Chương 165: Hướng về Shazam

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 165: Hướng về Shazam

Kế tiếp, cả nhóm bàn bạc phân chia công việc. Vera lãnh trách nhiệm mua sắm những vật cần thiết để có thể hoạt động tốt ở khu vực đầm lầy, có thể kể tới như những loại thuốc xua đuổi côn trùng, thuốc tiêu độc vân vân... Gatrix thì có nhiệm vụ săn lùng thông tin tình báo về khu vực đầm lầy Shazam.

Xét tới trình độ một đấu sĩ cấp cao có thể đi bảy ngày đường chỉ trong một hôm, thì mới bốn ngày còn chưa đủ để tin tình báo về tòa thành trở về, huống chi chắc chắn các đấu sĩ cấp cao sẽ không đi làm mấy nhiệm vụ hạ cấp như thu thập thông tin như thế này.

Thường thì sẽ là người mạo hiểm cấp thấp đến thám thính, chết như rạ, một số còn sống trở về nói khoác lên về trình độ của nhiệm vụ.

Sau đó đấu sĩ cấp trung sẽ được cử ra trận để kiểm chứng, và nếu các đấu sĩ cấp trung cũng thừa nhận nhiệm vụ này nguy hiểm vượt khỏi khả năng của họ, thì lúc đó các đấu sĩ cấp cao hơn mới bắt đầu chính thức ra tay.

Trong quá trình này, số người nằm xuống đủ để viết kín vài trang sách không biết chừng!

Thế nên mục tiêu của Gatrix không phải là tòa thành, mà là toàn thể khu đầm lầy Shazam. Hắn có thể mua từ miệng những người dân quanh đây, hoặc dùng điểm cống hiến để quy đổi từ Hiệp hội người mạo hiểm.

Tại sao Gatrix không đột nhập vào kho sách của Hiệp hội như lần trước? Lần trước, đấu sĩ cấp trung Thans đã tử vong trong trận chiến với Mặt Nạ và Minas. Thans thực chất vừa là trưởng trấn, vừa là người giám sát chi nhánh đó của Hiệp hội luôn.

Thế nên khi ông ta chết, cái chi nhánh đó sẽ chẳng còn người nào trông giữ cả. Họ sẽ phải chờ tới khi tổng bộ cử một đấu sĩ mới xuống tiếp quản, và đó là cơ hội cho Gatrix đào bới.

Thế nhưng hiện tại, Hiệp hội ở thị trấn Samalio này vẫn còn người trông giữ, thì Gatrix không thể nào lẻn vào dễ dàng được.

Về phần người mạo hiểm khi muốn giải nghệ, có thể xin Hiệp hội xếp cho một chân quản lý chi nhánh nào đó là do Cyrax nói cho Gatrix biết. Đó cũng là một công việc khá đơn giản, vì thường thì chẳng có mấy kẻ mắt mù dám tấn công một chi nhánh, trừ phi chúng muốn tuyên chiến với Sirius. Quái vật thì ngoại trừ!

Nếu như cả Gatrix lẫn Vera đều có công việc riêng của mình, vậy thì nhiệm vụ của Cyrax là gì? Do gã muốn, và đã xây dựng hình tượng mình là một thằng ngốc, thế nên để Cyrax theo ai cũng khó. Một thằng ngốc có lẽ sẽ phù hợp để khuân vác hàng hóa cho Vera, song khổ cái là cô nàng cầm theo nhẫn không gian.

Giấu đi nhẫn không gian là một chuyện hợp lý, có điều vì thế mà tự bó tay bó chân thì cả hội đều không chấp nhận. Vậy nên Cyrax cuối cùng sẽ đóng vai thằng ngu ngồi trông xe! Người đi đường chỉ thấy một kẻ ngồi quay lưng ra ngoài xe, giấu nửa người còn lại ở bên trong thùng. Điều đó khiến họ cười nhạo Cyrax không thôi!

Đời thủa nhà ai trông xe lại quay mặt vào trong nhà, quay lưng ra ngoài đường cơ chứ!

Nhưng cũng may là không có kẻ nào định trộm đi con ngựa kéo xe của gã, hoặc dùng dao đâm vào tấm lưng to như cái phản ấy. Nếu không thì hậu quả sẽ nghiêm trọng lắm! Và Cyrax tiêu hết một ngày như vậy, với những tách trà nóng và một chồng những quyển sách kiến thức khác nhau.

...

Cuối ngày hôm đó, hai người trở về trong xe ngựa. Một khi đã quen với việc sinh hoạt trong xe ngựa, thì cả Cyrax lẫn Vera đều không nguyện ý ăn bên ngoài. Một phần vì đồ ăn không thể nào ngon được như cách Gatrix chế biến, và phần khác là sự riêng tư của họ không được đảm bảo.

