộ Bạch Tinh khoáng. Bạch Tinh khoáng chính là căn bản lập tông của Thiết Sơn các chúng ta, cho nên chúng ta càng phải nghĩ tới đại cục hơn là chuyện đi rửa nhục! Nếu như Nghiêm Chính hắn hỏi tới, cứ nói hắn tới gặp ta."

"Được thôi." Không trưởng lão bất đắc dĩ trả lời.

Nếu như tin này truyền đi, Thiết Sơn các coi như triệt để mất hết mặt mũi.

Thế nhưng nếu như không làm vậy, Không trưởng lão hắn cũng hết cách.

Không phải thế lực của Thiên Địa hồ có thể nhúng tay, Thiết Sơn các không thể vọng động.

...

Trên đường phố ở Sơn Hải thành.

Cường giả mặc trang phục muôn hình muôn vẻ đang đi lại trên đường phố, tốp năm tốp ba, tuy rằng y phục của bọn hắn hết sức loạn nhưng trước ngực lại có một tấm huy chương.

Một tấm huy chương hình thanh kiếm màu bạc đại biểu cho quân liên minh.

Một thanh kiếm đại biểu cho Thông Huyền.

Hai thanh kiếm thì là Thần Huyền.

Còn ba thanh kiếm, đại biểu cho Trấn Nhạc cảnh.

"Không xong!" Bỗng nhiên, một tiếng hô to phát ra từ trong mốn đám quân liên minh đeo huy chương hai thanh kiếm màu bạc.

Có người biết hắn nên hỏi: "Lục sư đệ, chuyện gì xảy ra?"

"Thiết Sơn các rời khỏi liên quân!"

Câu nói này của hắn khiến cả con đường triệt để nổ tung.

Bọn họ tới từ bên ngoài Sơn Hải thành, đa phần là tam tinh, ngụy tứ tinh thế lực.

Trong liên quân, tứ tinh thế lực chính là tín ngưỡng, là dê đầu đàn. Thật nhiều người trong số bọn họ nghe nói có tứ tinh thế lực tham dự cho nên mới tới.

Không có tứ tinh thế lực dẫn đầu, ai nguyện ý đi theo một đống Thần Huyền cảnh của tam tinh thế lực vào sinh ra tử?

Bởi vì một trận chiến tranh thảo phạt, quyết định thắng bại sau cùng thật ra là từ những Trấn Nhạc cảnh. Thiết Sơn các mặc dù chịu nhục nhưng dù sao cũng là một môn bốn Trấn Nhạc, không phải tứ tinh thế lực bình thường có thể so sánh.

Đi theo sau loại thế lực này, vừa có thể nhặt được chỗ tốt từ trong chiến tranh, vừa có thể chiến thắng chiến tranh một cách nhẹ nhàng.

Trên đường phố nổ tung, Bách Tông Liên Minh dĩ nhiên cũng ngay lập tức nhận được tin tức.

Ầm!

Nghe thấy tin tức này, Nghiêm Chính tung chưởng xuống bàn vuông.

Bàn vuông cứ thế nứt.

"Khốn kiếp! Bạch Tinh khoáng lại quan trọng như thế? Nhà đều bị người làm hỏng... Đòi tiền, không biết xấu hổ!"

Một tiếng chửi tức giận khiến những người trong phòng không dám nói chuyện.

Thật lâu sau, một vị nam nhân trung niên ngồi ở trên một chiếc ghế vuông đứng dậy. Hắn không mặc chế phục của Bách Tông Liên Minh, mà là mặc một bộ trang phục hỏa hồng sắc, y phục rất đặc biệt, phía sau có một cái phi phong. Lúc hắn đứng lên, Nghiêm Chính liền nhìn sang, "Nghiêm Chính chủ sự, việc này can hệ trọng đại, mong ngươi đi Thiết Sơn các một chuyến. Tứ tinh thế lực bỗng nhiên không tham dự, như thế chúng ta làm sao bây giờ?"

Người nói chuyện là Hoa Thắng Nhạc — môn chủ Sinh Nhạc môn.

Gia nhập liên quân, trừ vì đạt được ban thưởng của Bách Tông Liên Minh ra thì còn vì đi địa phương khác cướp đoạt một phen, là do ngươi phát động ra hồng sắc lệnh tập kết.

Hiện tại dê đầu đàn đã sớm được định ra là Thiết Sơn các lại lút rui.

Vậy khiến hắn phải làm sao bây giờ?

Để cho Sinh Nhạc môn không lớn không nhỏ như hắn làm dê đầu đàn?

Cùng suy nghĩ như hắn lúc này còn có một tên cường giả Trấn Nhạc cảnh khác, bởi hắn tới đây có suy nghĩ không khác gì Hoa Thắng Nhạc.

