Chương 42: Bị cắn ngược

Hệ Thống Năng Lực Game

Chương 42: Bị cắn ngược

Nếu là 1 thứ có sức chiến đấu mạnh nhưng đầu óc không có thì không đáng sợ, nhưng nếu 1 thứ có trí não thì vô cùng nguy hiểm.
-Đám vật nuôi chúng mày đúng là ngoan cố, chúng tao đạp đổ cái truồng này rồi mang chúng mày về làm đồ ăn dần _ Tên ma cà rồng kia cười tà ác liếm bờ môi.
-Da...chết đi lũ quỷ _ 1 tên chiến sĩ tân binh lao đến trên tay cầm 1 thanh kiếm dài chém vào con Mo chi ran.
~Phực....cạch....con quỷ dơ tay lên túm lấy cổ thằng nhóc tân minh bẻ cái kạch cái đầu rơi ra máu phun phì phì.
Nó hứng mồm vào tia máu đang phun của thằng tân binh tu như tu chai nước rồi ném cái xác sang 1 bên như con nhái, mỉm cười đầy thoả mãn.
-Thằng khốn _ Tôi gầm lên nghiến răng lắm chắc lưỡi hái lao đến vung lưỡi hái cao quá đầu, xoay 1 vòng lưỡi hái lạnh lẽo lướt qua kéo theo là tiếng rít của gió và ánh sáng kim loại loé lên.
Nó mỉm cười nhún chân bay lên lộn mấy vòng trên không rồi giáng kái gót xuống đầu tôi. Nội tâm giéo lên nguy hiểm. Tôi kéo nhanh lưỡi hái lên trắn ngang, phát đá như trời giáng xuống thanh nưỡi hái là chân tôi khuỵ xuống, cánh tay tê dần như là muốn văng cả lưỡi hái ra. Gồng mình hất nó ra.
-Ha ha hà...cũng có chút sưc _ Hắn cười rồi rút cây kiếm giống như 1 loại nhuyễn kiếm phương Tây, dài và nhỏ có mũi nhọn màu bạc kái lưỡi hắn liếm thanh kiếm đó 1 cái rồi đột ngột quay qua tôi lao nhanh như gió đến hướng mũi kiếm vào tim tôi đâm tới.
-Grừ _ Tôi nghiến răng xoay lưỡi hái chặn luỡi kiếm lại rồi bổ xuống đầu hắn, hắn cười lạnh dơ kiếm chắn ngang đỡ lấy, hắn có vẻ khó chịu khi phải chịu 1 bổ mạnh như thế chân khựu xuống rồi gồng mình hất ra, tôi không cho hắn hất ra kéo lưỡi hái 1 cái, hắn hoảng hốt tránh khỏi lưỡi hái sượt qua đầu làm mấy cọng tóc mai đứt rơi xuống.
Tay tôi kéo mạnh 1 kái làm văng thanh kiếm ra xoay lộn người bổ tiếp 1 bổ, hắn không ngu ngốc mà đỡ nữa, hắn né qua, duma nhảy từ phiá sau rìu xoay tới; hắn tái mét mặt loạng choạng lùi lại. Tay dùng kiếm chém mạnh vào tay duma, cánh tay to rớt cái ạch xuống đất. Duma nhìn cánh tay nhặt nó lên bỏ vào nơi bị đứt chả mấy chốc đã liền lại giống như không có gì sảy ra.
Tôi lao đến bổ xoay liên hồi, hắn chật vật né qua nếu không phải do tốc độ hắn quá nhanh thì đã chết rồi.
-Bách túc hành....
2 chân tôi nhanh đến không nhìn được cách di chuyển lao đến phiá hắn. Hắn tái mặt dùng kiếm đỡ tay phải đấm vào mặt tôi cái bốp. Tôi loạng choạng hắn lao đến đị bồi thêm cái nữa tính giết chết tôi. Duma nhảy bổ tới gạt mũi kiếm ra đá 1 cái vào ngực hắn, tôi lao đến bồi thêm 1 bổ xuống đầu hắn, nghiêng người né qua nhưng cái cán lưỡi hái vụt mạnh vào vai hắn,
"ùynh" cả thân thể hắn bị tôi đập cho bẹp xuống, đập xuống đất nún xuống gần nửa mét.
-Khô cằn _ Tôi nhảy đè trên người hắn, gì xuống đặt bàn tay lên ngực dùng sự khô hạn hán của sa mạc hút tất cả sức sống nước và máu trong thân thể hắn.
-Á....grừm...hắn quằn quại dùng hết sức hất tôi ra lao ra khỏi cái hố hướng trên trời định bay đi, bay lên trên hơn 20m hắn cười hahả vì thoát chết, khuôn mặt đẹp đẽ của hắn bị tôi rút hết nước và máu nên khô quắt nại không còn sức sống.
-Không thoát đâu mà cười _ Tôi cất lưỡi hái rút ra cây huýêt loan đao dùng "hư không bộ pháp "dịch chuyển đến sát người hắn đâm cái suỵch vào ngực hắn, hắn đang cười sung sướng lên không đề phòng bị tôi đâm 1 kiếm tất sát đôi mắt oán hận độc ác nhìn tôi tay hắn mọc móng vuốt đâm vào bụng tôi trả đòn.
-Tao chết nhưng cũng phải kéo thêm mày _ Hắn cười tà ác rồi tan biến thành cát bụi.
>Chúc mừng bạn đạt lv 22...
>....
-Sư phụ nói không sai, giết là phải chết đừng để nó cắn trả....
Tôi đau đớn rơi xuống máu phun phì phì