Gatrix không ít lần cằn nhằn về việc hai đứa đàn em này đang dần dần trở thành sinh vật trốn chui trốn lủi trong nhà, nhưng đều chỉ nhận được những sự phản kháng.

Nó khiến Gatrix không thể không tự hỏi về việc mình tạo ra một không gian kiểu này có hợp lý không nữa, nhưng thôi hiện tại chuyện đó không quan trọng lắm! Quan trọng là bọn họ đã thu thập được gì sau một ngày dài lăn lộn.

Vera bày ra bàn nhiều loại chai lọ cao thấp khác nhau.

- Theo như anh dặn, em đã tìm hiểu về các phương thuốc xua đuổi côn trùng. Những thứ này có thể giúp chúng ta tránh khỏi một số loài nhỏ yếu, còn nếu số lượng chúng quá đông hoặc quá mạnh mẽ thì sẽ không có tác dụng đâu.

- Được rồi, chúng ta cũng không phải đi đánh trận, cố hết sức là được!

Gatrix cầm một chiếc lọ lên, hít hít ngửi ngửi. Hắn đang thử phân tích thành phần bên trong hỗn hợp. Nhưng việc thiếu đi tri thức căn bản về thảo dược ở thế giới này, khiến cho hành động đó của Gatrix là bất khả thi!

Hắn đưa hai tờ giấy ra cho Vera và Gatrix.

- Đây là những thông tin anh tìm được về đầm Shazam.

Về cơ bản, đầm lầy Shazam là một khu liên hợp sinh thái phức tạp, bao gồm địa hình rừng úng nước, bùn lầy, đất mềm cùng đồi thấp trập trùng. Có tới hàng nghìn loại sinh vật khác nhau đang cư ngụ ở nơi đây, phần lớn đều vô cùng hung dữ và có độc tính.

Điều này làm giảm đi giá trị thực tiễn của Shazam, và do đó chẳng ai muốn ở lại nơi này. Có chăng là một vài người làm phép cổ quái như đám thầy pháp chẳng hạn!

Thử nghĩ mà xem, những thầy pháp thiếu nhất là gì? Chính là nguyên liệu để chế tạo nên đống bột mà họ ném lung tung mỗi khi chiến đấu chứ sao! Trong số các loại bột phép, thì độc dược luôn là thứ được các thầy pháp rất hoan nghênh.

Bởi lẽ chúng có sức chiến đấu cao, giá thành rẻ và lại khó đề phòng. Và đối với thầy pháp, một cái đầm lầy như thế này chẳng khác nào mỏ chất độc thiên nhiên hùng vĩ chờ họ tới khai thác.

- Với những khu vực quần thể sinh thái hỗn hợp như thế này, thì không khí sẽ chứa rất nhiều hơi nước. Nhiệt độ cao cộng mật độ hơi nước lớn sẽ tạo ra cảm giác nóng bức dinh dính cực kì khó chịu, vậy nên anh nghĩ hai em nên chuẩn bị sẵn tinh thần cho chuyện này!

- Không vấn đề!

- Em cũng không thành vấn đề!

Gatrix gật đầu, tiếp tục thuyết trình.

- Là một đầm lầy với rừng rậm bao phủ bên ngoài, thế nên chúng ta cần phải quên đi việc có thể đi xe vào tận bên trong Shazam. Theo quan điểm của anh, chúng ta nên gửi chiếc xe này lại tại một sân tập kết có uy tín, trả nhiều hơn một chút cũng được, miễn sao bọn họ tuyệt đối không được phép nhòm vào bên trong xe của chúng ta!

- Em có câu hỏi!

Vera lên tiếng.

- Tại sao chúng ta không đi xe tới một ngôi làng nào đó gần Shazam, rồi gửi xe tại đó?

- Bởi vì không có đủ lực ước thúc!

Cyrax thay Gatrix trả lời cô nàng.

- Em thử nghĩ xem, nếu như chúng ta gửi lại tại trấn Samalio, chúng ta không chỉ dùng tiền để bảo đảm, mà còn có thể mượn oai nghiêm của Hiệp hội người bảo hiểm nữa! Người trông sẽ không thể biết chúng ta đang đi đâu, và khi nào thì chúng ta sẽ trở lại, vậy nên họ nào dám đụng vào xe của chúng ta trước thời hạn.

- Cyrax giải thích đúng đấy! Với một ngôi làng ở Shazam, hiển nhiên họ sẽ khó mà "sợ" chúng ta hơn. Một vài kẻ mắt mù hoàn toàn có thể nghĩ rằng chúng ta đã thiệt mạng tại đầm lầy đó, và sờ vào thứ chúng không được phép!

