Chương 158: Giải thích

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 158: Giải thích

Đột nhiên Gatrix quỳ rạp xuống, úp sát đầu xuống đất! Cyrax giật mình hỏi.

- Anh làm gì vậy!

- Tôi xin lỗi, Cyrax! Tôi chân thành xin lỗi cậu!

Chuyện quái gì đang xảy ra thế này! Cyrax hoang mang, không biết phải đối đáp như thế nào. Gã không nghĩ rằng một sinh vật bậc cao như Gatrix lại sẵn sàng quỳ trước mặt người khác như thế này! Nếu như những lời Gatrix nói là thật, thì con Goblin này tương đương với thiên sứ đại tổng quản. Cyrax thề rằng trong tất cả những cuốn sách và câu chuyện nghe kể về thần linh, chưa có thần linh nào nhận sai trước phàm nhân hết!

Thần linh tức là chân lý, bởi họ mạnh. Khi họ mạnh, họ nói họ đẹp hơn ngươi, ngươi cũng phải chịu! Nếu ngươi dám làm phật ý thần linh, vậy thì chuẩn bị tinh thần chịu trừng phạt đi!

Vậy mà trước mặt Cyrax, lại có một cựu thần linh đang quỳ xuống, dùng tư thế hèn mọn nhất để cầu xin sự thứ lỗi của gã! Không thể không nói, Gatrix đã thành công trong việc giữ Cyrax ở lại một lúc để nghe hắn giải thích!

Còn về phần đầu gối? Giá rẻ thôi, Gatrix muốn quỳ lúc nào chả được, không có áp lực! Như đã nói, dùng định nghĩa của phàm nhân với sinh vật bậc cao là hành động vô cùng ngu xuẩn!

- Tôi mong cậu có thể lắng nghe lời giải thích của tôi trước, sau đó hãy đưa ra quyết định được không?

Cyrax hơi chần chừ một chút! Một mặt, gã là người đã khơi mào lên đống lộn xộn này, nên giờ bảo gã quay lại thì cũng khá là xấu hổ! Nhưng người ta đã quỳ cầu xin lỗi thế kia rồi, các cụ dạy không ai đánh kẻ mặt cười cả, vậy nên Cyrax đang rất là mâu thuẫn.

Và sau một hồi đấu tranh tư tưởng, gã thở dài, ngồi xuống một tảng đá khác ở gần đó.

- Rồi, nói đi!

Gatrix lật đật đứng dậy, sau đó lấy ra một cuốn sách.

- Đây là một trong những cuốn sách về vật lý cậu đang học đúng không?

- Đúng!

Cyrax nhận ra trên bìa cuốn sách có ghi Vật lý lượng tử cao cấp. Đó là một cuốn sách rất phức tạp, tốn của Cyrax rất nhiều thời gian mới có thể giải đọc một số vấn đề trong đó. Gatrix lại lôi ra cuốn sách khác. Tên của nó là Vật lý học cơ bản.

- Cậu cũng nhận ra cuốn sách này chứ?

- Phải! Tôi đã nghiên cứu xong nó mấy hôm trước rồi.

- Cả hai cuốn sách này đều do tôi biên soạn, ghi lại những lý thuyết vật lý đã được kiểm chứng và cả những kiến thức chưa chắc đã phù hợp với thế giới này, nhưng đúng với phần lớn thế giới khác. Nói cho tôi, cậu mất bao nhiêu thời gian để thông thạo toàn bộ kiến thức ghi trong những cuốn sách này?

Gatrix xòe ra một đống sách khác. Chúng là những cuốn sách vật lý ghi lại kiến thức vật lý với độ khó tăng dần, bao gồm từ nền tảng vật lý cơ bản như sự nóng sự lạnh, cho tới giãn nở, phần tử, các loại lực...

Cyrax cau mày, nhớ lại.

- Cỡ... bảy tám ngày gì đó! Cuốn vật lý lượng tử kia tôi chưa hiểu hết!

- Ừm, như vậy cậu mất bảy đến tám ngày để hấp thụ một lượng lớn kiến thức vật lý phù hợp với cấp độ người phàm, tức là từ tầng một tới tầng năm theo thang đo vũ trụ. Cậu có biết trong suốt cả các thế giới tôi đã quan sát, người ta mất trung bình bao nhiêu lâu để hấp thụ từng này kiến thức không, chưa nói tới việc am hiểu thuần thục cũng như ứng dụng nó để phát triển tiếp?

