Chương 350: Phong chi cốc, kiến tạo hoàn thành

Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 350: Phong chi cốc, kiến tạo hoàn thành

Một bên khác, Ôn Bình trở lại trong phi chu.

Ba pháo tốn 600 viên bạch tinh, mặc dù thịt đau, thế nhưng lại hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng, chấn nhiếp những kẻ đáng ghét kia ngày sau chắc chắn sẽ không dám đến quấy nhiễu nữa. Người của Minh Kính hồ, hẳn là đều sẽ sợ a?

Về phần ban thưởng nha, quy củ cũ, đợi lát nữa lại nhận lấy.

"Đi, chuẩn bị trở về." Ôn Bình nói xong, phi chu nhanh chóng ra Di Thiên đảo.

Bỏ ra hai ngày thời gian, cuối cùng là trở lại tông môn.

Đối với nhiệm vụ ban thưởng, Ôn Bình cũng có một cái đại khái hiểu rõ.

Hệ thống danh vọng, hệ thống đã giải thích cho Ôn Bình biết, thật ra hắn cũng không hiểu trực quan nó cho lắm. Thế nhưng, sau khi tiến vào lãnh địa Bất Hủ tông, một cỗ lực lượng từ trên trời giáng xuống, chui vào trong thân thể hắn.

Thu hoạch được ban thưởng 1000 danh vọng, trước mắt danh vọng cấp bậc là 1.

Tăng phúc là năm mươi phần trăm!

Năm mươi phần trăm tăng phúc này khiến cho thực lực bản thân Ôn Bình cấp tốc tăng lên.

Sinh ra một loại cảm giác giống như một quyền có thể đánh chết Thần Huyền thượng cảnh, có thể chiến nửa bước Trấn Nhạc. Lần này, Ôn Bình cảm thấy không phải do bản thân bành trướng nguyên, mà là tăng phúc thật sự giúp hắn có được thực lực đó.

Sau khi hạ phi chu, Cơ Lương Bình vẫn như cũ là hưng phấn không thôi.

"Quá sướng rồi, không những đánh lên chủ điện Di Thiên tông mà còn diệt luôn cả Di Thiên tông." Mười năm bị Di Thiên tông ép, cục tức trước kia được giải tỏa, trên đời không có chuyện gì thoải mái hơn thế, "Ta còn muốn chờ thêm hai tháng đến thời điểm đệ tử tông môn luận bàn tìm về mặt mũi đâu."

Chiêm Đài Thanh Huyền cười một tiếng, lập tức trả lời, "Vậy còn cần chế tác đám Tuyền Qua Đồ kia nữa không?"

"A..." Còn giống như thật không cần thiết, nhưng ngẫm nghĩ, lại khẽ gật đầu, "Thanh Huyền, phiền ngươi tiếp tục làm đi. Ta không cần nhưng cũng có thể coi như ban thưởng cho đệ tử, để thu nạp đệ tử Di Thiên tông tán ra."

Nói đến, hạt giống của Di Thiên tông quả thật rất nhiều.

Vừa nghĩ đến đây, Cơ Lương Bình tỏa ra ý muốn rời đi, "Ôn tông chủ, các vị, gặp lại sau."

Sau đó Cơ Lương Bình đi thẳng xuống dưới chân Vân Lam sơn, cưỡi lên "Hắc Bạch Vô Thường" nhanh chóng rời khỏi Thương Ngô thành. Lúc này không đi chào mời người của Di Thiên tông, chờ thế lực khác biết sẽ trễ.

Cơ Lương Bình vừa đi, Dương Nhạc Nhạc bọn họ liền vui vẻ lên.

"Cơ tiền bối đoán chừng bị dọa cho sợ."

Bọn họ thấy được giao long nên cũng không cảm thấy kinh ngạc khi Di Thiên đảo bị san bằng.

Chẳng qua chỉ cảm thấy rất thoải mái.

Di Thiên tông lại nhiều lần gây phiền hà, gieo gió gặt bão.

"Được rồi, đều đi tu luyện đi." Ôn Bình khoát tay áo, lưu lại Hoàn Sơn cùng hắn cùng nhau đưa Bích Nguyệt Phiêu Linh và Hoàn Thành xuống núi.

Hoàn Thành xuống núi, Cung Vũ Hân kích động lệ nóng doanh tròng.

Lão phu lão thê, nhưng là vẫn đang ôm nhau.

Bích Nguyệt Phiêu Linh tương đối thức thời tránh đi, tìm khách sạn ở lại, lòng vẫn còn sợ hãi chọn một bầu rượu, "Ôn tông chủ, không nói gạt ngươi, ta coi là bản thân coi nhẹ sinh tử. Thế nhưng là, lúc ta bị bọn họ bắt đi, ta vậy mà sợ hãi."

"Cho ngươi."

Ôn Bình móc ra hai điếu Sinh Mệnh Xì Gà đưa đến, "Cầm đi hút, thương thế của ngươi lập tức sẽ tốt lên."

"Cám ơn." Biết thứ mà Ôn Bình xuất ra khẳng định bất phàm, cho nên hắn không có đi cự tuyệt. Đặc biệt là sau khi biết Ôn Bình ngay cả đệ tử tu hành đều phải thu phí, hắn lại càng không thể cự tuyệt.

Ôn Bình thật không dễ dàng nghĩa hiệp một lần.

"Như này." Ôn Bình biểu diễn một chút, châm lửa hít vài hơi, sau đó đứng dậy rời đi.

Sau đó liền nghe thấy sau lưng truyền lại tiếng ho khan.

Khụ khụ!

Khụ khụ!