- Nếu vậy anh lấy gì ra để đảm bảo những người Samalio không làm thế với xe của ta?

Gatrix mỉm cười đầy ác độc!

- Anh sẽ đặt một trận pháp lên trên cửa xe. Nếu như cửa không được mở đúng cách, cả chiếc xe sẽ phát nổ!

- Ra vậy! Nếu thế thì em không còn vấn đề!

- Em cũng thế!

Gatrix gật đầu, đánh một dấu tích lên trên danh sách việc cần bàn.

- Như vậy chúng ta thống nhất sẽ để xe lại đây, và tìm những phương tiện khác để đi nhờ tới Shazam. Trong trường hợp tệ nhất thì đi bộ cũng không phải lựa chọn quá tệ! Chỉ có điều làm như vậy thì anh sẽ phải tính toán lại lương thực chúng ta có thể mang theo. Chí ít đống đồ ăn sẵn trong nhẫn sẽ phải bỏ hết để lấy chỗ cho lương khô!

- Không thể! Đống đồ ngọt của em hu hu! Chẳng lẽ chúng ta không thể giữ chúng lại sao?

Gatrix gãi gãi mũi.

- Chỉ được giữ lại ba thứ thôi, còn lại bỏ hết! Mà cũng tùy vào tình hình thực tế nữa! Lương thực và nước uống cho bốn mươi ngày chỉ là con số dự phòng, vì theo bản đồ của Hiệp hội, thì sẽ có một vài ngôi làng nằm rải rác trên đường.

Gatrix đặt tay lên tấm bản đồ, chỉ một vài điểm được đánh dấu.

- Nếu như những ngôi làng này vẫn còn tồn tại, thì chúng ta có thể nhận được tiếp tế ở đó. Lộ trình thì anh cũng lên luôn rồi, sẽ không quá mười ngày đi đường trước khi chúng ta tìm được một điểm tiếp tế mới. Như vậy áp lực lên lương thực dự trữ sẽ giảm bớt kha khá!

- Tức là đồ ăn của em vẫn được giữ lại sao?

Gatrix gõ vào trán cô nàng đánh chóc một cái.

- Suốt ngày chỉ nghĩ tới ăn! Anh dự định sẽ chuẩn bị khẩu phần cho hai mươi ngày đi đường, để phòng khi mọi thứ không diễn ra như kế hoạch. Vậy nên ừ, chỗ đồ ăn của em sẽ được giữ lại!

- Hoan hô!

Gatrix quay sang Cyrax.

- Còn em thì sao? Em có vấn đề gì khúc mắc không?

- Hiện tại là chưa! Mức độ quái vật sẽ mạnh dần khi càng vào sâu trong đầm lầy Shazam, với con mạnh nhất được ghi nhận là Cá sấu bá vương, ma thú cấp cao sao?

Cyrax tiếp tục theo dõi những thông tin mà Gatrix đã tóm tắt lại trên giấy.

Trước đó Hiệp hội đã treo khá nhiều nhiệm vụ thu thập liên quan tới đầm Shazam, do đó với người mạo hiểm thì chiến đấu là không thể tránh khỏi. Bọn họ đánh bại lũ ma thú, rồi mang thông tin về bán lại cho Hiệp hội.

Gatrix không cần thông tin quá chi tiết về từng loại quái vật, vây nên hắn chỉ hỏi mua thông tin đại khái về sức chiến đấu bình quân của chúng thôi!.

- Lũ côn trùng có sức chiến đấu tương đương đấu sĩ thực tập, nhưng đừng coi thường, bởi chúng thường rất là đông. Phép thuật hệ lửa của em sẽ phát huy tác dụng rất tốt trong những tình huống đó đấy Vera!

Vera gật đầu.

- Ít nhất thì em cũng không sợ làm cháy rừng!

- Đúng vậy! Ngoài côn trùng, thì một số loài ma thú hoạt động độc lập cũng đã đạt tới cấp thấp, và cấp trung. Anh nghĩ tầm này thì chúng ta vẫn có thể dễ dàng giải quyết, bởi sinh vật sống trong rừng không thể nào có tốc độ quá nhanh được. Chúng sẽ loài phục kích, ẩn nấp, mà hai thứ này anh nghĩ Cyrax giải quyết được.

Cyrax mỉm cười đồng ý.

- Mục tiêu của chúng ta là vùng sâu bên trong đầm lầy, Tòa thành cổ! Anh có linh cảm, chuyến đi này sẽ thay đổi rất nhiều thứ cho mà xem!

Cả ba bọn họ nhìn về phía chữ "Tòa thành cổ", được Gatrix khoanh tròn nhiều lần trên mặt bàn.