Một cảm giác không ổn nảy lên trong lòng Cyrax! Gã chột dạ, hỏi nhỏ.

- Ba năm?

- Bảy ngàn hai trăm ngày, với một ngày bao gồm mặt trời mọc rồi lặn! Tất nhiên thời gian giữa các thế giới có sự khác nhau, cũng như tố chất trí tuệ nữa, nhưng cậu có thể hiểu cậu đang dùng tốc độ nhanh gấp một ngàn lần để học một kiến thức mà người khác phải học miệt mài mới đạt được!

Gatrix lại bày ra từng chồng sách vở khác.

- Cậu có nhận ra chúng không?

Lần này thì Cyrax im lặng. Gã bắt đầu lờ mờ đoán ra Gatrix định nói tới điều gì.

- Thời gian là một kẻ độc tài! Nó bất công với tất cả, nhưng lại công bằng với tất cả. Ít nhất, thời gian trong ngày của mỗi người là như nhau, chỉ khác là số ngày họ có trên đời này thôi.

Gatrix cất những chồng sách này vào trong nhẫn.

- Cậu không chỉ dùng tốc độ một nghìn lần để đuổi kịp một người phải dành toàn bộ thời gian trong ngày đi nghiên cứu vật lý, mà cậu còn làm điều đó chỉ với một phần trong quỹ thời gian của mình. Tốc độ của cậu thực tế nào phải ngàn lần hả Cyrax? Nói cho tôi, cậu dành bao nhiêu thời gian cho vật lý, bao nhiêu cho toán học, rồi còn Triết học, thần học, hóa học, sinh học?

Gatrix đập mạnh tay xuống đất.

- Nói tóm lại, tốc độ lý giải của cậu khiến tôi cảm thấy khiếp sợ! Đó là lí do vì sao tôi đặt kỳ vọng rất cao ở cậu. Cậu nghĩ rằng tôi không thể đơn giản hóa những khái niệm giải thích cho cậu sao? Không hề! Tôi hoàn toàn có thể, nhưng làm vậy là tôi cũng đang che đi tầm mắt của cậu.

- Tại sao?

- Khi chúng ta đơn giản hóa một vấn đề, chúng ta đang chủ quan hóa sự vật đó. Để diễn giải được bản chất của sự việc, ngôn từ khách quan là không thể thiếu, và do đó nếu như cậu muốn thông thấu được một hiện tượng, cậu phải hiểu được định nghĩa khách quan của nó!

Cyrax im lặng nhìn chằm chằm vào Gatrix. Trong một thoáng, giống như gã định quát vào mặt Gatrix, thế rồi Cyrax nhếch miệng, bật cười!

- Đó là triết học phải không? Anh đúng là hết thuốc chữa rồi!

- Cảm ơn lời khen!

Gatrix nhún vai.

- Về phần khúc mắc thứ hai, cậu nói rằng Chấn động chẳng có công dụng gì đúng không? Như vậy tôi hỏi cậu, sự nóng là gì?

- Nóng... là do các nguyên tử trong không khí dao động rất nhanh, sinh ra năng lượng. Năng lượng này được gọi là nhiệt năng, chỉ là một cách quy ước thôi.

- Đúng vậy! Giờ tôi muốn cậu làm chín quả trứng này! Không được dùng đấu khí hay phép thuật!

Gatrix lấy ra một quả trứng trong chiếc túi bên hông mà gã đã lượm được từ tổ chim dọc đường.

- Sao có thể chứ?

Cyrax nhăn trán, gõ gõ lên vỏ quả trứng.

- Làm đi!

Gatrix ngó lom lom Cyrax qua lớp áo choàng. Gã khổng lồ liếc xéo Gatrix một cái, rồi thở dài.

Sau đó, bàn tay cầm quả trứng của Cyrax bắt đầu rung nhè nhẹ. Lúc đầu, biên độ dao động của quả trứng còn có thể thấy dễ dàng, nhưng khi Cyrax đã trải qua giai đoạn làm nóng, gã bắt đầu tăng tốc. Quả trứng cứ lắc trái lắc phải liên tục, cho tới khi nó gần như đứng im một chỗ. Chỉ có điều dưới thị giác của cả hai, thực chất quả trứng đang lắc với tốc độ vô cùng dữ dội!

Bắp thịt nơi cẳng tay và cánh tay phải của Cyrax căng phồng, mạch máu nổi lên trông vô cùng gân guốc. Cánh tay đó cũng bắt đầu đổi sang màu đỏ một cách dị dạng, giống như rất nhiều máu đang đổ về phía nơi này vậy! Gã bặm môi, trợn lớn mắt, rồi gầm to một tiếng!