"Hoa tông chủ, Dương tộc trưởng, yên tâm, lão phu sẽ đi!" Nói xong, Nghiêm Chính trực tiếp hất tay áo lên liền xông ra ngoài cửa.

Vừa đi ra ngoài, hắn vừa mắng liên tục.

Hắn thực sự không hiểu rõ Thiết Sơn các đang nghĩ gì.

Bây giờ nói rời khỏi!

...

Kỳ Binh học viện.

Khi Kim Vinh biết được tin này, hắn ngồi ở trước bàn đọc sách của mình thở phào nhẹ nhõm, Khuê trưởng lão hai người ở bên cạnh thì trầm mặc, không biết nên nói gì.

"Các ngươi khuyên ta nên nói ra những gì biết được, bây giờ thấy chưa, Thiết Sơn các thối lui ra khỏi lần thảo phạt này. Một tông môn có thù tất báo, ăn thiệt thòi lớn như thế, có Bách Tông Liên Minh hiệp trợ cũng không dám đi trả thù... Vậy thực lực của Bất Hủ tông kia lớn bao nhiêu, không cần ta nói chắc ngươi cũng biết đi?" Kim Vinh cảm thấy thật may mắn khi mình không nói gì cả, nếu không sợ rằng Kỳ Binh học viện sẽ khó khăn.

Quan hệ giữa Hô Lan cùng Ôn tông chủ bày ra đó, chỉ cần một lời, Kỳ Binh học viện hắn nhất định sẽ vạn kiếp bất phục a.

Khuê trưởng lão hai người vội vàng gật đầu, "Viện trưởng anh minh!"

"Ẩn thế tông môn giấu ở Đông hồ, không ra thì thôi, một khi ra, Thiết Sơn các cũng phải cúi đầu." Kim Vinh không khỏi cảm thán một tiếng, vung tay lên, đưa tiễn Khuê trưởng lão hai người.

...

Đảo mắt đã qua năm ngày.

Hồng sắc lệnh tập kết phát ra ngoài nên không ngừng có người đi tới. Thế nhưng, từ năm ngày trước, tin tức Thiết Sơn các rời khỏi thì chẳng những không có ai đến, ngược lại có không ít người lựa chọn thối lui ra khỏi liên quân.

Thật ra ban đầu không có tứ tinh thế lực tham dự thì sẽ không xuất hiện cục diện rời khỏi như thế này, nhưng một tứ tinh thế lực rời khỏi, khiến cho thật nhiều người không nắm chắc.

Nghiêm Chính ba phen bốn lượt bái phỏng Thiết Mộc Hợp, mong muốn một lời giải thích, cũng muốn một cái biện pháp giải quyết, thế nhưng lại không có kết quả.

Thiết Mộc Hợp vĩnh viễn xem như đang thương thảo kết hoạch thảo phạt Yêu tộc tập kích Bạch Tinh khoáng.

Nghiêm Chính không phải người ngu nên sao không nhìn ra.

Đây chính là lấy cớ!

Sớm từ hai ngày trước hắn đã xem thấu Thiết Mộc Hợp, bởi tin tức hắn đạt được chính là Bạch Tinh khoáng không có tổn thất gì, Thiết Mộc Hợp chính là không dám đi báo thù.

Về phần là nguyên nhân gì thì Thiết Mộc Hợp một mực không nói.

"Nghiêm chủ sự, vẫn không có kết quả sao?" Ở trong thư phòng của Nghiêm Chính, câu hỏi của Hoa Thắng Nhạc khiến cho Nghiêm Chính á khẩu không trả lời được.

Nhưng á khẩu không trả lời được thật lâu, chính là phẫn nộ.

Nghiêm Chính tức giận nói: "Thiết Sơn các quyết tâm không muốn báo thù, không biết là lực lượng gì lại khiến cho hắn mất mặt cũng không dám quyết định, hỏi hắn, hắn cũng không hé ra nửa lời!"

"Vậy thì... Nghiêm chủ sự, ta có thể..."

Hoa Thắng Nhạc không muốn làm dê đầu đàn.

Hắn tới là kiếm chỗ tốt chứ không phải tới xông pha chiến đấu trả thù cho người khác.

Đặc biệt là Thiết Sơn các cũng lui.

Lui mà không cần mặt mũi.

Hắn cảm thấy bản thân càng không thể lưu lại.

"Hoa tông chủ, chậm đã!"

Nghiêm Chĩnh vung tay ngăn lại, đáng tiếc, không ngăn được Hoa Thắng Nhạc.

Hắn cất bước đã đi đến cổng.

Lại đi một bước, chính là con đường rời khỏi.