Tiếng ho khan tê tâm liệt phế dọa đến tiểu nhị vội vàng bưng trà chạy tới.

"Ha ha."

Ôn Bình nhẹ nhàng cười một tiếng, há miệng, thuận tiện hà ra một cái vòng khói.

Lúc đi ngang qua phường thị, thuận đường mua một cái bồn ngọc to lớn trở lại Bất Hủ tông, trở lại Thính Vũ các trước tiên đổi một nhóm Hỏa Linh Tinh trắng bệch, sau đó đổ chất lỏng màu xanh biếc ở trong Tàng giới vào trong bồn ngọc.

Ngọc có thể ngăn được linh khí, Tàng giới lại không thể.

"Túc chủ, tự có tự mình bỏ điện thủ trứng vào trong, nó sẽ tự hành hấp thu." Thanh âm của hệ thống bỗng nhiên đến.

"Bao giờ nó mới hấp thu xong?"

"Thời gian không xác định, thế nhưng nhất định phải sau khi nó phá xác."

"Nha."

Ôn Bình gật đầu.

Một thoáng, Ôn Bình vội vàng ôm trứng, thuận tiện thả một nhóm Hỏa Linh Tinh vào bên trong.

Làm xong tất cả mọi thứ, hắn chạy nhanh như gió ra sau Nhiễu sơn.

Đi qua Nhiễu sơn, quan sát địa bàn mới ở dưới núi, Ôn Bình bùi ngùi mãi thôi —— Tại sao vẫn là một mảnh rừng rậm?

"Hệ thống, bạch tinh ta tiêu tốn đâu, giải thích một chút?" Ôn Bình đi qua, sờ lên mặt đất chưa trải qua thiên địa cải tạo. Không ngờ tiêu tốn 100 viên bạch tinh lại như thế này, xem như mất trắng nha, cái gì cũng không có cải biến.

"Túc chủ, hiện tại ở trước mặt ngươi chính là một mảnh khúc cảnh, là thông đạo kết nối Phong chi cốc, không có túc chủ cho phép, tự tiện tiến vào nhất định sẽ chết, mặc kệ cảnh giới cao bao nhiêu. Mà Phong chi cốc chân chính thì ở đằng sau mảnh khúc cảnh này."

"Phong chi cốc là một cái bí cảnh độc lập?"

"Không, nó là một giới độc lập. Một thế giới chân chính, không lớn, thế nhưng có quy tắc riêng ở trong đó. Cùng cảnh không giống, mặc kệ là bí cảnh hay là chiến cảnh, cũng là nguyên nhân đặc thù hình thành, là một không gian tàn tạ chưa kiên cố, phá vỡ bích chướng của bí cảnh, có khả năng ngộ nhập khúc cảnh."

"Không cần giải thích nhiều như thế, nói thẳng, trong này có thể thu được cái gì?"

"Một thế giới đơn độc, vật đạt được tự nhiên là phong phú. Giống như túc chủ thấy lúc thăng cấp, công pháp, mạch thuật, vũ khí thậm chí linh thể đều tồn tại, mà người tiến vào bên trong, chỉ cần đi phát hiện nó. Nhưng, bảo tàng sau cùng của thế giới này cũng là chính nó —— Phong Chi Dực."

Chợt, trước mắt lập tức nhảy ra một khung tin tức.

【 Phong Chi Dực —— Một đôi cánh hình thành từ gió, để người có được năng lực bay lên trời, không còn bị thiên địa trói buộc. 】

"Cánh!" Phần thưởng này có chút hung ác a, "Vậy vào một lần Phong chi cốc cần bao nhiêu kim tệ?"

"Một vạn tinh tệ, hoặc là một viên bạch tinh một canh giờ."

"Đắt như thế?"

"Bởi vì vật có thể thu được là trân quý, có thể khiến cho người thu hoạch được lực lượng của gió. Đây là lực lượng không bị khống chế ở thế giới này, lực lượng vượt ra ngoài ngũ hành, túc chủ có thể tham khảo Phong thuộc tính Tuyền Qua Đồ mà ngươi đã bán đi. Không phải phẩm chất cao, thế nhưng giá cả lại gấp hai lần nhị tinh Tuyền Qua Đồ bình thường."

"Vậy ta đây là dựa vào nó kiếm bạch tinh?" Xem ra chỉ có thể chế tiếp Tuyền Qua Đồ, bằng không sẽ không có tiền tu luyện lẫn phát triển tông môn nha. Còn lại 1700 viên bạch tinh, Ôn Bình dự định chuẩn bị sử dụng để thăng cấp Thính Vũ các.

"Tuyên bố nhiệm vụ!"

Hệ thống bỗng nhiên lên tiếng.

【 Nhiệm vụ chi nhánh —— Mạo hiểm Phong chi cốc. 】

【 Lượt người tiến vào Phong chi cốc, tích lũy đạt đến 500 lần. 】

【 Ban thưởng: Công pháp tăng lên, mạch thuật tăng lên cùng thể hồ quán đỉnh. Chú thích: Công pháp tăng lên đến Huyền cấp thượng đẳng. Mạch thuật tăng lên: Trong các mạch thuật đang tu hành, chọn một loại, tăng nó lên đến viên mãn, hoặc là tăng lên đến Huyền cấp thượng phẩm. 】

"500 lượt người?"

Nhiệm vụ này có hơi quá tàn nhẫn đi?

Bây giờ "đệ tử có tiền" có thể vào Phong chi cốc không nhiều a, 500 lần, vậy phải tích lũy đến bao giờ?

Thế nhưng phần thưởng này...

Quá phong phú.

Chỉ nghe mà lòng ngứa ngáy.