Vỏ quả trứng nứt toác ra, để lộ ra lớp thịt màu trắng muốt bốc khói nghi ngút. Gatrix cẩn thận cầm lấy quả trứng, sau đó miết nhẹ một cái. Lớp vỏ bên ngoài lập tức tan ra thành bột phấn, chảy rào rào xuống mặt đất như cát vậy!

Cyrax thở phì phò, xoa bóp cánh tay phải. Trong mắt gã không giấu nổi sự kinh dị khi nhìn thấy hành động ban nãy của Gatrix. Đó chính là sức mạnh thật sự của Chấn động sao?

- Không tệ lắm, nhưng trứng còn lòng đào này! Chứng tỏ cậu còn phải luyện tập nhiều lắm, chứ cường độ cơ thể của cậu hiện tại còn khướt mới gọi là hợp chuẩn!

Gatrix cắn một miếng, nếm hương vị mềm mềm ngọt ngọt của trứng luộc chín tới trong miệng.

- Cái gọi là Chấn động, thực chất là một biểu hiện của nguyên lý cao cấp hơn rất nhiều! Cậu hiện tại có thể cảm nhận được rồi phải không? Sự kiểm soát tuyệt đối đối với cơ thể!

Cyrax nhắm mắt. Gã để cho đấu khí chạy trong cơ thể, chữa trị cơ bắp mệt mỏi. Cùng với đó, thông qua đấu khí, gã loáng thoáng cảm nhận được mình còn có thể ra lệnh cho cơ thể ở mức độ càng sâu hơn, chứ không chỉ là khống chế cho tay hoạt động cường độ cao như thế này.

- Đầu tiên là cậu kiểm soát được chính xác từng động tác theo ý muốn của cậu, sau đó là các cơ quan nội tạng, rồi tới cấp độ tế bào. Tế bào rồi tới phân tử, và từ phân tử, cậu thống trị cả bên trong lẫn bên ngoài bản thân.

- Là sao? Khoan, ý anh là... cộng hưởng?

- Đúng vậy!

Gatrix mỉm cười.

- Cái gọi là khí tràng, hào quang, áp chế thực chất là cậu điều khiển nhiều loại nguyên tố trong không khí tụ tập lại, tạo thành một mật độ dày đặc. Những nguyên tố này tuân theo ý chí của cậu, vậy nên đối thủ sẽ cảm thấy lực cản cực lớn, trong khi bản thân chúng ta thì không làm sao cả. Đó là khí tràng cơ bản.

- Còn nếu tôi khống chế cơ thể đủ mạnh, tôi có thể tạo ra những rung động trong không khí, trong mặt đất, tạo thành một dao động cưỡng bức khiến cho đối thủ không tài nào di chuyển được. Ngoài ra tôi còn có thể đạp không khí mà đi, hoặc tạo ra một lớp giáp phòng ngự xung quanh cơ thể, gây tổn thương lên những kẻ dám tấn công vào tôi. Nội tạng của họ chắc chắn không thể chịu được những rung động như cách tôi đã rèn luyện.

Cyrax dần dần hiểu ra nguyên lý của môn công pháp này, và chỉ khi am hiểu vật lý, sinh học và hóa học, gã mới biết được sự kinh dị thật sự của nó. Điều đó khiến cho Cyrax không khỏi nhìn về phía Gatrix với ánh mắt tràn đầy phức tạp!

- Đó là lí do tôi không dạy cậu bất cứ một chiêu thức nào! Chấn động có tính tự do cực lớn, và nó phụ thuộc vào ngộ tính của người sử dụng. Tất nhiên do cậu còn chưa có nền tảng tốt, thế nên tôi muốn cậu rèn luyện thêm tới khi cường độ cơ thể cậu đủ mạnh cái đã. Sau đó tôi sẽ dạy cậu một bộ kĩ thuật chiến đấu cơ bản, bao gồm đấm, đá, vật, khóa. Chỉ có điều nếu là chiến kỹ thì khỏi, bởi tự cậu đã mạnh mẽ không thua gì một chiến kỹ rồi!

Cyrax nắm nắm bàn tay. Nếu như những gì Gatrix nói là thật, kết hợp với những kiến thức Cyrax đã được học, quả thật gã chẳng cần bất cứ chiến kỹ nào nữa!